Chương 1: Xin chào, tôi là Grace

Grace: "Anh ta là chủ nhân trước kia của cô à?"

Sara: "No no no, anh ấy chỉ ra lệnh tôi qua mạng*."

(*) Từ gốc là võng điều (网调) kết nối với nhau qua internet rồi đưa ra các yêu cầu, mệnh lệnh với đối phương. Không có từ việt nào cận nghĩa nên mình dịch như trên nhé.

Grace: "Vì sao hai người không gặp nhau offline?"

Sara: "Bởi vì tôi đã gửi hình của mình cho anh ấy."

Grace: "?"

Sara: "Mà anh ấy cũng không yêu cầu tôi làm như vậy."

Grace: "Cho nên anh ta đã kết cuộc trò chuyện với cô, chỉ vì cô tự tiện gửi ảnh của mình khi không được phép?"

Sara: "Vâng, tôi đã không nghe lời chủ nhân của mình."

Grace: "Cô thật sự nghĩ rằng... Anh ta phù hợp với tôi sao?"

Sara: "Anh ấy là Dom tuyệt vời nhất mà tôi từng tìm thấy trên mạng, nếu không thì tôi đã không sốt sắng gửi cho anh ấy những bức ảnh của mình. Hơn nữa, anh ấy còn nói được tiếng Trung. Tìm được một Dom như vậy ở Ý quả thực khó hơn lên trời."

Phòng cách âm không tốt, khi Trần Tư Nhung nằm trên giường nhắn tin, vẫn có thể nghe thấy thanh âm làʍ t̠ìиɦ của cặp đôi Ý ở phòng bên cạnh.

Grace là cô, và cô sử dụng tên này cả ở nơi làm việc và trên mạng

Sara: "Anh ấy đã biến mất rất lâu rồi, gần đây tôi nhìn thấy anh ấy bỗng nhiên nhắn tin tìm sub trong nhóm."

Grace: "Cô đã thử lại chưa?"

Sara dừng lại một lúc.

"Trí nhớ của anh ấy rất tốt."

Kết quả không cần nói cũng biết, anh ấy sẽ không cần một sub không nghe lời.

Sara: "Tôi nghe nói cô cũng đang tìm Dom, vì vậy tôi đã giới thiệu cho cô biết. Cô có thể thử xem."

Trần Tư Nhung đặt ngược điện thoại trên gối đầu, phòng ngủ chìm trong bóng tối.

Gần đây cô luôn muốn khóc, nhất là khi cô hồi hộp, lo lắng, và cả bất lực nữa.

Trần Tư Nhung an tĩnh một lúc, một lần nữa cầm lấy điện thoại.

"Tôi có thể xin phương thức liên lạc của anh ấy trước được không?"

Sara rất nhanh gửi danh thϊếp của anh tới.

Ảnh đại diện là một mảnh màu đen, tên là C.

Đơn giản, nhưng cũng có chút vô cùng thần bí.

Cảm giác mơ hồ đồng thời cũng mang đến khẩn trương, Trần Tư Nhung càng cảm thấy tim mình đập nhanh hơn.

Cô có thể cảm nhận rõ ràng sức mạnh của anh chỉ thông qua profile, đó không phải là một chuyện xấu.

Khi cô còn học ở Ý, cô đã từng đi tìm một chủ nhân. Nhưng hắn ta quá yếu.

Thiên ngôn vạn ngữ tổng kết một câu là, cô không phục hắn ta, hắn ta không thể trao cho cô sự tin tưởng hoàn toàn.

Hắn ta sẽ vô tình làm cô bị thương, hắn sẽ hoảng sợ khi nhìn thấy cô chảy máu. Cuối cùng khi cô tỉnh lại, phải tự mình gọi điện thoại gọi xe đến bệnh viện.

Cô không thể hoàn toàn dựa dẫm vào hắn ta, hắn ta không phải là chủ nhân của cô.

Mà bây giờ, Trần Tư Nhung rất cần một đối tượng mà mình có thể hoàn toàn dựa vào.

Cô rời khỏi cái vòng tròn luẩn quẩn này được một thời gian ngắn rồi, sống một cuộc sống bình thường, độc lập sinh hoạt, cho đến gần đây.

Sau khi tốt nghiệp nghiên cứu sinh tại Ý, Trần Tư Nhung may mắn được gia nhập đội Ferrari F1 với tư cách là thực tập sinh. Chuyên ngành cô học đại học là truyền thông (PR), vì vậy khi thực tập cũng liên quan đến —— khủng hoảng truyền thông.

