Chương 4: Cái xã hội chết tiệt này!!

Hạ Trì bình tĩnh lại một lúc sau đó tiếp tục xem, rất nhiều người bên dưới đang hỏi "Cậu ấy là ai vậy? Xem cậu ấy ở đâu a?", cậu mới bất tri bất giác hiểu được cái video này đã giúp cậu tăng rất nhiều tương tác.

Trong lúc nhất thời, cậu không biết có nên tức giận hay không.

Đoạn video này được đăng vào tối hôm qua, khó trách số liệu trong phòng phát sóng trực tiếp tăng lên như vậy, thậm chí còn xếp vào top 5 của danh sách người mới.

Nghĩ như vậy, xem ra hiểu lầm cũng không nghiêm trọng như vậy? Hoặc là nói đây là chuyện tốt?

Lửa giận trong lòng cậu gần như bị dập tắt, cậu sờ sờ cằm.

Cậu đã tham gia chương trình phát sóng trực tiếp Killer Whale trong một thời gian ngắn, gần như kể từ kỳ nghỉ đông, cậu được xem như là người mới.

Cậu nhớ ra điều gì đó, nhấp vào trang sự kiện phát sóng trực tiếp của Killer Whale, có một sự kiện dành cho những người dẫn chương trình ngôi sao, đó là danh sách những người mới bắt đầu trong tháng đầu tiên dựa trên mức độ phổ biến, phần thưởng và điểm số, chỉ cần họ nằm trong Top 3, họ sẽ nhận được 2 vạn tiền thưởng, còn vị trí Top 1 sẽ là 5 vạn.

Chậc, hào phóng.

Cậu chắc đây chưa từng nghĩ tới việc này, cậu không đủ nổi tiếng, phát sóng trực tiếp nội dung không đủ thú vị, đa số người tới xem đều là đến xem kỹ thuật của cậu, phần thưởng cũng không nhiều. Một ngày được năm mươi, sáu mươi đã thực không tồi rồi, hôm qua có thể nói là một đêm liền phất lên.

Hạ Trì liếʍ môi.

Nhận được tiền thưởng lưu lượng truy cập theo cách này, có chút không thích ứng được.

Bình luận trên Weibo vẫn đang tăng lên.

[Tôi có thể xem cậu ấy ở đâu? ]

[Tôi thực sự muốn xem họ chơi game]

[Tôi muốn xem họ chơi gay a, họ vẫn sẽ làm chứ? ]

Nhìn thấy tiền thưởng, Hạ Trì gõ trả lời: OK, đêm này liền làm.

Sau khi trả lời một lúc, cậu đột nhiên lấy lại tinh thần.

"Cư nhiên là có người cắt video của cậu." Trình Lập Trạch vừa vặn nhìn thấy, đang định bấm vào xem, còn chưa xem, Hạ Trì đột nhiên đứng dậy làm giật mình.

Hạ Trì như không có chuyện gì ngồi xuống, "Trong giờ học không được nghịch điện thoại."

Trình Lập Trạch nghi hoặc trong một giây, sau đó nhấp vào video với một nụ cười nham hiểm.

Biểu cảm của Hạ Trì đông cứng lại.

Sau một lúc.

"Xem cậu này, Hạ Trì, cậu quả nhiên là cong a!!"

"Chết tiệt, kí©h thí©ɧ như vậy."

"Thật hay giả?"

"Thật ra tôi đã muốn nói từ lâu rồi. Hạ Hạ như vậy tôi cũng thích.”

Hạ Trì: "..."

Có thể nhỏ giọng lại được không...

Cách đó không xa nữ sinh đều nghe thấy được, sợ hãi gửi tin nhắn cho Hùng Dược.

Jamball: Đừng khóc, cậu không chiếm được cậu ấy!

Con gấu:? ?

Jam Ball: Cậu ấy .... à là thích...cái kia...!!!

Gấu con: Cậu ấy thích người khác rồi đúng không? Tôi mới không nhụt chí, tôi lớn lên cũng không xấu xí, điểm số cũng không tệ, chỉ cần tôi cố gắng hơn nữa, tôi không tin mình không thể so được với người khác!

Jamball: Cậu ấy.... thích con trai!

Gấu con: ...

Gấu con: Không thể nào!

——

Hạ Trì đã trải qua lớp học này trong sự dày vò, vừa tan học cậu liền xách cặp đi ra ngoài,bởi vì vừa có nam sinh mới xin cậu WeChat.

Đáng sợ.

Đi qua con đường rợp bóng cây, Hạ Trì thấy chân mình tương đối dài nên cố ý bước nhanh hơn.

Nhưng đến cổng trường lại thấy không ít người đang tụ tập, một chiếc Maybach đang đậu ở đó, người bước xuống rất được chú ý.

"Ngư Đội!"

"A, anh ấy thật đẹp trai!"

Đám đông bỗng trở nên ồn ào.

Gió thổi lá rơi, Hạ Trì nhìn xuyên qua lối đi, đυ.ng phải Hứa Lược.

Một chiếc áo sơ mi trắng được mặc cùng với một chiếc áo vest sáng màu, Hứa Lược đang cầm một tách cà phê trên tay, hắn thực sự rất cao, cao hơn nhiều so với những người qua đường khi nhìn từ khoảng cách xa, hắn có một đôi chân rất dài, quanh thân có một loại khí chất rất nhu hoà.

Nhìn thấy Hạ Trì, ánh mắt hắn dừng lại hồi lâu.

