Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Đội Mèo Hoang Mở Họp

Chương 36: Phản kích

« Chương TrướcChương Tiếp »
#Chu Thuần vắng một tuần huấn luyện#

Do độ quan tâm cao từ tuần trước, tin tức này đã nhanh chóng leo lên top tìm kiếm trên mạng xã hội, từ vị trí thứ hai mươi đã nhảy lên vị trí thứ mười.

【Tôi đã xem qua chương trình, để tôi giải thích một chút. Chu Thuần chính là một thí sinh của "Siêu Cúp Mèo ", lần trước là lần đầu tiên cậu ấy thi đấu và thậm chí còn đạt hạng nhất.】

【Tôi nhớ tuần này là tuần cuối cùng của cậu ấy tham gia. Sao lại không đến huấn luyện nhỉ?】

【Còn có thể vì lý do gì nữa, chắc là tự mãn quá rồi chứ gì?】

【Đúng thế, tưởng thắng được Hà Mặc là giỏi lắm. Tuần này còn có Lý Nam, muốn giành được hạng nhất một lần nữa thì thật là mơ tưởng.】

【Thôi đi, dù cậu ấy có đến huấn luyện cũng không thắng được Lý Nam. Dù Lý Nam được coi là "Á quân vĩnh cửu", nhưng Hà Mặc đã nỗ lực nhiều kỳ như vậy mà vẫn không thắng nổi nên thắng Hà Mặc rồi thì sao? Đợi đến khi cậu ấy đánh bại Nguyên Vũ Yên thì hãy khoe khoang!】

【Hà Mặc đã làm gì mà lại bị lôi ra so sánh như vậy?】

【Các bạn khen ngợi Lý Nam như thế nhưng anh ta cũng đâu thắng nổi Nguyên Vũ Yên. Nếu Nguyên Vũ Yên không vắng mặt lần trước, Chu Thuần có thể giành được hạng nhất không?】

【Đúng là tìm cảm giác ưu việt trên người mới, xem các bạn phấn khích thế nào kìa!】

Dù trước đây fan của Hà Mặc từng ủng hộ đội Lý Nam để dìm đội của Chu Thuần xuống nhưng thực tế họ không hề nghĩ rằng đội của đối thủ mạnh hơn đội mình. Vì vậy, khi thấy fan của Lý Nam công khai dìm đội của mình, họ không nhịn được phản bác.

Vì thế hot search này nhanh chóng biến thành một cuộc hỗn chiến trên mạng.

【Không phải hôm nay mới là ngày thứ ba sao? Sao các bạn chắc chắn rằng anh ấy sẽ không đến huấn luyện cả tuần?】

【Chắc chắn là có người biết tin nội bộ. Ngày thứ ba mà đã tung tin này, chẳng phải là vì họ chắc chắn sao?】

【Tôi cũng nghĩ vậy. Không chắc chắn thì sao họ dám tung tin. Nếu không chẳng phải tự vả vào mặt mình sao?】

【Tôi nghĩ cậu ấy cảm thấy không thể thắng được nên mới không đi huấn luyện. Chắc chắn sau khi xem kết quả thi đấu của đội Lý Nam, cậu ấy đã bị sốc rồi!】

【Cũng có thể, không thắng nổi nên quyết định bỏ cuộc.】

【Có là vậy cũng không phải lý do để vắng mặt. Tôi nghĩ chắc chắn là cậu ấy đang giấu chiêu gì đó.】

【Đừng nói vậy, hãy chờ xem lý do chính thức từ phía chương trình đã rồi hãy phán xét.】

Mặc dù chương trình "Siêu Cúp Mèo " chưa có phản hồi chính thức nhưng phó đạo diễn của chương trình đã đăng một bài viết trên Weibo, thông báo rằng Chu Thuần đã xin nghỉ và lý do sẽ được giải thích vào thứ Bảy tới. Ông khẳng định rằng việc vắng mặt không phải là do thái độ tự mãn.

