Chương 9

Lão Văn hướng đôi mắt giận rữ quét về phía đám dân làng nói.

– Người…? tao từ lâu đã không còn là người. đất này là của tao. Chúng mày mãi mãi chỉ là nô…là nô của tao mà thôi. Đợi đó đi, gϊếŧ xong tên thầy pháp này người tiếp theo sẽ là chúng mày…hầ hầ.

Mọi người nghe thấy những lời này thì ai nấy đầu run sợ đến cực điểm. Không ít người ôm mặt khóc rống lên.

– Ngươi cũng thật xem thường ta quá rồi.

Bác Minh nắm chặt kiếm gỗ hét lớn một tiếng lao tới. tay trái ném ra 3 lá bùa , bùa vừa bay tới kiếm cũng quét ngang. Linh lực của 3 lá bùa được kiếm khí kích phát, sáng bừng trong đêm tối, hướng đầu và 2 vai lão Văn bay tới. lão Văn chỉ khẽ hừ lạnh một tiếng, hắn há miệng rộng thổi một luồng quỷ khí màu đen vào 1 trong 3 lá bùa đang bay tới, ánh sáng trên lá bùa khẽ lập lờ sau đó tắt hẳn, vô lực rơi xuống. 2 lá bùa còn lại cũng bị lão nâng tay bắt lấy. Quỷ khí trên tay lão không ngừng bị linh lực của lá bùa ăn mòn. Những tiếng ” sì xèo ” vang lên nhưng không tới 10 giây ánh sáng trên 2 lá bùa còn lại cũng tắt , 2 lá bùa mất đi tác dụng bị lão bóp nát .

– Quỷ khí thật mạnh…

Bác Minh thoáng giật mình trước thực lực chân chính của Ngạ Quỷ. Bác lui lại phía sau tay không ngừng bắt quyết phóng xuất toàn bộ cương khí trong cơ thể quán trú lên thân kiếm gỗ, từng luồng kim quang chạy dọc theo đạo văn kích phát linh lực mộc kiếm lên đến cực hạn chỉ thấy thân kiếm lúc này được bảo phủ một màu hồng nhàn nhạt, tỏa ra linh lực cực mạnh.

– Là bí pháp đạo gia ” nhân kiếm hợp nhất “

Từ phía đằng xa một thanh niên tuổi tầm 25, 26 đang chăm trú quan sát trận chiến. Hắn từ xa đã cảm nhận âm khí nồng đậm, lại xuất hiện xen lẫn trong đó là khí tức quen thuộc, chính hắn cũng không rõ tại sao khí tức đó lại quen thuộc với mình như vậy, hắn chỉ biết từ sâu trong tiềm thức có cái gì đó đang trổi dây, hứng khởi, cuồng nhiệt như bạn cũ lâu ngày gặp lại. hắn vì hiếu kì nên mới đi đến quan sát. Nhìn thấy bác Minh thi pháp hắn hướng đôi mắt lạnh lẽo trong đầu cố nhớ cái gì đó.

Bác Minh Lúc này đang nhập định vào không gian của kiếm đạo. Thân thể bác như không chịu hoàn toàn khống chế của suy nghĩ. Từng đường kiếm quyết trập chùng, tùy thời công kích hay chống đỡ Ngạ Quỷ. Lão Văn cảm nhận được áp lực kiếm quyết tạo ra thì không khỏi kinh hãi. Nhưng thân là Ngạ Quỷ hắn đâu chỉ có thực lực như vậy. Mỗi lần bị kiếm khí lướt qua, da thịt hắn lại rơi dụng không ít. Mùi của uế khí, oán khí, quỷ khí cùng tử khí phát ra nồng nặc. Bác Minh ngửi thấy thứ mùi đó thì không khỏi khϊếp đảm trong lòng, không gian kiếm đạo như vặn vẽo.

– Không lẽ đây là ” Tứ khí phệ hồn ” trong truyền thuyết. Không thể nào. Một cái Ngạ Quỷ mới tấn thăng. Làm sao có thể có sức mạnh khủng khϊếp như vậy…

Bác Minh giờ phút này thực sự lo lắng, bác hướng mắt nhìn về phía Âm Binh của mình. Tất cả bọn họ trên thân đều nhuộm đầy máu đen, nhưng trong ánh mắt vẫn không hiện lên sự sợ hãi, bác bổng thấy xấu hổ với họ vì nỗi sợ hãi đang chiếm dần lấy ý chí. Hít sâu một hơi bác lấy lại tinh thần. Vung tay ném ra một xấp bùa lên không trung kế đó ngồi xuống, 2 mắt nhắm nghiền lại một lần nữa bước vào kiếm đạo. Từng lá bùa bay múa trước mặt , bác Minh múa kiếm đâm xuyên 1 lá, 2 lá … cứ như vậy 8 lá bùa được bác đâm xuyên, kế đó bác Minh cắn đầu lưỡi dùng máu của mình phun lên 8 lá bùa , kích phát linh lực của chúng. 8 lá bùa dính máu của bác Minh như có linh tính, chúng bay múa đáp đến riêng lẽ từng vị trí khác nhau.

Vi lúc này cũng dần hồi tỉnh, thân thể suy yếu ngồi trên mặt đất hướng mắt nhìn về phía bác Minh. Miệng lẩm nhẩm tự hỏi

– Bác ấy đang làm gì vậy? Ác quỷ kia….?

