Chương 22: Bắt giữ quy án

"Tôi thấy trước cửa nhà cô có một vết máu nên muốn xem cô có gặp nguy hiểm không."

Những lời này nghe có vẻ thân thiện nhưng sự nghi ngờ đã nảy lên trong lòng Lan Tinh khiến cô lo lắng siết chặt các ngón tay. Nghe giọng nói khàn khàn trầm thấp của người đàn ông bên tai, Lan Tinh không thể ngăn được cảm giác lạnh sống lưng, da gà nổi lên khắp cánh tay.

Cô chỉ có thể cố tỏ ra bình tĩnh, nhìn theo hướng ngón tay của đối phương chỉ, một vết máu nhỏ hiện lên trong mắt cô khiến cô thầm kêu khổ trong lòng.

Cô cảm thấy đối phương chắc chắn đã nghi ngờ cô, nếu không sẽ không đến gõ cửa.

Lan Tinh cúi xuống vuốt ve những chú mèo, trấn an chúng rồi giải thích với vẻ mặt xin lỗi: "Thật xin lỗi, thực ra đó là máu từ xương heo chảy ra, không phải của tôi đâu. Vừa rồi tôi đi vứt rác có đặt túi rác ở cửa, không ngờ lại chảy ra ngoài."

"Thì ra là vậy, cô không sao là tốt." Ánh mắt người đàn ông liếc vào trong phòng, không biết có phải lời này đã làm giảm bớt sự nghi ngờ của hắn không, hắn quay người định rời đi.

Nhưng Lan Tinh chưa kịp thở phào nhẹ nhõm, khi cô chuẩn bị đóng cửa thì đột nhiên cửa bị chặn lại như có người đẩy cửa từ bên ngoài. Quả nhiên, ngay sau đó, một bàn tay lớn cầm con dao nhỏ thò vào, ngang nhiên bước vào phòng.

"Anh làm gì vậy, mau ra ngoài, nếu không tôi sẽ báo cảnh sát!" Lan Tinh nhìn ánh mắt không kiêng nể của đối phương, ngoài mạnh trong yếu nói. Cảm giác lông xù xù xì trên đùi khiến cô thêm phần tuyệt vọng, ánh mắt tràn đầy sợ hãi.

Ánh mắt đỏ ngầu của hắn đầy du͙© vọиɠ, không phải sự ham muốn tiền bạc hay tìиɧ ɖu͙© mà là thèm ăn.

Đúng vậy, hắn thèm ăn. Ánh mắt đó như thể hắn đã đói rất lâu muốn nuốt chửng cô.

Trước khi nhìn thấy ánh mắt này, cô nghĩ rằng những cái xương mèo là do người ngược đãi mèo tạo ra vì cô từng nghe về các video ngược đãi mèo trên mạng. Nhưng giờ cô nghĩ rằng người trước mặt có sở thích ăn thịt mèo và những cái xương đó là từ việc ăn mèo mà ra.

Mà hiện tại--

Hắn muốn ăn luôn cả cô!

Người đàn ông đứng ở cửa khiến cho Lan Tinh không còn đường lui dù cô chỉ ở tầng 4.

Trong khi cô sợ hãi, người đàn ông giơ dao nhỏ lên đâm về phía cổ cô. Nhưng Lão Hổ và các bạn mèo đã không để hắn đạt được mục đích, Lão Hổ nhảy lên bàn ăn, rồi nhảy tới cắn vào cánh tay đang giơ lên của hắn.

Người đàn ông đau đớn ném dao xuống, Lan Tinh nhanh chóng nhặt dao lên, nhìn thấy mèo liên tục bị hắn ném ra, cô quyết tâm đâm tới.

Nhưng sức lực của hắn rất lớn, hắn bắt lấy tay cô và xoay người tránh thoát. Sau đó lại tiếp tục bắt lấy cô, muốn lấy lại con dao.

Lão Hổ thấy mọi người không thể chế ngự hắn, liền phân công Mạch Mạch xuống khu dân cư tìm người giúp, rồi lao lên cắn tiếp.

"Chết tiệt, lùi ra, không tao sẽ ăn sạch chúng mày!" Hàm răng vàng khè của hắn khiến Lan Tinh buồn nôn nhưng trong nháy mắt cô ngây người này, hắn ngay lập tức giật lại con dao và chém về phía cô.

Lan Tinh nhớ đến con dao phay trong bếp, mặc kệ sau lưng có thể bị chém phải bất cứ lúc nào, cắn răng chạy vào bếp. Tay run rẩy giơ dao phay lên, đối mặt với hắn.

"Đừng tới đây, nếu không tôi sẽ chém!"