【Nói như vậy còn không bằng không nói!】

【Theo tôi hiểu, phó đạo diễn cũng không biết lý do Chu Thuần xin nghỉ. Nếu không tại sao phải chờ đến thứ Bảy mới giải thích?】

【Tôi cũng nghĩ vậy. Chắc là phải liên lạc với nhà tài trợ của Chu Thuần để đưa ra câu trả lời.】

【À ~, tôi đột nhiên nghĩ rằng chắc chắn Chu Thuần không phải xin nghỉ vì có việc. Nếu có lý do xin nghỉ chính đáng, tại sao không nói luôn?】

Vì vậy, mọi người đều cho rằng Chu Thuần đang chơi chiêu. Khi cả ngày không có lời giải thích nào từ cậu ấy, dù fan của Chu Thuần cố gắng biện minh cũng không thể thay đổi suy nghĩ của họ, thậm chí họ còn loan tin này đi khắp nơi khiến tất cả những người ăn dưa đều biết.

Sự việc này trở nên quá lớn, Chu Thuần chắc chắn không ngờ rằng lần đầu tiên mình nổi tiếng lại là vì lý do chơi chiêu?!

Lão Hổ và đồng đội chạy vội trên con đường đất, dù người dính đầy bụi bẩn chúng cũng không dừng lại. Nhưng khi đến đại lộ, chúng lại gặp khó khăn.

Giờ mới chỉ 9 giờ sáng, trên đường chỉ có một vài chiếc xe đi ngang, người đi đường rất ít. Những người dậy sớm thì đã tới chợ còn những người dậy muộn thì chưa ra ngoài nên thời điểm này tìm người rất khó.

Dù chúng biết rằng Khương Văn Viễn đã sử dụng hộp đen để cầu nguyện nhưng không ai biết liệu lời cầu nguyện có được thực hiện hay không. Nếu chỉ cứu một mình cậu ta thì phải làm sao? Vậy nên chúng cần phải tìm người bên ngoài để giải cứu tất cả những người bị bắt.

“Mình nhớ rõ khi người bắt chúng ta lái xe đến đây đã đi qua một chỗ có rất nhiều người. Chúng ta nên đi đến đó!” Mạch Mạch, tuy không có thể lực tốt như các đồng đội khác nhưng đã trở thành quân sư của đội Mèo. Nó luôn nghĩ ra các ý tưởng giúp Lão Hổ và đồng đội.

Như vậy nó mới cảm thấy mình vô cùng hữu dụng trong đội mèo, hữu dụng trong việc chia sẻ ưu sầu với Lão Hổ.

Không biết Lão Hổ có bị hấp dẫn bởi nó không nhỉ?

Mạch Mạch rũ lông, cố gắng làm cho mình có tinh thần hơn một chút nhưng cuối cùng chỉ làm cho mình trông giống như một quả cầu lông dễ thương. Nó kiêu ngạo như khổng tước xòe đuôi ưỡn ngực, cố gắng thể hiện mặt tốt nhất trước Lão Hổ.

Nhưng không ngờ, Lão Hổ chỉ lo nhìn đường không nhìn nó dù chỉ một cái. Gương mặt ngây thơ của Mạch Mạch lộ rõ sự uể oải và thất vọng, đôi mắt cụp xuống làm nó trông càng thêm đáng thương.

Mạch Mạch nhắc đến một địa điểm gọi là "Nhà tránh mưa", nơi có rất nhiều người vì đó là cửa hàng tạp hóa duy nhất trong khu vực. Hôm nay, nhiều người đi chợ nên đều xuống xe tại đây vì vậy số người tụ tập ở đây nhiều hơn những nơi khác.

Nhưng khi đến nơi, chúng không ngờ rằng số người vây quanh cửa hàng tạp hóa lại đông đến như vậy, người chen chúc nhau trong tiệm tạp hóa nhiều như nêm cối. Ngoài tiếng trò chuyện, còn có những tiếng kêu khóc giống như đã xảy ra chuyện gì lớn.

Lão Hổ và đồng đội tò mò tiến lên, len lỏi qua đám đông. Chúng phát hiện ra phần lớn những người đứng bên trong đều mặc quần áo giống nhau.

