Chương 2: Ông bà nội

“Ha ha ha ——”

Vệ sĩ và Hà Anh Tuấn đều bị lời nói trẻ con của cô bé làm cho bật cười.

Hai ngày nay Giang Tiện Lễ bị anti vu khống, lúc này trong lòng đang bực bội khó chịu, nhưng cũng không nhịn được mà khẽ cười.

Cảm giác như đang được chữa lành.

Cô bé ôm lấy chân anh, đôi mắt đen láy sáng lấp lánh, miệng nhỏ cười toe toét đến vô tội.

“Ba ơi, có phải Miêu Miêu rất đáng yêu hay không?”

Giang Tiện Lễ nhìn khuôn mặt nhỏ non nớt, trầm giọng nói: “Nhóc con nghe cho rõ, ta không phải ba của nhóc!”

Đường Đường bất mãn nhíu mày, giọng nói trẻ con dần trở nên nghẹn ngào: “Chú đã nói ba chính là ba của Miêu Miêu cơ mà!”

Hà Anh Tuấn biến sắc, tựa hồ đã cảm thấy có gì đó không đúng.

“Chú nào đã nói vậy? Bé cưng có thể nói cho anh trai nghe được không?”

Anh ấy nghi ngờ có người muốn lợi dụng cô bé nhỏ này để hãm hại Giang Tiện Lễ.

“Chính là chú hệ thống.” Đường Đường thành thật trả lời.

Hệ thống:【...】

Nhóc cứ như vậy mà bán đứng ta à?

Đúng là một con nhóc ngốc nghếch!

Mệt mỏi quá, muốn nghỉ việc.

Một đám người đứng ở đây vô cùng bắt mắt, không ít người bắt đầu tò mò nhìn sang đây.

Hà Anh Tuấn cau mày, cảm thấy sự việc không hề đơn giản, “A Tiện, nếu không thì cậu mang cô bé này về trước, sau đó hỏi cho rõ ràng?”

Giang Tiện Lễ sắc mặt khó coi gật đầu: “Ừ.”

Hà Anh Tuấn đè lại suy nghĩ trong lòng, ngồi xổm xuống cười dịu dàng với cô bé: “Bé cưng ơi, để anh trai bế em nhé?”

Đường Đường không thích lắm.

Cô lắc lắc đầu nhỏ, nũng nịu nói: “Không, Miêu Miêu muốn ba ôm cơ.”

Hà Anh Tuấn: “…”

C-cục cưng à, con cũng trông mặt bắt hình dong sao TvT?

“Papa ơi, papa ôm Miêu Miêu đi mà ~” tiểu nha đầu ngửa đầu nhìn Giang Tiện Lễ, đôi mắt to tròn tràn đầy mong chờ.

Hà Anh Tuấn nhìn cánh môi đang mím chặt của Giang Tiện Lễ, trong lòng cảm thấy thương cảm thay cho Đường Đường.

Phải biết rằng, Giang Tiện Lễ là người cực kỳ, cực kỳ ghét trẻ con.

Muốn anh bế con bé á? Trừ khi mặt trời mọc đằng Tây.

Nhưng mà giây tiếp theo ——

Giang Tiện Lễ đưa tay ấn mi tâm, hít sâu một hơi, một tay xách cô gái nhỏ lên, một tay ôm cô vào trong lòng.

Đường Đường chủ động vươn tay ngắn ngủn ôm lấy cổ anh, híp mắt cười ngọt ngào: “Ba thật tốt, cảm ơn ba! Miêu Miêu rất thích ba!”

Hehe ~ Miêu Miêu cũng có ba rồi nè ~

Người đàn ông đen mặt, cảm thấy trẻ con đúng là sớm nắng chiều mưa!

Hà Anh Tuấn kinh ngạc nhìn cảnh này.

Hình như cậu bị mù rồi, thế mà cậu lại thấy Giang Tiện Lễ đang ôm trẻ con!