Rồi hắn xách cặp đi thẳng về phía cậu. Hạ Trì còn chưa muốn “nhận ra” hắn, vội vàng dời đi ánh mắt, làm như không thấy.

"Hạ Trì thấy!!!"

Sau lưng đột nhiên có người gọi cậu, Hạ Trì thấy vậy quay đầu lại, chính là cô gái mang bánh quy đến cho cậu, Hùng Dược.

Chạy không thoát, Hạ Trì cáu kỉnh liếʍ liếʍ đôi môi nứt nẻ của mình.

Hùng Dược đem hộp nhét vào trong tay, nói: "Cái này cho cậu."

"Hả?"

Hùng Dược cười khổ nói: "Cái này là tôi làm, định tặng cho cậu, coi như là lễ vật thất tình của tôi đi.

"...Xin lỗi." Hạ Trì biết mình rất thẳng thắn, có lẽ sẽ vô tình làm tổn thương trái tim thiếu nữ.

"Con đường đồng tính rất gian nan. Hi vọng sau này cậu có thể tìm được hạnh phúc cho riêng mình".

Ah?

Cái gì?

Hạ Trì hơi hơi mở mắt ra, vừa rồi cô không phải không tham gia lớp học sao, làm sao cô biết rằng cậu là ... cậu không phải.

"Hình như cậu đã hiểu nhầm rồi..."

"Ngư Đội đẹp trai quá!"

“Anh muốn đi đâu nha, người ta mang anh đi nha!"

Giọng nói ríu rít phía sau càng ngày càng gần, Hạ Trì có thể cảm giác được người đó cách mình không đến ba thước.

Nếu cô gái tự nhiên khẳng định cậu là gay, đảm bảo tên khốn Hứa Lược này sẽ cười nhạo sau lưng cậu, rất có khả năng sẽ truyền đến tai mẹ cậu.

Chết tiệt cái xã hội này!!

Hạ Trì muốn tìm cái hố chôn mình, trên trán lấm tấm mồ hôi, cậu nắm lấy tay Hùng Lược, không quay đầu lại đi vào trường học.

Hứa Liệt dừng bước, ánh mắt dõi theo Hạ Trì và cô gái đang nắm tay nhau.

"Ngư Đội, có chuyện gì vậy?"

Hắn ném cốc cà phê trong tay vào thùng rác bên cạnh, rũ mắt xuống, "Không sao."

——

Đi một hồi lâu, Hạ Trì thấy xung quanh không có ai, liền chậm rãi buông tay ra.

Sống lâu như vậy, cậu chưa từng có chột dạ như vậy, mấu chốt là tại sao cậu phải chột dạ? Cậu rõ ràng không phải gay, tại sao cậu lại trả lời bình luận đó một cách rẻ tiền như vậy?

Hắn hít mấy hơi, đối Hùng Dược nói: "Thực xin lỗi."

Hùng Dược có chút khó hiểu, không hiểu vì cái gì muốn chạy Marathon: "Cậu có thể không tin, nhưng tôi . . . " Hạ Trì ngừng lại.

Tôi cùng Hứa Lược là trúc mã, tôi sợ hắn sẽ biết rằng tôi là gay?

Điều này lại càng không thể giải thích được.

"Thật là cảm ơn cậu nhiều."

"Ah?"

Hùng Dược liếc nhìn nhà ăn bên cạnh, một dấu chấm hỏi từ từ xuất hiện.

Hạ Trì xoa xoa thái dương, "Tôi mời cậu ăn cơm."

Sau khi quẹt thẻ ăn, Hạ Trì thấy đồ ăn thật nhạt nhẽo.

Hùng Dược cho rằng cậu bị nàng làm cho cảm động, liền an ủi: " Thời đại bây giờ cũng không có nhiều cái kì thị, cậu cũng đừng lo lắng, sau này gặp được mỹ nam, tôi nhất định sẽ không giấu diếm!"

"..." Hạ Trì nhấc khóe môi nở một nụ cười cứng ngắc, "Cảm ơn."

Một cô gái nhận ra Hạ Trì, chụp một bức ảnh và hỏi trong nhóm khoa y tế: [ Khoa của chúng ta, có bạn gái không? ] Không có hình ảnh đã được đăng.

[Á á á á á? ]

[Hôm nay có một cô em tỏ tình anh ấy, cô ấy có thành công không? ]

[Trai thẳng có thể có đối tượng, nhưng tôi thì không]

[Hạ Trì thật đẹp a, nói thật đi, nếu Hứa Lược không ở trường chúng ta, nhất định sẽ là giáo thảo trường.]

[Một số người nói anh ấy là gay? ]

[Có một bức ảnh, tôi có thể thấy hai người họ đang ăn cùng nhau, cùng nhau xem điện thoại di động. Đính kèm: Picture.jpg]

Trong ảnh, nam sinh điển trai ghé sát vào cô gái, cùng cô xem ảnh trên điện thoại, nói cười rôm rả.

Đây là cái búa.

[FuckTôi nghĩ cậu ta là gay!Các bạn có biết rằng cậu ta phát sóng trực tiếp trên Killer Whale, nói rằng cậu ta muốn chơi gay với người khác, vậy mà hôm nay lại yêu một cô gái gái]

[Thật là một tên khốn]

[Tôi đã xem video đó! Tôi vẫn còn khá khó chịu, hey]

[Bên ngoài nói cậu ta có thể dùng lời nói chọc giận đối phương, ai cũng không hẹn hò với cậu ta, không nghĩ tới chân đứng hai thuyền, còn mẹ nó còn là một nam một nữ, cuối cùng người đàn ông độc thân lại là chính ta : )) ]