"Vậy để xem mày có để bụng những con mèo này không?" Người đàn ông giơ tay tóm lấy Kim Bảo đã sức cùng lực tận rồi đá hết tất cả những con mèo đang lao đến ra xa, khıêυ khí©h nhìn cô. Hắn như muốn nói cô buông dao thì hắn sẽ tha cho con mèo này.

Lan Tinh khó khăn đưa ra quyết định, dao phay giơ lên dần dần hạ xuống, hắn gian trá khẽ nhấc khóe miệng, đợi thời cơ để đột ngột lao tới.

Người đàn ông vốn tưởng đã nắm chắc phần thắng thực ra trúng phải bẫy của cô. Cô nhanh chóng né tránh rồi lập tức giơ dao phay lên chém vào cánh tay hắn, lực mạnh đến mức dao phay cắm sâu, mắc ở trên cánh tay.

Khi Lan Tinh định thừa thắng xông lên, hắn ác độc hơn, cố sức rút dao cắm ở trên cánh tay ra.

Không còn cách nào, cô đành bỏ chạy về phía phòng khách.

Thấy hắn gần tới, lại nhìn cánh cửa chính cách không xa, cô cảm thấy vô cùng tuyệt vọng. Nhưng ngay sau đó, cánh cửa rầm một tiếng rồi bị đá văng, một nhóm cư dân đứng ngoài cửa, hoảng sợ nhìn cảnh tượng máu me trong phòng.

Cánh tay người đàn ông phun máu, máu nhỏ giọt trên sàn, mùi máu tươi xộc vào mặt.

"Quả nhiên có án mạng!"

"Tôi đã nói rồi mà, máu trên mèo không bình thường, nếu không đến đây, một mạng sống sẽ chết trong căn phòng này rồi."

Mạch Mạch quệt đuôi vào vũng máu, nhưng máu đó không phải của người trong phòng mà là máu mèo ngoài cửa.

May mắn có sự hiểu lầm này nếu không hôm nay Lan Tinh không thoát khỏi nguy hiểm.

"Không phải máu người, là máu mèo."

"Các vị xem chúng tôi có bị thương đâu?" Người đàn ông giấu cánh tay sau lưng, bình tĩnh nói dối.

Hắn giải thích rằng mèo bị bệnh, họ không muốn thấy nó đau khổ nên định kết thúc sự sống của nó, máu trên sàn là do mèo cọ vào.

"Đừng nghe hắn, mau báo cảnh sát đi!" Lan Tinh khàn giọng hét lên.

Lão Hổ và các bạn mèo đứng trước mặt bảo vệ cô, hướng về phía người đàn ông mà gầm gừ.

Lời giải thích của hắn không thuyết phục nhưng có người không muốn gây chuyện. Họ đến xem náo nhiệt, không ai muốn khu này có kẻ gϊếŧ người nên có người tin.

Nhưng cũng có người không tin, thấy biểu hiện sợ hãi của Lan Tinh, thân hình run rẩy của cô làm họ nghi ngờ. Hơn nữa lời giải thích của nam nhân có quá nhiều lỗ hổng, nếu như đã nuôi nhiều mèo như vậy thì là người rất yêu mèo, vậy tại sao không đưa mèo đi chết không đau mà lại tự động thủ gϊếŧ mèo chứ.

"Tôi đã báo cảnh sát rồi!"

Nghe những lời này, biểu hiện của người đàn ông dần trở nên hoảng loạn. Hắn nói dối rằng muốn đi sang phòng bên cạnh để lấy giấy chứng nhận kết hôn nhưng ngay lập tức bị hàng xóm dưới lầu đang xem náo nhiệt vạch trần. Khi hắn cố gắng chạy thoát thì bị mọi người hợp lực dùng dây thừng buộc chặt lại.

Chuyện này gây náo động lớn, căn phòng đầy máu những người liên quan đều bị người vây xem chụp ảnh lại, ngay cả cảnh sát muốn ngăn cản cũng không thể. Những bức ảnh đó lan truyền khắp Thường Thành, không chỉ trong các nhóm cư dân mà còn trên Weibo và hot search, tất cả mọi nơi mọi người đều bàn tán về chuyện này.

Ngồi ở Cục Cảnh sát, Lan Tinh không biết chuyện trên mạng, tay run rẩy ôm chặt một bình trà nóng, nhìn cuốn sổ nhật ký trước mặt. Cô cảm thấy sợ hãi như có một dòng nước lạnh quét qua toàn thân, cảm giác ấm áp từ trà nóng cũng không thể xua tan cái lạnh trên người.

