Chương 9: Vương Tử Thần nổi tiếng vậy sao?

Mai Thiên Vy chọn một bộ khoảng 4500 tệ, cô chưa bao giờ bỏ đến gần 13 triệu để mua một bộ quần áo, nhưng đối với Vương Tử Thần, đồ hắn mặc gấp 100 lần giá tiền của bộ quần áo cô chọn. Hắn nói:

-Lấy cho cô ta bộ nào cao cấp hơn đi.

Lần này nhân viên đưa cho cô một set đồ rất đẹp, áo trễ vai màu trắng và một chiếc váy đen dài, xẻ tà, giá lên đến 9500 tệ, gấp đôi bộ cũ luôn rồi. Cô không hiểu nỗi mấy tên nhà giàu sao có thể vung tiền như rác thế?

-Bộ này đắt quá, tôi trả không nỗi cho anh đâu, lấy bộ khác sau này tôi sẽ trả tiền lại.

Vương Tử Thần vờ như không nghe hắn giơ thẻ lên nói với nhân viên:

-Thanh toán.

Rồi anh ta nói với Mai Thiên Vy:

-Không cần trả tiền lại cho anh, coi như là quà gặp mặt, nhanh thay đi sắp đến giờ học rồi.

"Quà gặp mặt" Mai Thiên Vy nghe ba chữ này thấy Vương Tử Thần thật kì lạ, mới gặp có hai lần, không thân không thích, nói thẳng ra là người dưng, sao anh ta lại hào phóng thế nhỉ? Hay là phong cách của thiếu gia nhiều tiền đều như vậy? Không nghĩ nữa, nếu anh ta đã nới vậy thì không khách sáo.

Cô thay đồ rất nhanh chưa đầy 5 phút là xong. Vương Tử Thần đang nhắn tin với Từ Quang Minh, thấy cô bước ra hắn khựng lại một chút, phải nói Mai Thiên Vy mặc bộ này rất đẹp, nhìn như một thiếu nữ trong sáng, với chiếc váy xẻ tà ôm sát cũng tôn lên được dáng người tiêu chuẩn, bộ đồ rất vừa ý cô, trong cô không quá nổi bật, nhìn rất đơn giản nhưng cũng không kém phần cao cấp.

-Tiền bối, đi thôi.

-Ừ...bộ đồ này tốt đó.

Ai lại đi nói bộ đồ này tốt, chắc chỉ có Vương Tử Thần nói vậy, hắn thấy cô rất đẹp nhưng hắn không thể hạ mình nói là đẹp, từ đẹp này hắn chưa bao giờ công nhận cái gì là đẹp, đúng thật là một thiếu gia đầy kiêu ngạo.

Hai người đi ra khỏi shop quần áo, Vương Tử Thần chở Mai Thiên Vy đến trường học bằng chiếc Lamborghini Veneno. Họ vừa đến là còn đúng 5 phút nữa đánh chuông reo, đỗ xe ở bãi xong, Vương Tử Thần xuống trước, hắn mở cửa xe bên Mai Thiên Vy ra, cô đi ra.



Chiếc Lamborghini Veneno đó ai nhìn cũng biết là của Vương Tử Thần, chỉ có nhà hắn mới giàu đến mức mua được mấy loại xe bản giới hạn này. Bình thường hắn chưa bao giờ chở một cô gái đi học sao lần này lại có một cô gái may mắn như vậy?

-Phong Nhã cậu nhìn kìa, anh Tử Thần chở một cô gái đi học!

Kiều Phong Nhã là học sinh năm nhất như Mai Thiên Vy, cha cô là bạn của cha Vương Tử Thần, cô và hắn quen biết nhau từ nhỏ, cô yêu hắn tử nhoe đến giờ, cô xin ba mẹ không đi du học chỉ vù muốn ở lại đây học với Vương Tử Thần. Phong Nhã là một cô gái rất đẹp, để tóc ngang vai, uốn thành lọn, ăn mặc rất cao cấp, ra dáng một tiểu thư nhà giàu. Phong cách của cô ta nhìn rất thanh lịch.

