Chương 42: Thấu hiểu nội tâm

Mặt hồ trong công viên lấp lánh dưới ánh nắng chiều, từng tấm lá sen xanh biếc rung rinh trong làn gió hạ oi bức. Tiếng chim hót và tiếng ve kêu liên tục vang lên làm Lão Hổ vừa bước vào công viên đã cảm nhận rõ hương vị của mùa hè.

“Lão đại, sao ngài lại đến đây?” Vài con mèo cái nằm thư giãn trên tảng đá mát lạnh, lười biếng vẫy đuôi, không thèm để ý đến những con mèo con đang nô đùa bên dưới. Chúng tò mò về sự xuất hiện của Lão Hổ vì gần đây chúng rất ít khi thấy nó ở công viên.

“À, ta chỉ đến xem các ngươi sống thế nào thôi!” Lão Hổ đứng dưới bóng cây, do dự vẫy đuôi muốn hỏi điều gì đó nhưng lại ngại ngùng không biết bắt đầu từ đâu.

Nó là lão đại của bọn chúng, nếu bọn chúng biết nó đang rối bời vì chuyện tình cảm thì hình tượng hùng vĩ của nó chắc chắn sẽ không còn.

Đám mèo cái ngồi xổm sang một bên tiếp tục quan sát Lão Hổ.

"… Tại sao các ngươi lại muốn sinh con với mèo đực vậy?" Lão Hổ nhìn những con mèo con đang đùa giỡn dưới tảng đá hỏi.

“Chỉ là đột nhiên muốn sinh thôi.”

Câu trả lời này khiến Lão Hổ không biết nên tiếp tục thế nào.

Mèo cái khi động dục sẽ muốn giao phối. Vậy nên với bộ não nhỏ bé của chúng thì việc vì sao muốn sinh con chúng chưa từng nghĩ tới. Đúng như lời chúng nói, chỉ là đột nhiên muốn sinh thôi.

“Vậy tại sao ngươi lại chọn con mèo đực đó?”

“Con đó? Không chỉ một con đâu!”

Lão Hổ lại không biết tiếp tục thế nào.

Mèo cái không giống như con người, không có những cảm xúc và đạo đức phức tạp về tình yêu như chỉ yêu một người. Đối với mèo cái, chỉ cần con mèo đực có thể khiến chúng mang thai, thì con nào cũng được. Vì vậy, sau khi sinh con, mèo cái thậm chí không biết cha của những đứa con mình là ai.

“Thôi được, ta sẽ nói thẳng. Gần đây có một con mèo cứ quấn lấy ta, ta muốn biết làm sao để xác định liệu mình có thích nó hay không?” Lão Hổ ngượng ngùng thú nhận, dưới lớp lông dày của nó, da đã đỏ bừng vì xấu hổ khi phải nói ra điều này.

“Ồ, lão đại cũng có mèo mà mình thích à!”

“Không phải ta thích nó mà là nó thích ta!”

Những con mèo cái nhìn Lão Hổ với ánh mắt đầy thương cảm khiến Lão Hổ càng thêm xấu hổ, lớn tiếng phản bác.

"Thích à? Ta chưa bao giờ thích con mèo nào cả.” Nhiều con mèo cái không phải vì thích mới giao phối với đối phương mà chỉ vì đối phương cường tráng. Chỉ khi cường tráng thì mới có thể cung cấp đủ thức ăn cho chúng trong thời kỳ mang thai.

“Em biết, có lẽ vì nó giỏi bắt chuột nên em thích nó. Nếu ngài hy vọng người bạn đời tương lai của mình có một số đặc điểm đặc biệt mà đối phương có những đặc điểm đó, thì ngài có thể phán đoán rằng ngài thích nó.”

Lão Hổ thực ra vẫn chưa rõ lắm.

Trước đây, nó chỉ mong bạn đời tương lai của mình đừng cản trở khi nó đi săn là được. Nhưng bây giờ, nó mong người bạn đời của mình có thể ngưỡng mộ nó, lúc nào cũng ở bên cạnh nó, trong mắt chỉ có mình nó, chỉ khi đó nó mới cảm thấy yên tâm.

