Chương 14: P3 trở lại

Hai người cụng ly nhấp ngụm rượu vang cay nhưng lại hóa ngọt ở cuống họng.

Nàng nhìn đứa e gái mình tập tành uống thứ rượu này mà cười k thôi đứa e ngày nào còn giành co từng hộp sữa giờ là cô bé trưởng thành. Và là một thiếu nữ xinh đẹp sức hút nàng tự nhiên bật cười, nàng nhếch khóe môi tay lắc lắc nhẹ ly rượu trong tay

Cô e gái không thôi tò mò người chị hôm nay mình bị gì thì đột nhiên ngực không ngừng tỏa ra khí nóng. Nàng bên này vẫn chưa bị gì thì thấy ly rượu mình còn lại dấu vân tay kèm một ít thứ bột trắng nhưng rất nhỏ đưa ra chỗ sáng mới thấy được.

Không ổn nhìn Hạ Anh nàng hiểu được tình hình chạy lại phía cửa điên cuồng khóa từ bên trong dùng hết vật dụng có thể đều đem tới chặn cửa.

Vừa hoảng sợ mà chạy lại cuối thân người xuống coi e ấy sao rồi. Đúng như dự đoán Hạ anh không ngừng kéo xé chiếc áo thun trắng kia. Cô hơi liếc lên chị mình phả nhẹ hơi nóng lên cổ chị.

Nàng được một trận rùng mình có lẽ lượng thuốc ly nàng ít hơn nên giờ mới cảm thấy chỉ hơi nóng. Cô câu cổ nàng từng bước từng bước ép sát nàng tới khi dừng lại ở bức tường. "em làm gì vậy" ép sát nàng cô không ngừng phả hơi thở nóng nhìn trực diện chị ngắm nhìn những đường nét này không kìm chế nổi rồi. Tay lả lướt trên chiếc cầm nhỏ của nàng r nhẹ nhàng đặt nụ hôn lên. Cô tách khuôn miệng chị ra tìm chiếc lưỡi nhỏ không ngừng cuống quít lại nó.

Tay cũng hoạt động kéo một bên dây chiếc váy để lộ nửa thân trắng nõn đầy mị hoặc cô liền động chạm ngay vòng 1 kia. Thở không nổi nàng đẩy cô ra "em thôi đi" nàng thở yếu ớt đưa tay lên che khuôn mắt đang đỏ hồng của mình. "em khó chịu chị phải giúp e, chẳng lẽ chị muốn e đi kiếm người lạ mà thõa mãn".

Nàng rối ren không biết làm sao hết đành thở dài dù gì cũng là chị em nên chắc không sao. Cô đang chịu cái nóng thấy chị im cô liền hiểu một lần nữa tấn công mãnh liệt vào đôi môi lần này cả hai điều lõa thể. Tay cô không ngừng vuốt vẻ nàng, bên dưới không không chịu nổi mà dùng chân mình chen chúc đưa vô thứ ở giữa hai chân chị cọ sát. Hai người đều hô hấp khó khăn cô đưa tay xuống dưới bụng vẫn do dự nhìn chị. Trong một giây suy nghĩ nàng gật đầu, ngon tay thon dài tỉ mỉ đo độ ướt vẫn chưa đủ cô khuỵ chân xuống tách hai chân nàng ra.

Cô như thợ lặn tìm ngọc trai không ngừng trân quý nó mà liếʍ múc một lúc sau người trên càng muốn thêm cô dùng thứ nước đυ.c kia làm ướt hai ngón tay mình trượt vào trong thứ nước đỏ chảy ra cô liền hôn nàng. Tay tiếp tục thúc. "tiếp tục nữa .... Thêm ... Mạnh.. Lên" nàng rên la cầu hoan, nhận được lệnh cô mạnh dạn dùng thêm một ngón nữa thúc vào bên trong. Người kia ôm chặt lấy cô cúi đầu dụi sâu vào hõm cổ cô mà run rẩy."nói em nghe chị sướиɠ không? " vừa hỏi coi liền thúc mạnh vào sâu. Rên lên một tiếng lớn nàng gật gù "sướиɠ.. Chị.. Sắp ra... Ah .. a" tiếp đó không ngừng có những thứ nước nhớt trắng chảy ra

Kế bên là sofa nhỏ cô liền dìu chị qua bên nhưng cái nóng vẫn còn tay cô vẫn luôn nhào nặng bánh bao mền mại. Cô cũng muốn được thõa mãn để chị nằm xuống cô dùng tư thế kéo để sát hai bé sò dính lấy nhau đẩy hông liên tục. Tiếng nước nhớt dính cùng tiếng rên cũng hòa lẫn. Đang khúc cao trào cả hai đang tận hưởng sự suиɠ sướиɠ này thì bên ngoài có tiếng gõ cửa "thưa hai tiểu thư tôi bưng đồ vô được không ạ" giọng đàn ông ở ngoài không ngừng gõ cửa tiếp theo là giọng hung hãn hơn " hai vị tiểu thư vui lòng mở cửa" có vẻ như họ mất kiên nhẫn cố gắng mở cửa xông vào " khốn kiếp hai con ả .. " bên ngoài không thôi giọng chửi rủa. Hạ anh hơi rén đang muốn dừng lại gọi người giúp đỡ thì nàng đang nằm cười một cách hư hỏng vén mái tóc ướt đẫm mồ hôi mình qua một bên. Ngồi dậy kéo vai người kia lại liếʍ nhẹ lên cổ cô rồi khàn giọng cười mụ mị " chị muốn em tiếp tục tôi mệt e mới được dừng". Hai người hiểu ý nhau tiếp tục lêи đỉиɦ. Khi họ mệt lả nằm lên nhau thì bên ngoài ồn ào một trận cũng dừng lại. " thưa hai tiểu thư nô gia đã giải quyết đám côn đồ ở ngoài rồi ạ." Nàng mệt nhừ cố gắng ngồi dậy Hạ Anh cười không ngớt ôm lấy thân nàng. Búng trán đứa em một cái hai người lấy lại diện mạo thần thái lạnh lùng bước ra phòng. Nhìn hai tướng người to lớn đang quỳ nếu không đề phòng thì họ sớm bị chúng nhấc nhẹ như bông bắt đi rồi. Nhìn qua quản gia ông hiểu ý gật đầu.

__________________

Lâu quá k viết H hơi quên xí viết được vậy thui í mik sẽ cố gắng lấy lại phong độ ạ

Mong mọi người vote góp ý thêm. Đi ăn xoài ây pai

À m.n ai biết design không ạ mình muôn nhờ làm bìa truyện dài đang ấp ủ ạ❤️