Chương 7.2

Bữa sáng hôm nay là sandwich.

Sandwich thật dày với trứng ốp la, giăm bông, thịt nướng, chà bông, rau xà lách, và nước sốt salad thơm ngon.

Tạ Vân Miên mang sandwich vào văn phòng, định vừa ăn vừa làm việc.

Máy tính bật lên.

【 Tiểu thần minh bệ hạ, buổi sáng tốt lành. 】

"Buổi sáng tốt lành~"

Tạ Vân Miên ngấu nghiến một miếng sandwich, cắn ra một miếng hình trăng khuyết nhỏ.

【 Cảm xúc của tất cả sinh linh trong thế giới Tây Huyễn đang dao động mạnh mẽ vì ngài. 】

【 Từ lúc ngài bước vào giấc mơ đến giờ, dao động càng ngày càng mạnh mẽ. 】

Tạ Vân Miên dừng ăn: "Cảm xúc dao động...?"

Bé chậm rãi nhận ra, nếu tối qua bé đã vào giấc mơ của mọi người, họ chắc chắn sẽ có phản ứng.

Như thích bé, hoặc không thích bé.

Tạ Vân Miên khẩn trương, trái tim đập thình thịch, nhẹ nhàng cầm lấy sandwich.

【 Ngài có thể xem diễn đàn này. 】

【 Đây là diễn đàn thảo luận lớn nhất của thế giới Tây Huyễn. 】

—— thế giới Tây Huyễn đã tồn tại từ lâu, nhìn bề ngoài như thời Trung Cổ phương Tây, nhưng thực ra nhiều chủng tộc đã phát triển khoa học kỹ thuật.

Đặc biệt là tộc Tinh Linh, họ phát minh ra những thứ như "di động", giúp mọi người kết nối với nhau.

"Diễn đàn thế giới" chính là một giao diện cố định trên "di động", giống như Weibo ở thế giới của Tạ Vân Miên.

Tạ Vân Miên mở to mắt, hồi hộp nhìn giao diện thảo luận đang tải.

…Sẽ có người nhớ giấc mơ tối qua không?

Sẽ có người thích bé không?

Tạ Vân Miên nhấp môi, cúi đầu.

Bé rất lo lắng mọi người sẽ không thích mình vì nghĩ rằng "vị thần này quá nhỏ, không đáng tin" hoặc "cao chưa đến một mét, thì làm sao bảo vệ chúng ta được?"

Đột nhiên, tiếng kêu của Ục Ục cắt ngang dòng suy nghĩ của bé.

"Oa nga, tiểu bệ hạ, ngài mau xem! Mau xem!"

Tạ Vân Miên ngẩng đầu lên.

—— bé dù đọc chữ chậm, nhưng chỉ cần liếc mắt là nhận ra tên mình và chữ "thần".

…Diễn đàn toàn thảo luận về bé.

【 Ô ô, thần thân ta thật đáng yêu, còn đáng yêu hơn cả ấu tể của tộc Thú.】

【Chồng tộc Tinh Linh của ta đã nằm liệt giường trăm năm, cũng mơ thấy thần, sáng nay đột nhiên tỉnh dậy đi tế bái cây thần Tinh Linh. 】

【 Đây không phải mộng, là thần minh nói với chúng ta rằng ngài đã trở lại! Ngài không bỏ rơi chúng ta, ngài sẽ bảo vệ chúng ta mãi mãi! 】

【…Nói đi, tiểu thần minh nhỏ xíu thế này, ai chăm sóc ngài đây? Ngài có cha mẹ không? 】

【 Đúng vậy, ấu tể tộc Nhân Ngư đã rất mạnh mẽ, nhưng vẫn cần nhiều người chăm sóc, huống chi là tiểu thần minh. 】

Các bài viết đều dừng lại ở hai điểm.

—— Tiểu thần minh bệ hạ đã trở về.

—— Ai sẽ chăm sóc tiểu thần minh bệ hạ? Chăm sóc thế nào?

Trước kia, thế giới này do thần minh bệ hạ một tay tạo dựng.

…Nhưng họ không thể báo đáp thần minh.

Thần minh trưởng thành rất mạnh mẽ, không có khuyết điểm, tính cách kiên cường, đạm mạc, như cây mai đứng trong tuyết gió.

Dù kiêu ngạo như rồng cũng phải cúi đầu, lộ ra điểm yếu, cầu xin được làm điều gì đó cho thần.

Thần chỉ cười nói: "Thần minh không cần thế nhân báo đáp."

—— nhưng giờ, vị thần vĩ đại đã trở thành ấu tể.

Một ấu tể yếu đuối, đáng yêu, cần được chăm sóc.

Đây không phải là cơ hội để họ báo đáp thần sao!

Họ có thể biến thần minh thành ấu tể hạnh phúc nhất thế giới này.