Mạch Mạch có như vậy không, nó không biết. Nó chỉ biết Mạch Mạch thích ở gần nó và thật ra---

Nó cũng không ghét hành vi đó của Mạch Mạch.

“Ta biết một cách khác để phán đoán.” Nói chuyện là một con mèo già hơn các con mèo cái khác, nếu tính theo tuổi con người thì nó khoảng sáu bảy mươi tuổi.

Với kinh nghiệm của mình, nó hiểu rõ hơn những con mèo khác về tình yêu.

“Nếu mi thích nó, khi tách ra, mi sẽ không thể ngừng nghĩ về nó. Khi đối phương gặp nguy hiểm, mi sẽ lo lắng. Khi đối phương đói khát, mi sẽ chủ động chia sẻ thức ăn. Ta nghĩ đó chính là thích!”

“Tại sao thích lại phải chia sẻ thức ăn cho nó?”

“Đúng vậy, ta còn chưa đủ ăn nữa đây!”

“Tách ra thì tách ra thôi, bạn đời của ta khỏe mạnh, ta cũng không lo lắng gì cả.”

Những con mèo cái ríu rít nói cũng không quấy rầy Lão Hổ đang cúi đầu suy nghĩ.

Nó nhớ lại lần trước khi gặp bọn buôn người, Mạch Mạch đã liều mình đi cứu con người khiến nó lo lắng. Nó cũng nhớ lần trước sợ Mạch Mạch không có đồ ăn nên cố ý dạy Mạch Mạch cách săn mồi. Quan trọng nhất là vừa mới tách khỏi Mạch Mạch được một giờ, nó đã có chút nhớ nhung.

Hóa ra nó thật sự thích Mạch Mạch.

Nó đột nhiên cảm thấy Mạch Mạch giống như cái hộp giấy mà nó yêu thích nhất vì Mạch Mạch mà nó sẵn sàng chiến đấu với những con mèo khác, dù phải lăn lộn trong thùng rác cũng muốn tìm lại. Trước đây có thể nó còn muốn chia sẻ với mọi người nhưng bây giờ chỉ muốn giữ riêng cho mình.

Cuối cùng, Lão Hổ cũng đã nghĩ thông suốt, không còn ngượng ngùng rụt rè, không muốn thừa nhận như trước mà vui vẻ chạy về nhà Mạch Mạch, cả người nó tỏa ra niềm vui, nóng lòng muốn nói với Mạch Mạch rằng nó đồng ý để Mạch Mạch trở thành bạn đời của mình.

"Mạch Mạch, tôi đồng ý để cậu làm bạn đời của tôi."

Mạch Mạch đang nằm trên sofa, nhàn nhã tận hưởng điều hòa thì bất ngờ bị Lão Hổ xông vào làm cho bối rối. Đôi mắt màu xanh thẳm của Mạch Mạch chớp chớp, rõ ràng chưa kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra.

Khi chờ Mạch Mạch nhận ra, Lão Hổ đột nhiên cảm thấy có chút ngượng ngùng bối rối nằm xuống ở một góc khác trên sofa, mắt liên tục chớp chớp, chờ đợi phản ứng của Mạch Mạch.

Mạch Mạch tất nhiên rất phấn khích.

Nó nhảy vọt từ đầu kia của sofa qua dù có dẫm lên chân Chu Thuần cũng không để ý. Mạch Mạch dính chặt vào bên cạnh Lão Hổ, không hề có ý định rời đi: "Wow, Lão Hổ, cậu nói thật sao?"

Khi Lão Hổ ngượng ngùng gật đầu, Mạch Mạch như phát điên chạy vòng quanh Lão Hổ và không ngừng kêu lên, giống như một con sư tử trên thảo nguyên vừa giành được bạn đời, giải tỏa sự hưng phấn trong lòng.

Chu Thuần nhìn chúng với vẻ mặt ngơ ngác, tự hỏi liệu Mạch Mạch có bị điên hay không, nếu không thì tại sao lại giống như mấy con mèo bò sữa, điên điên dại dại như vậy chứ.

Khi thấy Mạch Mạch tiếp tục bỏ qua mình và không ngừng quấn lấy Lão Hổ, anh quyết định mở một buổi phát sóng trực tiếp để cho các fan thấy bộ dạng không chút tiền đồ này của Mạch Mạch.

