Chương 12: Đầu sỏ gây tội

Sau khi phát hiện máy ghi âm, nhiệm vụ của Lão Hổ vẫn chưa hoàn thành, vì thế sau khi tạm biệt Du Tình và Mạch Mạch, nó quyết định ngày hôm sau lại đến xem.

Ngày tiếp theo, khi mặt trời vừa mọc, trên bầu trời tỏa ra ánh sáng dịu dàng, những giọt sương đêm qua ngưng tụ chạy theo lá cây xanh biếc rơi xuống người Lão Hổ lành lạnh làm Lão Hổ mơ màng mở mắt.

Lúc này Lão Hổ mới phát hiện Mạch Mạch đã chạy đến địa bàn của nó từ sáng sớm, không chút đề phòng mà nằm bên cạnh nó, miệng ngáy khò khò, làm Lão Hổ không nhịn được cũng ngủ nướng theo.

Mạch Mạch sớm như vậy đến đây không chỉ vì muốn sớm gặp Lão Hổ, mà còn tại cảnh tượng hai con mèo đực gần gũi tối qua gây chấn động.

Giờ nó mới rằng hai con mèo đực cũng có thể ở bên nhau, cũng có thể làm những việc thân mật.

Như vậy có nghĩa là nó và Lão Hổ cũng có thể như vậy. Không phải chỉ có thể làm bạn bè, mà còn có thể làm bạn đời, là loại bạn đời có thể ở bên nhau cho đến khi kết thúc cuộc đời.

Cảm giác chiếm hữu mạnh mẽ này Mạch Mạch khiến mê muội, nó hy vọng bản thân cũng là một con mèo đặc biệt trong mắt Lão Hổ.

Với tâm trạng này, Mạch Mạch dù chưa tỉnh ngủ hẳn đã theo ánh sáng mặt trời đến địa bàn của Lão Hổ, không làm phiền Lão Hổ đang ngủ mơ màng, hưng phấn đi một vòng quanh nó. Kế tiếp nó nằm xuống rồi thuận thế cọ cọ cái bụng tròn của đối phương, mơ mơ màng màng chớp chớp mắt, rồi cũng ngủ theo.

Khi tỉnh lại, Mạch Mạch lười biếng duỗi người, nhìn cái đầu lông xù nhỏ nhắn bên cạnh cùng với cái bụng phập phồng theo nhịp thở cảm thấy vô cùng mê mẩn. Râu Lão Hổ khẽ rung, thân thể thỉnh thoảng co giật một chút, như thể đang đuổi bắt con mồi trong mơ.

Cái đuôi cũng theo đó cuộn quanh người hiển nhiên là vẫn còn ngủ rất say.

Nhìn Lão Hổ trong lúc ngủ lăn lộn làm rối lông, Mạch Mạch nhớ lại hành động của các cặp đôi mà mình đã từng thấy, không nhịn được giúp Lão Hổ chải lông. Nó dùng lưỡi liếʍ những chỗ lông đã bị rối nhưng chính cảm giác ướŧ áŧ này đã đánh thức Lão Hổ.

Lão Hổ đang trong giấc mơ chợt thấy trời mưa, còn là mưa to, cảm giác ướŧ áŧ do dính đầy nước mưa này khiến con mèo vốn không thích nước cảm thấy khó chịu vô cùng, không ngờ vừa mở mắt đã thấy Mạch Mạch đang làm càn.

Với vai trò là lão đại, nó không nhịn nổi tức giận đánh Mạch Mạch vài cái.

Trong thế giới của mèo, thường là mèo có địa vị cao liếʍ lông cho mèo có địa vị thấp hơn. Vì thế từ nhỏ đến lớn, Lão Hổ chỉ liếʍ lông cho mèo khác, không có con mèo nào có thể liếʍ lông cho nó, ngay cả bạn bè cũng không được.

“Đi thôi, chúng ta đi xem mộ ở nghĩa địa.” Lão Hổ không quan tâm đến mùi mèo dính đầy trên người, nói với Mạch Mạch đang ôm đầu đầy ủy khuất, rồi đứng dậy đi về phía nghĩa địa trên phố Đại Thuyền.

Ban ngày nghĩa địa không đáng sợ như ban đêm nhưng nghĩ đến dưới chân là những thi thể trắng bệch hoặc thối rữa thì không khỏi cảm thấy sợ hãi. Nói cho cùng, nguyên nhân của sự sợ hãi thực ra là do tưởng tượng của chính mình, nhưng đối với mèo, chúng không có khái niệm linh hồn nên dù dẫm lên thi thể cũng không cảm thấy gì.