Đồng phục màu xanh biển, đeo một biểu tượng kim loại kỳ lạ trên ngực trái, dáng vẻ nghiêm trang dễ dàng nhận ra giữa đám đông.

Đó chẳng phải những người mà Chu Thuần gọi tới khi chúng nó phát hiện hộp trang sức sao!

Xem những người này chính là những người mà Khương Văn Viễn dùng hộp đen gọi tới để cứu bọn họ.

Nhận ra điều này, Lão Hổ lập tức tiến lên, lựa chọn người đang hỏi chuyện người khác rồi ngậm lấy ống quần xanh biển kéo đi. Động tác nhỏ này lập tức thu hút sự chú ý của cảnh sát đang cảnh giác bốn phía.

“Đi đi, chúng ta đang làm việc, đói bụng thì tìm người khác đi.” Một cảnh sát nhíu mày, phất tay xua đuổi, nghĩ mèo con đến là để tìm thức ăn. Nhưng ngay sau đó đã bị người hỏi chuyện ngăn lại.

“Đội trưởng, có chuyện gì vậy?” Người vừa hỏi chuyện chính là đội trưởng của nhóm cảnh sát này. Anh ta nghiêm nghị ngồi xuống, nhìn chằm chằm vào đuôi của Lão Hổ, trong ánh mắt cảnh giác của Lão Hổ chậm rãi vươn tay ra.

Đến lúc này, họ mới phát hiện ra đuôi của con mèo dính máu tươi.

Lão Hổ cũng không biết từ khi nào đuôi của mình lại dính máu tươi, nó nghi hoặc cố gắng nhớ lại nhưng với dung lượng não nhỏ đến đáng thương này nó không thể nhớ nổi!

Đội trưởng cẩn thận xem xét máu trên tay, sắc mặt lập tức trở nên nghiêm trọng.

Máu này là máu người!

Nhớ lại động tác rõ ràng của Lão Hổ muốn dẫn anh ta đi đâu đó, đội trưởng chợt cảm thấy điểm đột phá của tin nhắn báo nguy hẳn là ở bọn mèo, nhưng chẳng lẽ những con mèo này vô tình chui vào hiện trường lừa buôn bán người?

Đội trưởng, với trực giác nhạy bén, nhưng vì sự an toàn anh quyết định chia đội thành ba nhóm. Anh chỉ đạo phó đội trưởng cùng một nhóm đi tìm kiếm xung quanh, nhóm khác tiếp tục thu thập thông tin từ người dân, còn bản thân mình thì đi theo Lão Hổ để xem xét tình hình.

Lão Hổ và đồng đội nhanh chóng dẫn đội trưởng vào con đường nhỏ nơi chiếc minibus đã đi qua trước đó. Mới đi được một lúc, đội trưởng đã phát hiện điều bất thường.

Trên con đường đất mà họ đi qua, đội trưởng tình cờ nhìn thấy một vài hạt gạo rải rác trên mặt đất. Anh ngồi xuống kiểm tra kỹ và phát hiện nhiều hạt gạo khác bị giấu trong các bụi cỏ ven đường. Những hạt gạo này nối tiếp nhau có thể tìm thấy trong bụi cỏ dọc theo con đường.

Có gạo rải trên đường!

Đội trưởng nhớ lại tin nhắn báo nguy có chứa câu này, ngay lập tức khẳng định suy nghĩ trong lòng rồi gọi điện thông báo cho hai đội khác. Sau đó, anh siết chặt khẩu súng trong tay, tiến vào bên trong với tâm trạng cảnh giác hơn trước.

Đột nhiên, từ cuối con đường xuất hiện một chiếc xe tải lớn, từ từ tiến lại gần. Ngay cả khi thấy cảnh sát đứng đón xe những người trong xe vẫn không tỏ ra lo lắng mà cười cợt và bắt đầu nói chuyện với cảnh sát.

“Đồng chí cảnh sát ơi, có chuyện gì xảy ra ở khu vực này sao?”

