Chương 3: Sở thích của thái giám

Đây là nơi thánh thượng tắm rửa, suối nước nóng dưới lòng đất tràn ngập sương mù, trong đại điện có mấy cột rèm lụa mỏng, tựa như tiên cảnh.

Các cung nữ đều mặc váy màu trắng trơn hở nửa ngực, eo nhỏ như liễu, dáng đi yểu điệu.

Nhưng Dung Hi không lòng dạ nào thưởng thức, hắn là đứa con bị bỏ rơi trong lãnh cung lại được đưa tới nơi này, đối với chuyện sắp xảy ra hắn hoàn toàn không biết gì cả, hắn chỉ có thể căng thẳng tinh thần, một khắc cũng không dám thả lỏng.

"Điện hạ, mời ngài đi tắm thay quần áo." Cung nga hành lễ rồi tiến lên, vươn đôi tay ngọc ra cởi bỏ bộ quần áo bẩn thỉu của hắn, Dung Hi phòng bị lùi ra sau một bước né tránh, "Để ta tự làm."

Hắn quay lưng lại hai ba cái cởϊ qυầи áo ra, rồi ngâm người vào hồ nước nóng, hắn chưa bao giờ nghĩ tới mình có thể ngâm mình trong nước nóng, trong lãnh cung đừng nói nước ấm, ngay cả giếng nước cũng khô cạn, trong giếng chỉ có mấy bộ xương trắng.

Hắn tò mò nhìn cách bài trí trong điện, những chiếc ghế kỳ lạ, cùng rất nhiều màn tơ từ mái hiên rơi xuống, một cung nữ đi tới giúp hắn tháo búi tóc, một mái tóc đen xác xơ rơi lả tả trong khay bạc.

Dung Hi vốn muốn tự mình làm, nhưng lúc này người nọ xuất hiện, y mặc áo bào trắng sạch sẽ, mái tóc hơi ẩm xõa sau lưng, "bái kiến

đốc chủ". Nội thị cung nga trong điện đều ngừng công việc trong tay, ngoan ngoãn hành lễ với y.

Dọn dẹp sạch chút, giọng điệu của y vẫn lạnh lùng như vậy, cũng không thèm nhìn hắn, y đi về phía chiếc ghế dài có hình dạng kỳ lạ, nằm nghiêng về phía hắn, mấy cung nữ xinh đẹp cầm hộp tròn vây xung quanh y, một nữ quan quỳ bên chân y, nhẹ nhàng vén quần y lên đến đầu gối, mở hộp tròn, dùng thìa bạc nhỏ thọc vào bên trong, lấy ra một ít thuốc mỡ bỏ vào lòng bàn tay ngọc, sau khi chà hai lòng bàn tay thì bắt đầu xoa cho người nọ, ánh mắt Dung Hi không khỏi rơi vào đôi chân đó.

Đôi chân của người kia dài và gầy.

Cân đối và mạnh mẽ.

Còn rất trắng.

Chân mà Dung Hi nhìn thấy không nhiều lắm, của hắn, mẫu thân, ngẫu nhiên thì còn có thể thấy thái giám, thị vệ.

Chỉ là không có đôi chân nào có thể đẹp bằng người đó, bắp chân mà đã như thế này thì phần đùi ẩn dưới quần sẽ như thế nào?

Dung Hi đang đánh giá y, y cũng đang đánh giá hắn.

Tiêu Ngọc đặt hai tay lên đầu, tận hưởng sự vuốt ve từ bàn tay ngọc ngà xinh đẹp của mỹ nhân, đồng thời cũng ngắm nhìn thiếu niên trong hồ bơi.

Tiểu tử này nhìn chằm chằm vào tiểu mỹ nhân bên cạnh mình với đôi mắt sáng ngời, không hổ là con trai của tiên đế, di truyền đặc tính háo sắc của ông ta, nếu nuôi lớn tên này, đoán chừng cũng là một con sói.

Khi Dung Hi tiếp xúc với ánh mắt không chút cố kỵ của y, lập tức dùng ánh mắt nghiêm nghị nhìn lại y, toàn thân cứng đờ, giống như lúc ở trong cung điện lạnh lẽo.

Tuy nhiên, ánh mắt của đốc chủ không dừng lại quá lâu, một hồi liền quay đầu lại ngắm mỹ nhân xinh đẹp bên chân của mình, y sờ lên khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng ấy, ngón tay lướt xuống, nán lại trên bộ ngực lộ ra một nửa của nàng ấy, khiến Kiều Nhi mặt đỏ bừng, cả người run lên.

Nghe nói thái giám quyền cao chức trọng đều có đam mê, quả thực là như vậy