Lão Hổ nhìn quanh bốn phía, phát hiện trong mộ có một cái lều rách nát, lều đầy miếng vá và bùn đất, trông có vẻ là chỗ ở của người vô gia cư.

Chỉ là lúc này người vô gia cư không có ở đây nhưng điều này lại tạo cơ hội cho Lão Hổ và Mạch Mạch.

Chúng cẩn thận bước vào lều, bên trong được dọn dẹp khá sạch sẽ, các loại đồ đạc và thiết bị điện tử được sắp xếp gọn gàng, ghế sofa đơn, nồi, chén bát và radio, còn có cả máy ghi âm mới tinh tối qua, tất cả đều được đặt ở đúng chỗ, chỉ là những thứ khác đều cũ kỹ mà thôi.

Có vẻ như âm thanh khóc lóc, hú hét tối qua chính là do người vô gia cư này tạo ra.

Nhưng lý do là gì?

Nhưng chúng còn chưa kịp đi tìm Du Tình để xử lý việc này thì người vô gia cư đã vác một bao tải lớn chứa chai nhựa chậm rãi đi vào, trên mặt là nụ cười vui vẻ vì thu hoạch hôm nay khá nhiều.

Hắn vừa hát vừa khom lưng sắp xếp lại chai nhựa và giấy vụn của mình, lầm bầm: “ Anh Cường còn dám chê mộ huyệt, có chỗ ở đã là tốt rồi.”

“Nhưng tại sao chính phủ sao lại không mê tín một chút chứ, mấy hôm nay hai giờ mới được ngủ, thật là mệt chết đi được.”

Người vô gia cư mới dọn vào gần đây, đây là một nơi thoải mái và không bị ai quấy rầy, chỗ ở như thế này thực sự là chỗ ở mà hắn mơ ước.

Nhưng gần đây khu vực phố Đại Thuyền đang được tu sửa, hơn nữa hắn còn nghe nói có một ông chủ giàu có đã mua khu nghĩa địa này, dự định xây dựng khu phố thương mại. Bán đồ trên nghĩa địa, chỉ có loại ông chủ lòng dạ hiểm độc này mới nghĩ ra được.

Vì thế, mấy ngày nay hắn dậy sớm làm người ta sợ hãi và nhặt phế liệu, đến nỗi khuôn mặt thô ráp đen sạm của hắn có thể nhìn thấy rõ quầng thâm mắt. Nhưng bất kể là vì không muốn lang thang nữa hay vì sức khỏe của ông chủ và khách hàng của khu phố thương mại, hắn đều phải truyền bá chuyện nghĩa địa có ma này ra ngoài.

Hắn không tin khi đã xảy ra chuyện ma quỷ rồi mà ông chủ kia còn dám xây dựng khu phố thương mại.

Lão Hổ và Mạch Mạch cuối cùng cũng biết được nguyên nhân thật sự của chuyện này, chúng nhanh chóng chạy đến cửa hàng thú cưng nơi Du Tình làm việc.

Dưới sự đồng ý của chủ tiệm, chúng dẫn Du Tình đến hiện trường.

“Sao vậy?” Du Tình hoàn toàn không hiểu chuyện gì, cô cởi găng tay cao su, đi theo Lão Hổ đến gần khu nghĩa địa. Nhìn những ngôi mộ nhấp nhô và cái lều rách nát ở trung tâm, lúc này cô mới hiểu ra Lão Hổ tìm cô để làm gì.

Cô ngồi xổm ở góc tường nơi bị bóng cây che khuất, giơ điện thoại, nhìn người vô gia cư đi xa, nhanh chóng chạy tới chụp lại chứng cứ trong lều, rồi mang theo Lão Hổ và Mạch Mạch đến đồn cảnh sát.

“Cảnh sát, tôi đã tìm ra hung thủ gây ra chuyện nghĩa địa có ma.” Giọng nói lo lắng và lớn tiếng của Du Tình vang lên trong đồn cảnh sát, thu hút sự chú ý của mọi người, khiến cô vội vàng cúi đầu xin lỗi.

Nhưng câu nói này không chỉ làm cảnh sát bối rối, mà cả những người đang làm thủ tục ở đồn cảnh sát cũng đều ngơ ngác.

Một tên lưu manh ngồi xổm bên cạnh thấy cảnh sát bị một người hai mèo ở cửa thu hút sự chú ý, liền tò mò tiến lại gần, mắt lóe lên sự hiếu kỳ.

“Gì cơ, các người bắt được ma ư?”

“Im ngay!” Một viên cảnh sát trẻ tuổi đẩy hắn ra xa để không nghe thấy cuộc nói chuyện, trực tiếp chặn đứng sự tò mò của hắn.

