Độ kiếp thất bại, Đường Nhung thân bị trọng thương, hóa thành nguyên hình trở thành một cục bông nhỏ, chỉ cần một ngón tay là có thể chọc ngã chổng vó.
Thảm hại hơn, còn lạc vào Thiên Mang Thành - môn phái "Thấy yêu tất trừ".
Vì mạng sống, Đường Nhung híp mắt, bán manh, lăn lộn, thành công lừa gạt qua ải.
Không chỉ khiến cả tông môn trở thành miêu nô, ngay cả vị chưởng môn thanh lãnh tuyệt trần cũng bị hắn mê hoặc.
Đường Nhung: "Ngươi lừa ta, ngươi không phải mèo!"
Bạch Hổ: "Ta chỉ là dinh dưỡng quá thừa nên hơi lớn thôi, không có gạt ngươi?"
Đường Nhung: "……"
Nam nhân khóe môi cong lên chế nhạo, thổi nhẹ vào tai lông xù của hắn: "Mấy năm nay, ngươi cứ lăn lộn trên người ta, khiến toàn thân ta dính đầy lông mèo. Giờ đến lượt ta rồi."
--- Nhẹ nhàng tiểu ngọt văn, thoải mái, khiến bạn mỉm cười Nội dung: Đoàn sủng, hít mèo, bánh ngọt nhỏ không ngược, vai chính được cưng chiều nhất Tag: Xuyên qua thời không; Tiên hiệp tu chân; Ngọt văn; Sảng văn; Manh sủng; Nhẹ nhàng Góc nhìn nhân vật chính: Đường Nhung