Vi còn chưa nói rứt câu thì từ phía sau một thanh âm lạnh lẽo, lạ lẫm vang lên.

– Không phải Ác Quỷ mà là Ngạ Quỷ. Hình thái mạnh mẽ hơn Ác Quỷ nhiều lần. ở hình thái này chúng có thể huyễn hóa chân thân, đυ.ng chạm được đồ vật thực thể. Nói cách khác chũng có thể trực tiếp gϊếŧ người mà không cần phí thời gian từ từ tổn thương hồn phách giống như ác vong hay ác quỷ hay làm. Còn pháp thuật mà thầy pháp kia đang thi triển chính là ” Bát quái kiếm quyết ” pháp thuật mạnh nhất của lão.

Vi giật mình quay lại phía thanh âm kia phát ra.

– Anh là ai?. Tại sao anh lại biết rõ về đạo thuật của bác Minh như vậy?.

– Đứng bận tâm. Nếu cô đã tỉnh thì mau giúp lão thầy pháp kia một tay đi. lão sắp không trống đỡ nổi rồi đấy.

Thanh niên kia nói xong chỉ chắp tay ra phía sau tiếp tục quan sát trận chiến. Nhìn đạo pháp bác Minh thi triển hắn biết rõ bác là ai.

Lúc này bác Minh vẫn đang tập trung vào điều khiển bùa không ngừng xoay quanh thân thể lão Văn thả ra linh lực bổ trợ kiếm quyết. Những bóng kiếm trập trùng bủa vậy lấy thân thể lão. Lão văn nhiều lần trúng kiếm nhưng động tác vẫn không gấp gáp, hắn ỷ vào tu vi cường đại của một Ngạ Quỷ ngang nhiên chống đỡ kiếm quang. ” bụp…xèo..” nhưng tiếng kiếm khí quét qua da thịt. Lão Văn chỉ khẽ mỉm cười 2 tay chắp lại bày ra tư thế kì quái. Kế đó hắn nhắm hờ đôi mắt lỡ loét lại, miệng lẩm nhẩm phát ra những thanh âm kì quái. Nhất thời không khí xung quanh 2 người bác Minh cùng Lão văn như cô đặc, linh lực cùng kiếm khí như bị thứ gì đó ngăn cản không thể tiếp xúc chân thân lão Văn. Bất chợt một tiếng gầm rú như muốn xe tan màng nhĩ của mọi người, sau đó là bóng dáng to lớn từ trong chân thân của lão Văn từ từ xuất hiện, bóng dáng đó giống như cái bóng của lão Văn nhưng lại tỏ ra chân thật đến không tưởng tượng được. Giống như từ người lão Văn mọc thêm ra một người khác nữa. Toàn thân kẽ mới xuất hiện phát ra ánh sáng đỏ rực, khuôn mặt rữ tợn, mỗi lần hắn gào thét lại để lộ ra hàm răng lởm chởm, cùng đôi răng nanh sắc nhọn.

– Là ngươi….

Bác Minh kinh hãi nhận ra người đó chính là thầy ta tên Long vừa hiến thân giải thoát đám ác vong.

– Bất ngờ lắm phải không. Chính ta cũng rất bất ngờ, thật không nghĩ tới một thân tu vi của la lại có thể hòa nhập vào cùng anh trai mình. Chính vì vậy ta mới có thể một lần nữa trở lại. lần này ta tuyệt đối không để ngươi toàn mạng trở về. Ta đã nói, dù có thành quỷ ta cũng không tha cho các ngươi. Chết đi…..

Thanh âm của 2 anh em lão Long như hòa vào làm một, thanh âm vừa rứt bóng dáng Ngạ Quỷ đã lao tới trước mặt bác Minh khuâ đôi tay nhớp nháp đập mạnh vào mặt bác. Chỉ nghe ” phụt ” một tiếng, bác Minh bị đánh bay ra sau tầm 5 mét, miệng phun máu. Ngạ quỷ nọ nhanh như chớp lại một lần nữa lao tới, bác Minh cố gắng gượng nâng lên mộc kiếm phòng thủ nhưng sực lực của Ngạ Quỷ kia quá lớn lại một lần nữa vỗ mạnh lên ngực bác , mộc kiếm tuy không gãy nhưng cũng bị đánh văng sang một bên. Đám Âm Binh của bác Minh thấy chủ nhân gặp nạn cũng từ bỏ chiến đấu với đám ác vong còn lại, nhanh tróng bay đến trước người bác Minh bày ra tư thế phòng thủ.

– Các người không phải đối thủ của nó , mau chạy đi mặc kệ ta.

– Hồn phách của chúng ta còn có cơ hội được đầu thai cũng là nhờ ngài cứu giúp, nếu không có ngài chúng ta sớm đã không còn cơ hội. bao lâu nay cùng ngài tu luyện thế thiên hành đạo. Đám âm hồn chúng ta cũng xem như khai ngộ nhiều điều. Kiếp này xả thân vì chính đạo, kiếp sau ắt có phúc báo. Đại ân nhân chúng ta đi trước một bước, ngài mau chạy.

Một thanh âm già nua vang lên kế đó tất cả gần 20 Âm Binh khí thế hừng hực cùng lúc lao tới Ngạ Quỷ.