Chương 129: Phiên ngoại 13: Hút sữa non

【 Tác giả có lời muốn nói 】

Đặt tên cho bảo bảo thật sự rất khó o(╥﹏╥)o

Trước đó đã gọi là Kỳ Thanh, tiểu bảo bảo vẫn bị chế giễu ┭┮﹏┭┮

Cho nên không lấy nữa, cứ gọi là bảo bảo đi !!!

Lanh trí như tôi (*︿▽︿*)

•••••••~꒰⑅ᵕ༚ᵕ꒱˖♡♡˖꒰ᵕ༚ᵕ⑅꒱~•••••••

Trình Cẩn sinh sớm hơn dự định, sau khi ở bệnh viện gần 20 ngày, bụng của cậu bắt đầu đau từng cơn, bác sĩ và y tá phản ứng cực kỳ nhanh, lập tức đẩy cậu vào phòng sinh, sau hai giờ, cậu đã sinh ra một bé trai.

Lục Đào cùng Trình Húc canh giữ ở bên ngoài phòng sinh sau khi nghe được tiếng khóc nỉ non của trẻ con, lại nghe thấy y tá nói Trình Cẩn cũng rất bình an, cả hai mới nhẹ nhõm thở ra một hơi.

Ngũ quan của em bé vẫn tương đối giống với Trình Cẩn hơn, nho nhỏ, mềm mại, đặc biệt đáng yêu. Khi Trình Cẩn nhìn thấy bé lần đầu tiên, trái tim cũng tan chảy, ôm cũng không chịu buông tay, vẫn là Lục Đào nói: "Miệng vết thương của em còn cần phải tịnh dưỡng, thời gian ôm bé mỗi ngày không thể quá dài, hôm nay đã vượt quá rồi."

Lúc này Trình Cẩn mới lưu luyến không rời mà giao con cho nữ y tá. Bệnh viện có y tá chuyên môn sẽ chăm sóc cho trẻ sơ sinh, trong vòng nửa tháng sẽ không thu bất cứ loại phí nào, nếu như muốn kéo dài thời gian, thì cần phải trả thêm một khoản phí. "Tân Thư Tính" thường không có nhiều sữa, những đứa trẻ được sinh ra đều cần phải dùng sữa bột để nuôi nấng, nhưng cơ thể mẹ vẫn sẽ cảm thấy bộ ngực sưng to trong một đoạn thời gian khá dài, đặc biệt là vị trí đầṳ ѵú, giống như là bị cái gì đó làm cho tắt nghẽn, đặc biệt khó chịu. Vào lúc này cần phải dùng máy hút sữa, hoặc là một ai đó sẽ hút hết thứ bị tắc nghẽn ở bên trong ra.

Ngày thứ ba sau khi sinh con thì Trình Cẩn bắt đầu cảm thấy bộ ngực sưng to, cậu chưa từng trải qua loại cảm giác này, hai đầṳ ѵú cứng lên giống hệt như cục đá, chạm vào một chút liền đau, ngay cả khi bị lớp vải cọ xát một chút cũng vô cùng đau đớn. Lúc ban đầu cậu còn hơi khó nói, ngại nói với bác sĩ cùng y tá và cả ông xã, đau cũng ráng chịu đựng, thẳng đến buổi tối khi nó đau đến mức nước mắt lưng tròng, mới bị Lục Đào phát hiện.

Vừa lúc Lục Đào đem nước ấm tới để lau người cho cậu, khi muốn lau thân trên cho cậu, thấy Trình Cẩn vẫn luôn nắm chặt quần áo mà không cho hắn chạm vào, lúc này mới ý thức được có điều gì đó không thích hợp.

Hiển nhiên là trong khoảng thời gian này thượng tướng đại nhân đã học rất nhiều kiến thức về thời gian mang thai và sau khi sinh con, vừa nhìn thấy cái dáng vẻ này của cậu, liền suy đoán mà nói: "Có phải là ngực bắt đầu trướng đau rồi hay không?"

Gương mặt của Trình Cẩn đỏ lên, lúng túng gật đầu, nhỏ giọng nói: "Đau quá."

Lục Đào nhíu mày: "Bắt đầu đau từ khi nào? Vì sao lại không lập tức nói ra?" Hắn nắm lấy tay của Trình Cẩn, dùng lực rất mềm nhẹ, giọng nói cũng trở nên ôn nhu hơn rất nhiều: "Nào, để anh nhìn xem."

Trình Cẩn vẫn cảm thấy xấu hổ, nhưng cuối cùng vẫn buông xuống động tác ngăn cản, mặc cho nam nhân cởi cúc áo của cậu ra. Khi đầṳ ѵú lớn gấp đôi bình thường lộ ra bên ngoài, Lục Đào nhíu mày thật chặt, nói: "Cũng đã trướng như thế này rồi, còn chịu đựng?"

