Chương 21

“Tôi không biết vì sao lại phát sinh chuyện như vậy.” Cố Thời Việt lạnh lùng mở miệng: “Nhưng tôi tin tưởng, ông trời nếu cho tôi thêm một cơ hội nữa thì chính là muốn cho tôi có cơ hội sửa đổi sai lầm trước kia, quý trọng đúng người, cho nên….”

Anh lạnh như băng nói: “Tôi sẽ không để bất luận kẻ nào chen chân vào!”

Trình Trăn cười nhạo: “Sao cậu biết được là vì cậu đây, có lẽ là cho tôi cơ hội không chừng, rốt cuộc… kiếp trước người hại chết cô ấy cũng không phải tôi.”

Cố Thời Việt tức khắc mặt trầm như nước.

Trình Trăn nhướng mày cười hừ một tiếng, xoay người rời đi……

Văn Thiệu đứng từ xa thấy được tất cả, mãi đến khi Trình Trăn cùng Cố Thời Việt từng người đường ai nấy đi, hắn mới chậm rãi từ sau cửa trường học bước ra.

Hắn biết Úc Dao bị vu hãm, cũng biết phó hiệu trưởng không đồng ý điều tra camera, hiện tại, toàn bộ trường học đều đang lan truyền: Úc Dao bởi vì cùng Tần Mang đánh cược, biết không phải đối thủ, bí quá hoá liều gian lận lại bị bắt ngay tại trận.

Cơ hồ tất cả mọi người đang cười cô……

Văn Thiệu nhấp môi, biểu tình lạnh băng.

Cùng lúc đó, Tần Mang cùng Đổng Ngọc ngồi trong tiệm bánh ngọt, Tần Mang nhẹ nhàng hút miếng sữa chua, ngẩng đầu nhìn về phía Đổng Ngọc: “Việc đánh cuộc kia hay là bỏ qua đi.”

Đổng Ngọc nhướng mày nhìn qua, Tần Mang cười cười: “Úc Dao đều bị ép tới mức gian lận, có thể thấy được là thật sự không có niềm tin…… Cô ấy lần này cũng coi như nhận được giáo huấn rồi.”

Ánh mắt Đổng Ngọc bỗng trở nên ôn nhu, nhìn cô gái đối diện: “Cậu chính là quá mềm lòng.”

Kiếp trước, cô rõ ràng đã đối chính mình động tâm, lại không đành lòng nói chia tay cùng Cố Thời Việt nên mới bị kẹt ở giữa…… Cố Thời Việt lại còn không biết quý trọng cô, làm cô thương tâm đi ra nước ngoài.

Nếu không phải như vậy, cô sao có thể gặp chuyện ngoài ý muốn được!

Cũng may là hắn quay lại rồi, lần này hắn nhất định sẽ không nhường nhịn nữa, tuyệt không để bất luận kể nào khác tới gần bên cạnh cô!

Tần Mang thấp giọng nói: “Hay là cậu tới chỗ Chu viện trưởng nói đỡ chút đi, cho Úc Dao thêm một cơ hội, đừng để cô ấy kiểm điểm công khai, dù sao cũng là một cô gái, làm vậy về sau cô ở trường học có thể tiếp tục sinh hoạt được….”

Đổng Ngọc hít vào một hơi, gật đầu: “Tớ biết rồi.”

Hắn cuối cùng là không nhịn được, vỗ vỗ đỉnh đầu Tần Mang: “Cậu cũng không cần quá thiện lương đối người khác, phải biết tự bảo vệ mình trước, có biết không? Nếu không phải tớ đã chào hỏi qua Chu viện trưởng, nói không chừng cô ta lần này cũng tính lừa dối cho qua, lấy thành tích tệ hại để đối với cậu rồi.”

Tần Mang có chút ngượng ngùng cười nhìn hắn: “Tớ biết đối với tớ rất tốt.”

Mãi đến khi thi xong, Úc Dao mới tới lớp của Văn Thiệu để tìm anh.

Cô cảm giác được Văn Thiệu vẫn luôn trốn tránh cô, cũng tính là không quấy rầy anh rồi…… Nhưng hiện tại, tâm tình cô thật không tốt, người đầu tiên nhớ đến chính là A Trạm ca ca!

Văn Thiệu hoàn toàn không nghĩ tới Úc Dao sẽ tìm đến anh, bởi vậy khi nhìn thấy Úc Dao đang đứng sau cửa lớp yếu ớt nhìn anh, anh tức khắc liền ngây ngẩn cả người.

“A Trạm……” Úc Dao đem “Ca ca” xưng hô này nuốt trở về, thấp giọng kêu anh.

Văn Thiệu tay bỗng nắm chặt, cố gắng làm chính mình thoạt nhìn thực bình tĩnh, đứng dậy, từng bước một chậm rãi đi tới cửa.

“Có chuyện gì sao?” Anh lông mi buông xuống.

Úc Dao móng tay khều khều khung cửa, thấp giọng nói: “Tớ không gian lận.”

Văn Thiệu cơ hồ nhịn không được muốn đem cô nhẹ nhàng ôm vào trong lòng để mà an ủi.

Anh biết…… Anh đương nhiên biết!

Nhưng anh không thể làm như vậy, không thể tiếp tục ích kỷ nữa.

“Tớ tin tưởng cậu.” Hắn thấp giọng mở miệng: “Còn có việc gì khác sao?”

Úc Dao tức khắc sửng sốt.

Cô đúng là còn muốn nói chuyện khác nữa, nhưng nhìn đến anh hạ tầm mắt, bộ dạng cảm xúc không có gì khác thường, cô liền mím môi, một câu muốn nói cũng không nói ra được, lúng ta lúng túng lắc đầu: “Hết rồi.”

“Vậy tốt, cậu trở về đi, sau này…… tôi sẽ không giúp cậu học bù nữa.” Nói xong, Văn Thiệu xoay người trở lại chỗ ngồi.

Úc Dao nhìn hắn một cái, chậm rãi thu hồi tầm mắt, nhấp môi rời đi.

Trong phòng học, học sinh trong sáng ngoài tối đều chăm chú nhìn vào bên này…. Dù sao thì tổ hợp hai người này quá khiến người khác chú ý.

Một người là bạch phú mỹ dính phải drama gian lận, một người là học bá thân mang tật….

Có mấy nữ sinh ở phía trước hạ thấp giọng nói thầm.

“Không gian lận mới là lạ!”

“Chắc chắn là sợ thua Tần Mang rồi!”

Đúng lúc này, một giọng nói lạnh như băng vang lên.

“Cậu ấy không có gian lận!”

Kia mấy nữ sinh sửng sốt, đồng thời quay đầu lại, liền nhìn thấy Văn Thiệu đang lạnh lùng nhìn các cô.

Không biết vì sao, mấy nữ sinh kia bỗng thấy có gì đó không tự nhiên, hậm hực im lặng, một vài người còn lặng lẽ đỏ tai.

Trước kia Văn Thiệu luôn luôn cúi đầu, mấy cô gái này cũng không hề để ý tới… Hóa ra anh ấy lại đẹp trai như vậy!

Nhưng mà thật tiếc quá, là người què!

Tới lúc tan học, Văn Thiệu vì để không gặp phải Úc Dao, cố tình ra về trễ hơn ngày thường, đi chậm hơn ngày thường.

Vậy mà ngay lúc anh vừa đi tới cổng trường lại nhìn thấy Cố Thời Việt và Úc Dao đang đứng nơi đó thu hút ánh nhìn các bạn học sinh xung quanh.