Nội dung cụ thể là chịu trách nhiệm hỗ trợ phỏng vấn các tay đua trước và sau khi thi đấu, sau đó viết sơ thảo cho bộ phận PR.

Ferrari luôn là đội mạnh lâu năm, nhưng mấy năm nay Red Bull và Aston Martin quá mạnh, vì vậy họ không hài lòng với người quản lý của đội, khoảng thời gian trước lại ‘nhảy dù’* xuống một vị quản lý mới.

(*) Nhảy dù: Từ gốc là 空降, từ này khá mới nên mình để nguyên. Các bạn có thể hiểu là ‘điều chuyển’. Kiểu như từ trên trời rớt xuống vậy á.

Quản lý mới tên là Roman Caesar, khi Trần Tư Nhung lần đầu tiên nghe thấy, chỉ cảm thấy cái tên này rất hoành tráng, theo mọi nghĩa của từ này đều hoành tráng. Nhưng sau đó cô lập tức giữ im lặng khi nhìn thấy người đó.

Lần đầu tiên gặp mặt là trong buổi họp đội, Trần Tư Nhung cao một mét bảy, nhưng đứng cùng những người... ngoại quốc kia thì cô không có gì nổi bật, cho nên mọi người luôn nhường vị trí đầu cho cô.

Mấy trăm người đứng trong đại sảnh trụ sở chính của đội xe, Trần Tư Nhung nhìn rất rõ người đàn ông đang từ cửa bước vào.

Dáng người điển hình của người Ý, cao ráo, rất to lớn. Dưới mái tóc màu đen là một đôi mắt màu xanh đậm, tuy không thể nhìn rõ dáng người bên trong, nhưng vẫn có thể hình dung được tất cả cơ bắp trên người đều được luyện tập chăm chỉ. Đồng nghiệp trong đội nói, anh là con lai Trung Ý. Trách không được tướng mạo trung hoà giữa Á Châu, vì vậy ngũ quan anh tuy mạnh mẽ, đẹp trai nhưng bên trong lại như có sự dịu dàng nho nhã, Trần Tư Nhung nhìn chăm chú đến không khỏi xuất thần.

Anh giống như chủ nhân trong tưởng tượng của cô, có thể không chút lưu tình nào mà lưu lại dấu vết trên người cô, sau đó cũng có thể dịu dàng an ủi cô, nói với cô "My good girl*" .

(*) My good girl = Cô gái ngoan của tôi

Trần Tư Nhung bất giác hạ mắt xuống, nhưng một giây sau lại bị giọng nói của anh hấp dẫn.

Giọng nói trầm thấp mạnh mẽ, giống như bản thân của người nói, tạo ra một từ trường quyến rũ không gì sánh kịp.

Tất cả mọi người đều đang nhìn anh, Trần Tư Nhung cũng không ngoại lệ.

Anh mặc một bộ âu phục Ý màu đen bao gồm cả áo gile, áo sơmi, cà vạt đều được đặt may bằng thủ công.

Trần Tư Nhung cảm thấy miệng đắng lưỡi khô.

Ánh mắt cô lại một lần nữa rũ xuống, nhưng lại bị thu hút bởi bàn tay trái đang đặt trên bàn của anh.

Đốt ngón tay thon dài mà hữu lực, hiện ra móng tay hồng nhạt phơn phớt được cắt tỉa gọn gàng, có lẽ khi đâm vào hoa huyệt cũng không làm tổn thương đến cô.

Lỗ tai Trần Tư Nhung đỏ lên.

Buổi họp đầu tiên diễn ra rất dài, nhưng tiếng vỗ tay lúc kết thúc lại không có nồng nhiệt như trong tưởng tượng Trần Tư Nhung, thậm chí có chút ảo giác áp suất lúc này cực thấp. Trên đường đi cô suy nghĩ rất lâu, không rõ đã xảy ra chuyện gì. Khi kết thúc vừa muốn hỏi đồng nghiệp một chút, James - cấp cao của bộ phận PR lại gọi cô lại.

"Cô là Grace - thực tập sinh phụ trách mảng khủng hoảng truyền thông đúng không?"

Trần Tư Nhung lập tức đuổi kịp bước chân của anh ta: "Vâng ạ."

James nhíu mày, nói: "Đáng lẽ không đến phiên cô làm, nhưng trước mắt tôi phải sắp xếp như vậy. Từ hôm nay trở đi cô phụ trách liên lạc cho Caesar, nếu như đội xe có bất kỳ tình huống bất ngờ nào, cô phải chịu trách nhiệm thông báo cho Caesar biết và viết sơ thảo* cho phòng quan hệ công chúng."