"Sắp chịu không nổi nữa rồi......" Vốn dĩ Trình Cẩn đã cảm thấy đau, bị Lục Đào nhìn như vậy, nỗi đau giống như bị nhân đôi. Cậu hít hít cái mũi, đôi mắt cũng bắt đầu chảy nước: "Đau quá......"

Lục Đào xoa nhẹ đầu cậu, khẽ nói: "Không có việc gì, anh hút giúp em, em sẽ không đau nữa."

Trình Cẩn ngẩn người, có vẻ như là đang khϊếp sợ: "Anh, anh hút giúp em?"

"Nếu không thì sao?"

Gương mặt của Trình Cẩn lập tức đỏ hơn, nói: "Không, không phải là có máy hút sữa sao?"

"Dùng cái đó thì đầṳ ѵú của em sẽ dễ bị trầy da, anh làm thì sẽ tương đối tốt hơn." Lục Đào cởi hết toàn bộ cúc áo của cậu ra, lại đặt một cái gối ở sau lưng cậu, sau khi chắc chắn cậu ngồi như vậy thì sẽ cảm thấy thoải mái, mới tiến lại gần. Nhìn khuôn mặt đỏ bừng của bạn đời, giọng nói của Lục Đào càng ôn nhu hơn một ít: "Không muốn?"

Trình Cẩn vội vàng lắc đầu, vô cùng sợ hắn sẽ đổi ý: "Em muốn Tất nhiên là muốn! Chỉ là em sợ anh sẽ bài xích." Cậu nhỏ giọng nói: "Em đã tra tài liệu rồi, nói lần đầu tiên sẽ hút ra một thứ có hương vị rất kỳ lạ......"

Ánh mắt của Lục Đào dừng ở trên bộ ngực sưng to của cậu, nói: "Vậy thì bắt đầu thôi."

Nửa tháng trước khi sinh con bọn họ đã dừng việc lăn giường lại, ngay cả việc vuốt ve cơ thể cũng tương đối ít, đối phương bất chợt lại gần, trong lòng Trình Cẩn lại vô cùng khẩn trương, ngay cả hô hấp cũng loạn cả lên. Cậu không phải chưa từng nghĩ rằng Lục Đào sẽ nguyện ý làm việc này cho cậu, nhưng khi bị đối phương liếʍ lên ngực của mình, cậu vẫn cảm thấy không thể thích ứng được.

Nhưng mà rất vui sướиɠ.

Cảm giác vui sướиɠ kia áp chế một ít thống khổ, cậu nhìn gương mặt anh tuấn gần trong gang tấc, đối phương dùng đầu lưỡi liếʍ ướt đầṳ ѵú của cậu trước, lại hé miệng ra, ngậm lấy đầṳ ѵú của cậu.

Khi cơn đau đầu tiên ập đến, Trình Cẩn nhịn không được mà phát ra một tiếng rêи ɾỉ thống khổ, ngón tay cũng nắm chặt ga trải giường. Lục Đào ngay lập tức thả lỏng miệng, trong ánh mắt lộ ra sự khẩn trương: "Rất đau sao?"

Trình Cẩn vội vàng lắc đầu, miễn cưỡng cười nói: "Cũng không phải...... Chỉ là em không thể chịu đau được, anh tiếp tục......"

Lục Đào cũng không có tiếp tục ngay, mà là vươn tay tới cọ cọ gương mặt của cậu: "Cũng rơi nước mắt rồi, còn nói là không đau?"

Trình Cẩn có hơi xấu hổ, cậu cũng không ngờ rằng bản thân lại đau đến mức rơi lệ, nhưng nhìn đến đôi mắt đau lòng của ông xã, trái tim lập tức trở nên ấm áp, thậm chí còn có thể đánh bạo mà nói: "Vậy anh...... Hôn hôn em, hôn em một chút, em sẽ không đau nữa."

Khi Lục Đào nhìn thấy Trình Cẩn lần đầu tiên, liền cảm thấy người này nhất định là rất biết làm nũng, hơn nữa chắc chắn là được ngâm trong vại mật, mới có thể lớn lên ngọt ngào như vậy. Khi đó hắn có hảo cảm với Trình Cẩn, chỉ là phần hảo cảm này còn mang theo sự khắc chế, đương nhiên hắn có thể nhận ra được Trình Cẩn nghĩ gì về mình, nhưng khi đối phương chủ động kết giao, hắn vẫn từ chối.