Trên thanh nhiệm vụ vẫn hiển thị “Chưa hoàn thành” như cũ, hệ thống có chút bối rối, chẳng lẽ lại xuất hiện bug sao?

**

Giang Tiện Lễ và Hà Anh Tuấn không tra được thông tin nào hữu ích từ Đường Đường.

Hỏi chú hệ thống trông như thế nào, cô nói —— không biết.

Hỏi chú hệ thống tên là gì, cô bảo —— hệ thống.

Hỏi chú hệ thống ở đâu nào, cô trả lời —— ở trong đầu Miêu Miêu.

Trên mặt họ hiện lên vẻ không còn gì luyến tiếc.

Tiểu nha đầu này còn một mực chắc chắn rằng Giang Tiện Lễ là ba của cô, loại tình huống này nếu báo cảnh sát chỉ sợ là vô dụng, ngược lại sẽ khiến cho truyền thông chú ý.

Cuối cùng Giang Tiện Lễ đành phải đem Đường Đường mang về Giang gia.

Căn bản không còn cách nào khác, anh với Hà Anh Tuấn đều là chó độc thân, cũng không có kinh nghiệm trông trẻ.

Khi anh dắt theo Đường Đường xuất hiện ở trước cửa Giang gia, Giang phụ Giang mẫu và người hầu đều sợ đến ngây người.

“Cô bé này là —?” Cha Giang lấy lại tinh thần đầu tiên, nhưng trong mắt vẫn lộ ra khϊếp sợ.

Chắc không phải như ông nghĩ đâu nhỉ……

Hai mắt mẹ Giang sáng lên, nhìn chằm chằm Đường Đường, tựa như sói gặp mồi ngon.

Tiểu bảo bối này đáng yêu như vậy, nhất định là cháu của bọn họ!!!

“Con gái của bạn thôi ạ.” Giang Tiện Lễ thờ ơ trả lời, một câu trực tiếp đập tan ảo tưởng đẹp đẽ của cha mẹ Giang.

Trên đường tới đây, anh đã lập ra một thỏa thuận với Đường Đường, yêu cầu cô bé không được gọi anh là papa.

Hệ thống thầm mắng anh nham hiểm, xúi giục nói: 【 Tiểu Miêu Miêu, đây chính là ông bà nội của con, mau nói cho họ biết thân phận của con đi. 】

Nếu mọi việc suôn sẻ, cốt truyện kế tiếp tiếp theo sẽ là Đường Đường nhận tổ quy tông, cùng người nhà tham dự yến hội và gặp gỡ nữ chính, thành công chiếm được lòng tin và trở thành bạn của cô ấy, sau đó sẽ bắt đầu một loạt những hành vi hung ác.

“Con chào ông bà, con tên là Đường Đường, ông bà cũng có thể gọi con là Miêu Miêu. Con năm nay ba tuổi rưỡi.” Đường Đường cất giọng ngọt ngào, vô cùng lễ phép và ngoan ngoãn tự giới thiệu.

Hệ thống mệt mỏi bổ sung:【Nói cho họ biết ba của con là ai đi.】

Đường Đường chớp mắt do dự.

Nhưng cô đã hứa với papa...

Hệ thống:【Muốn tìm cô Quạ Đen thì phải nghe lời chú nha ^^.】

Đôi mắt nhỏ của Đường Đường dần trở nên kiên định, vươn đôi tay ngắn nắm lấy ống quần Giang Tiện Lễ, nhẹ nhàng nói: “Đây papa của con á.”

“Đã bảo không phải rồi!”

!!! ——

Ánh mắt sắc bén của cha mẹ Giang đồng thời dừng lại ở trên người Giang Tiện Lễ.

Mắt anh giật giật, chân run lên, suýt chút nữa thì quỳ xuống.

Quả nhiên, không thể tin được mấy "nữ nhân" xinh đẹp!