【Trời ơi, cuối cùng cũng phát sóng trực tiếp rồi.】

【Tiểu Thuần, mi nói xem, đã bao lâu rồi mi không phát sóng trực tiếp hả? Có phải mi đã quên mất chúng ta là fan của mi rồi không?】

【Wow, Mạch Mạch thật đáng yêu còn Lão Hổ thì quá đẹp trai!】

【Sao Chu Thuần lại không nói gì chỉ để màn hình ở phía mèo thôi vậy?】

【Dù sao thì tôi cũng chỉ đến vì con mèo, nói hay không cũng chẳng sao.】

Chu Thuần cảm thấy một nỗi chua xót dâng lên trong lòng khi đọc những bình luận này.

【Nhưng tôi cảm thấy hôm nay Mạch Mạch có vẻ kỳ lạ.】

【Tôi cũng cảm thấy như vậy, sao lại phấn khích đến thế?】

【Có chuyện gì vui sao? Một con mèo thì còn có chuyện gì tốt chứ?】

【Không phải là “liếʍ” được rồi chứ? Lần này Lão Hổ không né tránh.】

【“Liếʍ” cái gì?】

【Còn có thể “liếʍ” gì nữa, “liếʍ” Lão Hổ chứ sao!】

【Thành bạn bè sao? Tôi cảm thấy Mạch Mạch và Lão Hổ chắc chắn đã sớm là bạn bè rồi chứ.】

【Ai nói là bạn bè, là bạn trai bạn gái chứ!】

【Không phải chứ, các người thật sự nghĩ rằng Mạch Mạch đang theo đuổi Lão Hổ sao?】

【Tại sao lại không thể chứ? Bạn đã từng thấy Mạch Mạch quấn lấy con mèo nào khác chưa? Nó không phải là không có bạn bè khác nhưng tôi biết nó đối xử với bạn bè như thế nào.】

【Trời ạ, tưởng liếʍ cẩu đến đều là tay trắng. Không ngờ là liếʍ cẩu đến cuối cùng lại có được mọi thứ.】

Chu Thuần cũng cảm thấy hôm nay Mạch Mạch có chút kỳ lạ nhưng anh không nghĩ đến phương diện này của mối quan hệ này giữa hai con mèo đực, không lẽ Mạch Mạch nhà anh thật sự sắp bị cướp đi?

Lúc này, anh cuối cùng không thể bình tĩnh được nữa. Ban đầu, anh chỉ muốn cho các fan thấy bộ dạng không có tiền đồ của Mạch Mạch nhưng không ngờ lý do lại là như thế này.

Không được, anh cần nghĩ ra một cách để làm Lão Hổ xấu hổ trước mặt Mạch Mạch và người xem.

Đột nhiên, anh nảy ra một ý tưởng.

“Khụ khụ, tôi định cắt móng cho Mạch Mạch và Lão Hổ, Mạch Mạch hãy đến trước để làm mẫu nào.” Chu Thuần ôm Mạch Mạch vào lòng, nếu cắt cho Lão Hổ trước, anh sợ Lão Hổ sẽ đột nhiên phản kháng khi cắt móng lúc đó sẽ làm anh bị thương.

Tiếng cắt móng vang lên, Mạch Mạch ngoan ngoãn nằm trong lòng Chu Thuần, ngay cả khi bị giữ tứ chi cũng không có ý định phản kháng ngược lại còn cọ cọ vào anh làm khán giả trong phòng phát sóng trực tiếp liên tục khen ngợi.

【Tiểu Thuần Tử có được con mèo đáng yêu và ngoan ngoãn như vậy, tại sao tôi lại không có chứ?】

【Ghen tị, tại sao Mạch Mạch không thể là mèo của tôi!】

Khán giả trong phòng phát sóng trực tiếp chưa kịp ghen tị lâu thì đã bị hành động tiếp theo của Lão Hổ làm cho cười nghiêng ngả. Lão Hổ không ngoan ngoãn như Mạch Mạch, nó nhìn Chu Thuần với vẻ mặt giận dữ, lông trên người cũng dựng đứng lên, giơ móng vuốt dài và tát vào cánh tay anh, rõ ràng nó đang nghĩ anh bắt nạt Mạch Mạch.

