Chương 16

Bùi Noãn nước mắt đầy khóe mắt, cắn chặt môi.

Lúc ôm chặt con đến khúc cua, đột nhiên xuất hiện 1 thân hình cao to, Bùi Nhiễm Nhiễm không dừng kịp, trực tiếp đυ.ng vào. Người đàn ông phản ứng tự nhiên ôm bé gái trong lòng cô, đυ.ng mạnh vào vật to lớn khiến mũi Bùi Noãn bị đau, nhất thời không chịu được, trực tiếp đi ra, chảy ướt đồ tây thẳng thớm của người đàn ông.

Bùi Nhiễm Nhiễm mở to miệng, còn chưa thấy rõ người đàn ông liền trực tiếp xin lỗi, “Xin lỗi, xin lỗi, con bé chịu không nổi.”

“Bùi Dĩ Hàn?” Giọng nói từ tính của đàn ông vang lên.

Lúc nghe tiếng người đàn ông, mắt Bùi Nhiễm Nhiễm giật giật, sau đó lập tức ngẩng đầu.

Vậy mà là anh… anh sao lại ở đây, Bùi Noãn đi trên người anh!

May mắn là, hôm nay cô không tẩy trang, với lại hồi nãy dùng giọng khàn đặc.

Càng may mắn hơn là, bị nhìn thấy là Bùi Noãn, không phải Bùi Dương.

“Con cô?” Cảnh Thần Hạo vừa hỏi xong, Bùi Noãn trong lòng vặn vẹo, ủy khuất nói, “Chú ơi xin lỗi, mami ôm ôm.”

Anh chỉ là tùy ý hỏi, mà cô bé gọi cô là mami, thì ra cô có con rồi.

Đôi mắt này… Cảnh Thần Hạo di chuyển ánh nhìn, không nhìn mắt cô.

“Ngại quá, Cảnh tổng.” Mặt Bùi Nhiễm Nhiễm toàn là xin lỗi, giọng khàn đặc, hai tay đưa ra muốn ôm lấy Bùi Noãn.

Càng tốt, anh không chú ý giọng lúc nãy của cô.

Ai ngờ, tay vừa muốn chạm vào Bùi Noãn, Cảnh Thần Hạo nghiêng người.

“Cô kết hôn rồi?” Cảnh Thần Hạo lạnh giọng hỏi.

- ----------- --------------

Cô lập tức gật đầu, “Đương nhiên kết hôn rồi, con cũng 5 tuổi rồi.”

“Chồng nước ngoài?” Người đàn ông nhếch mày, ánh nhìn lưu chuyển đánh giá.

“Đúng.” Trả lời đơn giản dứt khoát, cô chỉ muốn nhanh chóng thoát khỏi anh, nếu bị anh nhìn thấy Dương Dương thì không tốt.

“Mami, con khó chịu.” Bùi Noãn lên tiếng giải thoát không khí ngại ngùng.

Chính vào lúc này, 1 người đàn ông trung niên chạy đến, thấy Cảnh Thần Hạo ôm đứa con lai, ngây người. Nhưng rất nhanh khôi phục lại, cung kính cong lưng, “ Cảnh tổng, mời bên này.”

“Tôi có chuyện, đi trước.” Lời trầm ổn của Cảnh Thần Hạo khiến người đàn ông trung niên bất ngờ, rất không dễ mời được Cảnh tổng, đột nhiên lại phải đi.

“Cảnh tổng…” Đàn ông trung niên lộ mặt cầu xin.

Cảnh Thần Hạo không nhìn ông 1 cái, trực tiếp đi về phía trước.

“Cảnh tổng!” Bùi Nhiễm Nhiễm gấp gáp, mắt thấy anh ôm Noãn Noãn không buông, cũng không quan tâm lễ nghi, lớn tiếng kêu lên.

“Mami.” Bùi Noãn cũng gấp, vẫy vẫy 2 chân, ở trong lòng Cảnh Thần Hạo vặn vẹo không yên phận.

“Chú mang con đi thay đồ, con không phải khó chịu sao?” 1 câu nói khống chế được Bùi Noãn.

“Noãn Noãn muốn đầm công chúa.”

“Được.”

Bùi Nhiễm Nhiễm cũng không biết 2 người nói gì, khi thấy con gái ngoan ngoãn trong lòng anh, càng gấp hơn.

Không lẽ đây là vì có máu mủ? Dù cho không biết đối phương là con ruột, cũng bất giác muốn lại gần.

“Cảnh tổng, xin trả con cho tôi.” Bùi Nhiễm Nhiễm đuổi theo Cảnh Thần Hạo cả con đường, chân anh quá dài, cộng thêm cố ý đi nhanh, đến cửa thang máy, cô mới đuổi kịp.

“Bây giờ nó không thích hợp, đi thay đồ trước.” Cảnh Thần Hạo nói xong, trực tiếp nhấn thang máy.

Cô gấp gáp vào thang máy theo, vào mới thấy thang máy có chút không đúng, bên trong chỉ hiển thị 1 số, 18.”

Thang máy đi từ tầng 1 lên 18. rất hiển nhiên, là thang máy riêng của ai đó.

- ----------- --------------