Trình Cẩn kia còn quá nhỏ tuổi, trong nhà lại giàu có, mà khi đó hắn không có gì cả, cha mẹ ly thế, người thân duy nhất là bà nội còn ngoài ý muốn mà tê liệt, cần được người khác chăm sóc, cần phải làm phẫu thuật. Hắn cũng không muốn làm liên lụy đối phương vì những khó khăn của mình, hơn nữa hắn còn có rất nhiều kế hoạch cho sự nghiệp và tương lai, cho nên hắn mới từ chối. Thậm chí hắn còn giữ lại đường sống, hy vọng chờ sau khi sự nghiệp của mình thành công một chút, lại chủ động đề nghị chuyện "kết giao" với Trình Cẩn.

Nhưng không ngờ rằng, Trình Cẩn sẽ xin sự giúp đỡ ở trong nhà, sau đó Trình gia lấy chuyện của bà nội hắn ra để uy hϊếp hắn thỏa hiệp.

Hảo cảm lúc ban đầu sau khi đối phương làm ra loại hành vi này thì hoàn toàn tiêu tan, cho nên sau khi kết hôn, Lục Đào mới có thể liên tục đối xử một cách lạnh nhạt. Nhưng cho dù có lạnh nhạt như thế nào, trong lòng hắn, từ đầu đến cuối vẫn luôn có vị trí dành cho Trình Cẩn.

Mà sai lầm ngày đó, cũng làm Lục Đào có chút tiếc nuối, cho tới tận bây giờ, hắn mới có thể hưởng thụ được khoảnh khắc Trình Cẩn làm nũng.

Nhìn người trước mặt rõ ràng đau đến nước mắt lưng tròng lại còn đang cố gắng cười, trong lòng Lục Đào cũng mềm thành một mảnh, hắn thò lại gần, hôn một cái lên môi của Trình Cẩn, hỏi: "Còn muốn không?"

Trình Cẩn thận trọng nhìn hắn: "Còn có thể...... Muốn sao?"

Lục Đào nói: "Chỉ cần em muốn, anh sẽ cho."

Sau khi hôn bảy tám lần, lực chú ý của hai người mới đặt lên hai đầṳ ѵú sưng to kia một lần nữa. Lục Đào nhéo vành tai đỏ ửng của Trình Cẩn, lại nắm lấy tay cậu, nói: "Em chịu đựng một chút, nếu như chịu không nổi, thì véo lòng bàn tay của anh."

Trình Cẩn gật đầu.

Bộ ngực bị quần áo cọ xát một chút sẽ cảm thấy đau, khi bị nam nhân dùng sức liếʍ mυ"ŧ đương nhiên sẽ càng đau hơn, Trình Cẩn không dám kêu lên tiếp, chỉ có thể dùng sức cắn hàm răng, khi đau đến mức mồ hồi tuôn ra ở trên trán, ngực bên trái bỗng chốc nới lỏng, sau khi đồ vật ở bên trong bị mυ"ŧ ra, đau đớn rốt cuộc cũng giảm bớt.

Lục Đào nhổ thứ vừa mới mυ"ŧ ra vào thùng rác ở bên cạnh, sữa của "Tân Thư Tính" không thích hợp để nuôi con, thứ được hút ra cũng rất dính, thậm chí còn mang theo chút tơ máu, nói chung, chỉ cần lúc này hút ra, sau này cũng chỉ chảy ra một ít chất lỏng, sau đó sẽ khôi phục lại nguyên trạng.

Đuôi mắt của Trình Cẩn đỏ lên, cậu nhỏ giọng oán giận nói: "Khoa học kỹ thuật cũng đã phát triển như vậy, nổi đau khi sinh con vẫn không thể giảm được, khó quá đi a." Lại nói: "Hơn nữa nếu như là phụ nữ thì sẽ càng khó hơn, bởi vì hầu hết các cô ấy vẫn dùng sữa mẹ để nuôi con. May mắn em đã nhập viện trước, sinh con trước ngày dự sinh cũng không sao. Em nghe nói cũng có 'Tân Thư Tính' sinh ở bên ngoài, là tự mình sinh, phía sau cũng bị rách ra một cái lỗ lớn, cả đời này cũng rất khó để chữa trị."

Lục Đào nói: "Ít nghe mấy cái này lại, nghe nhiều em sẽ sợ." Nói xong lại nhìn ngực phải của cậu: "Hiện tại thì hút bên này, em đã chuẩn bị xong chưa?" Lại khẽ cười nói: "Có muốn hôn thêm vài cái nữa hay không?"

Gương mặt của Trình Cẩn đỏ bừng, vô cùng xấu hổ mà nhìn hắn, một hồi lâu sau mới nhẹ nhàng gật đầu: "Muốn!"

Sau khi hai bên đều được hút thông, hai đầṳ ѵú của Trình Cẩn chảy ra một ít chất lỏng màu trắng trong vài ngày, sau đó liền khôi phục lại trạng thái ban đầu. Bụng của cậu còn bị mở ra một lỗ, một tuần sau mới có thể xuống giường, nửa tháng sau mới khôi phục lại một ít, có điều Lục Đào nhất quyết để cậu ở lại thêm một tháng, mới đưa cậu về nhà.