(*) Sơ thảo: Bản thô, bản dự thảo đầu tiên

Tim Trần Tư Nhung đập nhanh lên, khóe miệng nhịn không được nhếch lên: "Vâng ạ."

James gật đầu: "Chiều nay họp lúc ba giờ, cô đi theo họp cùng tôi."

"Vâng."

Có thể gặp lại Caesar lần nữa, Trần Tư Nhung cảm thấy tâm tình tung tăng như chim sẻ.

Trong giờ nghỉ trưa, cô đến toilet.

Qυầи ɭóŧ của cô ướt rồi, bởi vì Caesar.

Không biết anh đã kết hôn chưa, ít nhất Trần Tư Nhung không nhìn thấy chiếc nhẫn nào trên tay anh.

Không biết anh có đang hẹn hò với ai không, nhưng Trần Tư Nhung rất muốn ngủ với anh.

Cô không yêu cầu xa vời anh sẽ là một Dom, mặc dù ngoại hình của anh thật sự có thể là một Dom hoàn mỹ.

Trần Tư Nhung nghĩ, đường cong cơ thể của anh nhất định rất đẹp. Những người có xuất thân như anh, càng phải theo đuổi chất lượng sức khỏe.

Trần Tư Nhung thích trao trọn niềm tin cho chủ nhân khi cô rơi vào bế tắc.

Niềm vui và sự chờ đợi ấy vụt tắt khi gặp Caesar lần thứ hai.

Buổi chiều bộ phận PR có cuộc họp nội bộ, Caesar tham dự.

Ánh mắt anh nhìn về phía Trần Tư Nhung rất ôn hòa, câu đầu tiên anh nói với Trần Tư Nhung là:

"Nếu bản PR của cô vẫn còn như vậy, tôi đề nghị cô nên hẹn gặp HR* để thảo luận về việc chấm dứt kỳ thực tập."

(*)HR = Human Resources: Bộ phận nhân sự

Anh có uy nghiêm và bất khả xâm phạm giống như Dom, chỉ tiếc cô không phải là cô gái của anh.

Cô chỉ là cấp dưới của anh.

Rồi sau đó, Trần Tư Nhung bắt đầu cảm nhận được áp suất thấp của mọi người ở lần họp đầu tiên.

Đội xe Ferrari vẫn luôn là một đội F1 nổi danh lâu đời, ở thời kỳ đỉnh cao, đội đã nhiều lần giành chức vô địch cho cá nhân và đoàn đội trong nhiều năm.

Nhưng mấy năm nay đội Red Bull của Áo chiếm lấy bục vinh quang, cùng sự tồn tại của Aston Martin và Mercedes Benz, địa vị của Ferrari dường như đang bị lung lay.

Vì vậy bên trên mới cử Caesar xuống.

Có lời đồn rằng, Caesar là con trai của nhà tài trợ lớn nhất Ferrari, ban đầu tất cả mọi người đều nghĩ rằng anh có thể là một kẻ ngốc thế hệ thứ hai*, nhưng chỉ trong vòng một tuần, trên dưới toàn đội đều đã phải chịu áp lực nghiêm trọng.

(*) Kẻ ngốc thế hệ thứ hai = Phú nhị đại: Con ông cháu cha, vô công rỗi nghề.

Đặc biệt là Trần Tư Nhung.

Cô phụ trách mảng khủng hoảng truyền thông và liên lạc cho Caesar.

Suốt một tuần lễ, cô sụt gần ba cân.

Dũng khí và sự độc lập vất vả lắm mới tích góp được, biến mất hầu như không còn ở trong một tuần này.

Cô trở nên yếu ớt, trở nên lung lay sắp ngã.

Muốn có ai đó ở bên cạnh cô để nói cho cô biết mình phải làm gì, bảo cô đừng lo lắng nữa, nói với cô biết cô làm rất tốt.

Trần Tư Nhung không có bạn trai.

Bạn trai là một từ cô không dám khát vọng, không dám chạm vào.

Cô không muốn làm tổn thương bất cứ ai.

Cô muốn tìm một Dom.

Cô muốn tìm một chủ nhân.

Cô muốn mình hoàn toàn hiến thân, và chủ nhân sẽ nói cho cô biết, nên làm như thế nào.

Chủ nhân nói cho cô biết, cô đã làm rất tốt rồi.

Không cần lo lắng, không cần suy nghĩ.

Cô muốn tìm một người mà mình có thể hoàn toàn dựa vào.

-

Tin nhắn được gửi đi vào sáng hôm sau.

Trần Tư Nhung suy nghĩ một lúc lâu, viết một câu lên ứng dụng tìm bạn:

"Xin chào, tôi là Grace."