Thần xứng đáng được yêu thương.

Tạ Vân Miên nghiêm túc đọc hết các bài viết.

Bé thụ sủng nhược kinh, mặt đỏ bừng, đôi tay vô thức nghịch sandwich, giọng ngại ngùng: "Mọi người thật sự thích ta..."

"Đúng vậy, đúng vậy."

Ục Ục nhảy nhót, lắc lắc đuôi: "Họ không chỉ thích ngài, còn muốn chăm sóc ngài!"

Uông ô, ai không muốn chăm sóc tiểu thần minh đáng yêu chứ.

Tạ Vân Miên chớp mắt: "Ai, chăm sóc Miên Miên?"

Ục Ục gật đầu: "Ngài xem, họ đang thảo luận cách chăm sóc ngài."

Tạ Vân Miên nhìn thấy một bài viết dài đến hàng triệu từ.

【《 Luận cách nuôi dưỡng thần minh ấu niên 》】

【 Dựa vào hình dáng xuất hiện trong mộng, biết rằng thần minh cao khoảng 95cm. 】

【 Nếu thần minh đến thế giới chúng ta, nên cử vài người cao lớn bế ngài, nếu không ngài chỉ có thể thấy đầu gối và đùi của mọi người. 】

【 Thần minh vừa mọc răng sữa rất yếu ớt, chỉ có thể ăn cháo hoặc mì. 】

【 Thần minh chắc chưa cai sữa, có thể uống sữa bò đặc biệt của tộc Tinh Linh, bảo đảm thần minh sẽ cao lớn khỏe mạnh. 】

"Thần minh ấu tể" là duy nhất, thật đặc biệt phải không nào?

Dĩ nhiên không thể áp dụng tiêu chuẩn "ấu tể Nhân Ngư" hay "ấu tể Thú tộc" lên thần.

Mọi người chỉ có thể dựa vào cảm giác mà suy đoán cách nuôi dưỡng.

Tạ Vân Miên: "..."

Tạ Vân Miên thầm thì: "Thực ra, Miên Miên có một cuốn hướng dẫn nuôi dưỡng của riêng mình..."

Ục Ục dựng tai nhỏ lên: "Em muốn xem!"

"Đi theo ta."

Tạ Vân Miên xuống khỏi ghế, dẫn Ục Ục đến một phòng khác.

Phòng này đã lâu không mở, bé đẩy cửa, bụi bay lên, bé che miệng mũi, ho khẽ.

Bụi tan đi, hiện ra một phòng chứa nhỏ hẹp, tối tăm.

Trong phòng chứa có nhiều thùng giấy lớn nhỏ, thùng nào cũng căng phồng, rõ ràng chứa đầy đồ vật.

Ục Ục ngạc nhiên: "Đây là...?"

Tạ Vân Miên nhìn các thùng giấy: "Đây đều là di vật của mẹ Miên Miên."

Bé biết mẹ đã mất từ lâu.

Những gì còn lại chỉ là những thùng đồ lạnh lẽo.

Ục Ục nghe xong, trong lòng cảm thấy nặng nề.

Tạ Vân Miên vuốt đầu Ục Ục, cười nhẹ nhàng: "Nhưng Miên Miên đã quen rồi, Miên Miên không buồn đâu."

"…"

Tạ Vân Miên đi vào trung tâm phòng chứa, kiễng chân, lấy xuống một thùng giấy nhỏ, mở ra là một cuốn sổ tay.

Sổ tay đã ố vàng, bìa trang bị cuốn lên.

Trên bìa viết dòng chữ: —— dành cho bảo bối Miên Miên.

Sổ tay tràn ngập chữ viết và hình minh họa sống động.

Đây là nhật ký mẹ viết khi mang thai, về những điều cần làm để chăm sóc con, dạy con biết yêu thương.

Nội dung tỉ mỉ, trích dẫn từ các luận văn hay sách nuôi dạy con cái, mỗi chữ đều chứa đựng tình yêu sâu đậm của mẹ dành cho Miên Miên.

Đây là hướng dẫn nuôi dưỡng độc nhất vô nhị của bé.

Người mẹ này mong con mình được lớn lên trong môi trường đầy tình yêu, trở thành người ấm áp.

Nhưng từ khi mẹ mất, cuốn nhật ký cùng di vật của mẹ giống như rác rưởi bị ném vào phòng chứa này, không thấy ánh mặt trời.

Bé bị bỏ rơi trong căn nhà nhỏ vùng ngoại ô, cô đơn như chú mèo con bị vứt bỏ.

Nhưng bé không cô đơn mãi.

—— Miên Miên là tiểu thần minh vĩ đại, sáng tạo ra nhiều thế giới huy hoàng, được vô số sinh linh kính yêu.

Duy nhất, tỏa sáng lấp lánh.

Bé xứng đáng nhận được tất cả tình yêu thương.