Khi ra khỏi cửa vẫn là hai người, sau khi trở về đã biến thành ba người. Sau khi Robot nhỏ nhìn thấy em bé, vui sướиɠ mà bắt đầu xoay vòng vòng, một dáng vẻ cực kỳ kích động, qua một hồi lâu mới hỏi: "Chủ nhân chủ nhân, xin hỏi tên của tiểu tiểu chủ nhân là gì?"

"Tên nha?" Trình Cẩn nhìn Lục Đào: "Còn chưa có đặt a, nhũ danh thì là bảo bảo."

Lục Đào nói: "Cứ gọi là bảo bảo trước đi."

Bọn họ làm một bữa tiệc nhỏ cho bảo bảo, người tới tham gia đều là thân thích cùng bạn tốt, bà nội cùng Hữu Tư Quỳ đều tới, Ashe cùng Eureka cũng tới, còn có cấp trên của Lục Đào là đại tướng Mạc Tư cùng với thư ký Ferry. Ngạn Nhất cũng tới, hơn nữa còn mang đến bảy phần quà, là của cha mẹ y cùng với sáu anh em bọn họ. Khi y tặng quà, nói: "Tiểu thất nói nó sẽ tự mình đưa tới."

Trình Cẩn nói: "Cậu ta đi đón anh trai của em rồi à?"

Ngạn Nhất nói: "Đúng vậy."

Trình Húc cũng không có từ bỏ tinh cầu Địa Nhiệt, sau khi Ngạn Thất ổn định lại, anh chỉ ở tinh cầu Đế Quốc thêm năm ngày, liền quay trở về tinh cầu Địa Nhiệt để xử lý công việc ở bên kia. Trình Cẩn nghe nói người may mắn sống sót của bộ lạc Sear đều dọn ra khỏi nơi ở ban đầu, hơn nữa một số người còn bắt đầu xây dựng thành băng, khu nghỉ dưỡng suối nước nóng cũng đang được xây dựng không ngừng, Ngạn Thất còn đầu tư sân trượt tuyết, thậm chí còn tìm một địa chỉ tốt, chuẩn bị xây dựng một phim trường.

Đối với việc Ngạn Thất không có nhân cơ hội này cột anh trai vào bên người, Trình Cẩn cũng hơi kinh ngạc, cuối cùng cũng chỉ có thể quy về là hắn rốt cuộc cũng đã trưởng thành, biết tôn trọng người khác.

Bữa tiệc sắp bắt đầu rồi, Trình Cẩn cũng chưa có thấy được thân ảnh của anh trai, gọi máy truyền tin cũng không có tín hiệu, Trình Cẩn nhịn không được mà nói với Lục Đào: "Lão công, em ra cửa đứng chờ một lát."

Lục Đào gật đầu, lại hỏi: "Có muốn anh đi cùng em không?"

"Anh tiếp khách đi." Trình Cẩn nhìn vào phòng khách, tuy rằng cảm thấy chỉ cần có bảo bảo ở đó, các vị khách cũng đã rất náo nhiệt, nhưng nếu bọn họ đều bỏ đi hết thì cũng không được thích hợp.

Mở cửa lớn ra, Trình Cẩn nhìn thấy chiếc xe với phong cách quen thuộc kia, hơi ngẩn người, sau đó nhanh chóng bước qua, vừa đi vừa lớn tiếng nói: "Hai người đã tới rồi sao còn chưa tiến vào a, làm em chờ đến sốt ruột, nhất định là Ngạn Thất đang nán lại đi, lại......ĐM...... Ngạn Thất cậu đang làm cái gì vậy?"

Khi đến gần cửa kính rồi nhìn thấy hai thân ảnh ở bên trong đang dính vào nhau, Trình Cẩn vừa khϊếp sợ vừa thấy xấu hổ, hận không thể che hai mắt của mình lại.

Nếu như cậu không nhìn lầm, hai người bọn họ không chỉ là đang hôn môi, tay của Ngạn Thất còn đang để ở trong quần của anh trai và vẫn chưa có rút ra?

Trình Húc ở trong xe rõ ràng là đang giãy giụa, Ngạn Thất lại vẫn liếʍ một vòng trong khoang miệng của anh rồi mới buông bờ môi của anh ra, lúc này mới chậm rì rì mà quay đầu lại, một bên hạ cửa sổ xe một bên nói: "Chúng ta chính là tiểu biệt thắng tân hôn, có hiểu không?"

•••••••~꒰⑅ᵕ༚ᵕ꒱˖♡♡˖꒰ᵕ༚ᵕ⑅꒱~•••••••

U là tr :)))) đặt tên cho bé con mà cũng bỏ cuộc nữa