-Cái gì? Sao có thể như thế được?

Kiều Phong Nhã vừa nhìn ra hướng bãi đỗ xe vừa ghen tỵ đến phát điên lên được.

Lúc này Vương Tử Thần và Mai Thiên Vy đi đến lớp:

-Hậu bối, em học khoa gì? Anh học khoa kinh tế.

-Em học bên nhân văn, thôi em đến lớp đây, tiết học đầu tiên không thể muộn được.

-Ừ.

Thế là hai người ai nấy đều đến lớp học của mình. Mai Thiên Vy đến lớp, lớp cô nằm ở tầng 1 đi lên cầu thang là đến, lớp học hiện giờ đã rất đông đúc, chuông sắp reo rồi.

-Vy Vy, mình đây nè!

Vị Thy Thy dơ tay cao lên vẫy vài cái. Mai Thiên Vy bước đến, Vị Thy Thy tật tốt, lớp học rất đông nhưng cô ấy vẫn cố dành chỗ cho cô. Nghĩ lại chuyện lúc trưa, tôi và Cao Vạn Xuân nhờ cô mua hộ thức ăn mà nữa chừng lại gặp sự cố mà bỏ đi, tôi thấy rất áy náy.

-Thy, chuyện lúc trưa mình xin lỗi.

Bỗng chốc chuông vang lên, giáo sư bước vào lớp ngay tức khắc.

-Để lát nữa ra tiết rồi nói, cậu không sao là tốt rồi.



Vị Thy Thy không trách gì Mai Thiên Vy, chắc cô ấy và Cao Vạn Xuân gặp chuyện gì đó nên mới bặt vô âm tín hơn 2 tiếng đồng hộ như vậy.

Giáo sư giới thiệu tên, tên ngài là Cố Minh, sau đó ông bắt đầu giảng bài.

Buổi học bắt đầu, chiều nay chúng tôi có hai tiết, mỗi tiết 45 phút, được nghỉ giải lao 5 phút, tương đối giống thời lượng học ở Việt Nam. Cuối tiết giáo sư nói:

-Là ngày đầu nhập học nên tôi không yêu cầu các em phải làm nhiều bài tập, cứ làm một bài luận nhỏ ở trang 14 được rồi.

-May thật, bài đó cũng khá dễ.

Mọi người sau khi nghe xong cũng vui vẻ tiếp nhận, bài tập đơn giản thôi mà! Qua ©ôи ŧɧịt̠ học đầu tiên tôi cảm thấy rất thích học giáo sư này, tôi đoán chúng tuổi thấy cũng khoảng 50, giảng bài thật rất thu hút, nghe một lần là nhớ. Phong cách cũng rất giản dị, quần tây đen, sơ mi mà vàng nhạt, một chiếc carvat màu nâu. Một con người điềm đạm, một giáo viên tiêu chuẩn.

-Cuối cùng cũng hết tiết. Vy Vy, nói cho mình biết hồi trưa cậu đã gặp chuyện gì?

Mai Thiên Vy không muốn nói dối Vị Thy Thy, đành kể cho cô biết hết thảy sự việc.

-Cái gì? Vương Tử Thần cứuuu cậuuuu? Đại thần hạ phàm thiệt rồi!! Cậu may mắn quá!

Chúng tôi vừa nói vừa ngồi xuống ghế.

Vị Thy Thy vừa nghe xong liền nắm hai hai vai tôi vừa nhảy lên, nói với giọng đầy hâm mộ.

-Đại thần? Vương Tử Thần nổi tiếng vậy sao?

Vị Thy Thy ban đầu hơi bất ngờ một chút nhưng nghĩ lại cũng đúng, Mai Thiên Vy dù gì cũng là du học sinh, đương nhiên không biết gì về tình hình trong nước.

-Anh ta là một đại nhân vật, có tiếng nói rất lớn đó!