“Đúng vậy, sao có nhiều người ra kiểm tra xe thế? Không lẽ có tên tội phạm gϊếŧ người đang lẩn trốn à?” Người nói câu này là gã thứ hai, sau khi người ngồi ở ghế lái lên tiếng, hắn vội vàng tiếp lời, cố ý gợi ý rằng việc cảnh sát kiểm tra xe là để bắt tội phạm gϊếŧ người.

Hắn làm vậy để ám chỉ tâm lý cho cảnh sát, để khi kiểm tra xe nếu họ thấy l*иg sắt đầy mèo, họ cũng sẽ không liên tưởng đến việc buôn người.

Nhưng có lẽ bọn họ không biết, thực ra cảnh sát đang đến để bắt bọn buôn người.

“Xe tải này chở gì vậy?”

Đội trưởng vừa nói chuyện vừa ra lệnh cho đội viên mở cửa thùng xe. Khi chiếc l*иg sắt bên trong hiện ra, tất cả cảnh sát đều nhíu mày, không khí trở nên nghiêm trọng.

“Ha ha ha, chúng tôi chuyên bắt mèo hoang lang thang để tìm người nhận nuôi. Đây là tài khoản video của chúng tôi, chắc chắn không phải là bọn buôn mèo trên mạng đâu.” Gã thứ hai cố gắng làm dịu tình hình, nhanh chóng chỉ vào tài khoản của mình để giải thích, thậm chí còn bắt đầu phát video về việc bắt mèo và tìm tặng cho người nuôi ngay trước mặt cảnh sát.

Tài khoản này do họ lập ra để che đậy hành vi buôn bán của mình, hơn nữa l*иg sắt bên ngoài chỉ chứa toàn mèo hoang, nên thường không ai nghi ngờ. Trước đây, họ đã lừa được cảnh sát nhờ chiêu này.

Nhưng lần này tình huống khác. Trước lũ mèo trong xe không ngừng hạ thấp thân mình, sẵn sàng tấn công bọn buôn người và những cảnh sát đã từng xử lý nhiều vụ án tương tự thì không dễ bị lừa như thế.

“Tôi muốn kiểm tra bên trong kỹ hơn!”

“Được thôi, hàng hóa của chúng tôi chắc chắn không có vấn đề gì.”

Gã thứ hai ngoài miệng thì nói vậy nhưng khi quay người lại vẻ mặt hắn lập tức trở nên âm trầm, hắn nhanh chóng rút khẩu súng bên chân và nắm chặt trong tay.

Hắn không biết ai đã báo cảnh sát, hoặc có phải lũ mèo này dẫn cảnh sát đến hay không. Điều đó vẫn chưa rõ ràng. Nhưng hắn biết đối phương chỉ có bảy người, tuy nhiều hơn bọn hắn một người nhưng bọn chúng cũng không phải tay mơ. Nếu đối phương phát hiện ra điều gì bất thường, họ sẽ lập tức nổ súng và bắt đầu sát hại người không phân biệt.

Nói chung cũng là do bọn chúng xui xẻo. Biện pháp này trước đây chỉ dùng một lần, khi đó chúng đặt một l*иg sắt đầy thỏ ở bên ngoài để đánh lạc hướng. Nhưng lần này thời gian quá gấp và không có đủ thức ăn nên chúng đã ăn hết lũ thỏ.

Chúng nghĩ lần này chỉ đi đường nhỏ sẽ không gặp cảnh sát. Nhưng không ngờ lại gặp phải tình huống như thế này!

“Đội trưởng, bên trong có…” Một cảnh sát phát hiện điều gì đó nhưng không nói to, mà chỉ thì thầm với đội trưởng. Ánh mắt sắc bén của họ khiến bọn buôn người nhận ra rằng mình đã bị phát hiện.

Mặc dù bọn chúng đã làm một tầng ngăn trong xe, giấu tất cả đám trẻ em ở bên trong, nhưng chúng nhìn ra được đội trưởng là một người có đôi mắt tinh tường, cho nên việc bị phát hiện chỉ là vấn đề thời gian, bọn chúng cũng đã sẵn sàng cho một trận chiến kịch liệt.

Cả hai bên đều siết chặt súng trong tay.

Trận chiến sắp nổ ra!
« Chương TrướcChương Tiếp »