Cảnh sát hành động rất nhanh, không lâu sau đã bắt được người vô gia cư và mang đi thẩm vấn, kết quả phát hiện rằng:

Người vô gia cư này hóa ra là một tên trộm!

Chuyện này lập tức lan truyền trong cộng đồng dân cư gần phố Đại Thuyền và trong quá trình truyền đi, câu chuyện thậm chí còn phát triển theo hướng càng ngày thái quá.

【Nghe nói gì chưa? Chuyện ma quỷ gây náo loạn thời gian trước thật ra là do một tên vô gia cư gây ra.】

【Tôi biết, cháu ngoại tôi hôm nay đến Cục Cảnh sát làm việc, chuyện này chính là nó kể cho tôi.】

【Tên vô gia cư thật đáng ghét, chính vì hắn giả thần giả quỷ ở đó mà mỗi lần tan ca tôi đều phải đi đường vòng mới về được nhà, thực sự mệt chết tôi.】

【Tôi cũng vậy, nếu được tôi nhất định phải đến đánh hắn một trận.】

【Thật đáng tiếc, có lẽ phải một năm nữa bạn mới có thể đánh hắn.】

【Vì sao?】

【Bởi vì tên vô gia cư bị bắt đó còn là một tên trộm, nếu không bạn nghĩ máy ghi âm của hắn từ đâu mà có?】

【Máy ghi âm? Tôi mới làm mất một cái máy ghi âm, có phải là của tôi không?】

【Là một cái máy ghi âm mới tinh, nếu là của bạn, bạn hãy đến Cục Cảnh sát nhận về!】

【Trời ạ, rốt cuộc ai là người bắt được hắn?】

【Tôi biết. Là một người cùng hai con mèo.】

【Cái gì?】

【Tôi cũng mới biết, lúc tôi nghe được cũng có phản ứng giống bạn. Người đó chính là nhân viên của cửa hàng chúng tôi, hôm nay giữa trưa cô ấy bị hai con mèo đến tìm dẫn đi. Lúc đó tôi đồng ý cho đi, ai ngờ mãi không thấy quay lại, sau đó tôi gọi điện cho cô ấy mới biết là cô ấy đang ở Cục Cảnh sát.】

【Ha ha ha, chắc lúc đó bạn nghĩ là phải tìm nhân viên mới rồi!】

【Đúng rồi, lúc đó tôi nghĩ chắc cô ta phạm tội gì bị bắt vào rồi. Nhưng ai ngờ lại bắt được tên trộm cùng hai con mèo, thật là một trải nghiệm kỳ diệu.】

【Tôi thật sự rất tò mò không biết mèo phát hiện trước hay cô ấy bảo mèo khi có phát hiện gì thì thông báo cho cô ấy?】

【Bất kể ai phát hiện trước thì đều là người nối nghiệp chủ nghĩa xã hội.】

【Cái gì chứ, rõ ràng là người tốt như Lôi Phong!】

【Các bạn có phải muốn làm tôi cười chết không, mèo chủ nghĩa xã hội và mèo Lôi Phong?】

【Không phải lại là Lão Hổ và đàn em của nó chứ!】

【Tôi cũng nghĩ vậy, vừa nói đến mèo là tôi nghĩ ngay đến đội mèo của Lão Hổ.】

【Khu vực này có phải chỉ có mỗi Lão Hổ và đàn em của nó đâu, đừng vội gán công lao cho chúng.】

【Chúng tôi chỉ nói đùa thôi mà, đoán một chút cũng không được sao!】

Mọi người đều không muốn cãi nhau nên im lặng không nói gì thêm.

Nhưng lời đồn này trong cộng đồng cư dân lan truyền ra ngoài, mọi người bàn luận sôi nổi và trong quá trình nghe nhầm mấy lời đồn bậy đã sản sinh ra hai lời đồn khá thái quá.

Lời đồn thứ nhất là một người cùng hai con mèo kia thực ra là đại hiệp mèo trong truyền thuyết cùng chủ nhân của nó, chuyên làm việc nghĩa trừ gian diệt ác, giải trừ những kẻ xấu trong xã hội.

Lời đồn thứ hai là hai con mèo thực ra là mèo tinh, còn người kia là tu sĩ, tên vô gia cư kia vì tâm địa xấu xa mà bị quỷ nhập thân. Vì vậy sau khi họ giải quyết tên quỷ kia đã giả làm người thường và đưa tên vô gia cư làm việc xấu đó vào cục cảnh sát.

Du Tình đang cho Lão Hổ và Mạch Mạch ăn nhìn thấy những lời đồn này trên mạng không nhịn nổi cười, cô thật sự không ngờ lại có người có trí tưởng tượng còn phong phú hơn cô!