【Haha, gặp báo ứng rồi!】

【Mèo nhà mình ngoan ngoãn thế nào cũng không quan trọng, cuối cùng không phải bị con mèo khác ôm đi mất sao.】

Móng vuốt đối với mèo rất quan trọng không chỉ giúp chúng săn mồi mà còn là vũ khí để tự vệ khi bị bắt nạt. Vì vậy, đối với người định cắt móng cho mèo, Lão Hổ không có ý định tha thứ, bất chấp anh cố gắng né tránh, nó vẫn tiếp tục tấn công.

“Mạch Mạch, tôi đây sẽ cứu cậu ra.”

Lão Hổ là bạn đời của Mạch Mạch, đương nhiên phải bảo vệ Mạch Mạch, ngay cả chủ nhân của nó cũng không thể bắt nạt nó.

Chu Thuần không hiểu tại sao Lão Hổ đột nhiên tấn công anh, cơn đau từ cánh tay làm anh khó chịu mà nhăn mặt. Ban đầu, anh chỉ định để Mạch Mạch làm mẫu cho Lão Hổ nhưng chưa kịp bắt đầu cắt, anh đã bị thương.

Tưởng Lão Hổ sẽ mất mặt nhưng cuối cùng người mất mặt lại là anh. Tại sao anh lại thảm như vậy chứ?

【Sao tôi cảm thấy Lão Hổ như đang bảo vệ Mạch Mạch vậy?】

【Tôi cũng nghĩ thế, chắc chắn nó nghĩ rằng Chu Thuần đang bắt nạt Mạch Mạch bằng cách cắt móng.】

【Đối với mèo hoang, móng vuốt là quan trọng nhất nên nghĩ rằng Chu Thuần đang bắt nạt Mạch Mạch cũng không phải không có khả năng.】

【Quá tốt bụng, Lão Hổ đối xử với Mạch Mạch thật tốt!】

【Tình yêu thần tiên của mèo!】

Khi Chu Thuần đọc những bình luận này anh ấy suýt nữa bị tức đến phát khóc. Anh làm nhiều như vậy kết quả là mọi người vẫn đang khen ngợϊ ȶìиᏂ yêu thần tiên của Lão Hổ và Mạch Mạch.

Anh đột nhiên quyết định không tự hành hạ bản thân nữa.

Nếu không thể thay đổi suy nghĩ của fan về việc gán ghép Lão Hổ và Mạch Mạch thì anh có thể nỗ lực phát triển cộng đồng yêu thích Mạch Hổ. Nếu Mạch Mạch là công thì anh cũng không khó chấp nhận nữa.

Vì vậy, Chu Thuần quyết định làm ngay, thực hiện theo hai bước.

Đầu tiên, dùng tài khoản phụ để yêu cầu thành lập một siêu thoại về Mạch Hổ trên Weibo, và anh sẽ là chủ trì của siêu thoại này.

Sau đó, anh mời tác giả yêu thích nhất của mình là "Năm Lão Hổ" tham gia vào siêu thoại.

【Năm Lão Hổ: Từ khi phát hiện ra tôi gán ghép sai CP, không chỉ động lực viết giảm mà lượt đánh giá cũng ngày càng ít đi. Tôi đang suy nghĩ có nên viết một bộ mới hay không, mọi người nghĩ sao?】

Việc gán ghép sai cặp đôi dường như đã thực sự làm tác giả bộ này bị tổn thương lớn, cho đến bây giờ chương truyện của cô ấy vẫn dừng lại ở chương 5.

Chu Thuần nhìn tác giả đang có ý định bỏ dở câu chuyện, cắn răng và gửi cho cô ấy 500 đồng để khích lệ. Dù đối phương có muốn từ chối cũng không buông tay, thậm chí anh còn không ngại phiền hà mà khuyên nhủ cô ấy tiếp tục.

【 Tiểu Bánh Trôi: Đại đại, tôi đã lập siêu thoại Mạch Hổ, rất mong ngài tham gia. 】

Anh không tin rằng “ Tiểu Mạch Hồ Đồ ” có thể nổi tiếng hơn "Mạch Hổ"!