Trong nhật ký ghi rõ ràng từng chi tiết về cách gϊếŧ Lan Tinh, cách nấu nướng trong căn phòng bí mật, cách vứt xác và cách trốn thoát cảnh sát. Lan Tinh đọc mà kinh hãi, cô vốn tưởng rằng sự việc này là do cô vô tình phát hiện bí mật của người đàn ông nhưng không ngờ đó là một kế hoạch có mưu tính từ trước.

Lan Tinh thở dài khó chịu, cố gắng bình tĩnh lại, hỏi viên cảnh sát đang trấn an cô: “Tôi muốn biết làm sao hắn phát hiện ra tôi cầm túi rác.”

Cô thực sự tò mò, không biết mình đã lộ ra sơ hở ở đâu?

“Phạm nhân nói là do mùi trong phòng.” Người đàn ông rất nhạy cảm với mùi hương, đặc biệt khi nấu ăn.

Thì ra là thế!

Vừa ra khỏi phòng thẩm vấn, Lan Tinh trông vẫn kiên cường dù toàn thân run rẩy, môi tái nhợt vẫn giữ tốc độ không chậm bước theo sau cảnh sát. Nhưng khi nhìn thấy bạn bè trong đại sảnh, đôi mắt cô lập tức đỏ hoe, ôm lấy bạn và khóc nức nở.

Cuối cùng, cô suýt nữa đã chết trong căn phòng chật hẹp đó.

Bạn bè an ủi Lan Tinh một lúc lâu, để chuyển sự chú ý của cô, họ kể cho cô nghe chuyện này đã trở thành hot search trên mạng.

# Sự kiện gϊếŧ người xảy ra trong cư dân Thường Thành #

Tiêu đề đơn giản và rõ ràng, khiến mọi người tò mò về những gì Lan Tinh đã trải qua. Lau nước mắt xong, cô run rẩy mở điện thoại và đọc bình luận.

【Thật kinh khủng, giữa trưa mà vào nhà hàng xóm gϊếŧ người, sao gan hắn lớn thế! 】

【Tôi nghĩ cảnh sát nên điều tra thêm, người đàn ông đó bị nhiều người bắt nhưng vẫn bình tĩnh, thậm chí còn bịa chuyện, gan lớn thế chắc chắn đã gϊếŧ người trước đó. 】

Nhiều người đồng ý với quan điểm này!

【Thật đáng sợ, ai có thể ngờ rằng hàng xóm thường ngày thân thiện lại là kẻ gϊếŧ người. 】

Lan Tinh trong lòng phản bác, hàng xóm của cô ngày thường cũng không hề thân thiện chút nào.

【Thế này mà đã đáng sợ rồi? Nếu biết lý do hắn gϊếŧ người thì bạn còn thấy đáng sợ hơn. 】

【Lý do là gì?】

【Tôi biết, chẳng phải là vì hắn ngược mèo sao?】

【Chắc có bệnh, loại người này bình thường chắc chắn sống không tốt.】

【Không phải vậy, đừng nghĩ thấy xương mèo là ngược đãi mèo!】

【Hắn ăn mèo và lý do muốn gϊếŧ cô gái là vì đối phương phát hiện, cũng là vì hắn có mắc hội chứng pica*. Còn tôi nghĩ mọi người cũng đoán được!"

*Hội chứng Pica: (Bệnh ăn bậy) là lặp đi lặp lại hoạt động ăn các đồ vật không phải là thực phẩm hay nói cách khác là sự thèm ăn đối với các chất không chứa nhiều chất dinh dưỡng. Nhưng ở đây có lẽ tác giả đã thay đổi và sử dụng theo hướng thích ăn tất cả những thứ kì lạ.

【Thịt mèo không chua sao? Ăn ngon thật à?】

【Trọng điểm là cái này sao?】

【Hội chứng Pica! Nếu hắn gϊếŧ mèo vì muốn ăn mèo, vậy thì gϊếŧ người là để ăn người rồi! 】

【 Thật á, thiệt hay giả đấy!】

【Ăn người không phải sẽ nhiễm virus sao?】

Mọi người trên mạng đều khϊếp sợ không thôi, họ nghĩ ban đầu chỉ là một vụ ngược đãi mèo cuối không ngờ cuối cùng lại biến thành vụ việc gϊếŧ người. Những chiếc xương mèo còn thừa là do ăn thịt mèo và gϊếŧ người là để ăn thịt đồng loại, thật kinh khủng.

Những người trước đây tự cho mình là hiểu biết rộng rãi trên mạng, giờ mới nhận ra xã hội còn nhiều chuyện kỳ quái hơn họ tưởng. Ngồi trước màn hình máy tính, họ tưởng tượng đến cảnh kia liền không kìm nén nổi cơn buồn nôn.