Chương 28: Chuyển biến

Edit: ND Trái Cây Nhiệt Đới

Ngay khi cô muốn dựa vào lòng anh thì anh đã lùi lại trước cô một bước, còn giúp cô kéo dây váy lại.

“Nghỉ ngơi sớm đi.”

Anh để lại những lời này rồi trở về phòng, để lại Nghiêm Hạ trợn mắt há hốc mồm.

Ý anh là sao?

Nghiêm Hạ đã không còn tâm trạng xem phim truyền hình, qυầи ɭóŧ ướt đẫm, dính dính không thoải mái, cô cũng trở về phòng tắm rửa.

Buổi tối cô nằm trên giường lăn qua lăn lại không ngủ được, vừa nãy vì sao anh lại làm như vậy? Có phải vì say rượu không?

Nhưng bộ dạng không giống, giọng nói của anh rất bình thường.

Chờ Nghiêm Hạ phục hồi tinh thần, cô phát hiện mình đang kẹp chăn giữa hai chân. Cô hoảng sợ, chính cô cũng thấy khó chịu vì không được thỏa mãn ham muốn, cô vội vàng rút chăn ra.

Sau khi Nghiêm Dĩ Đông trở lại phòng ngủ, không lập tức vào phòng tắm, mà cầm điếu thuốc và bật lửa đứng ở trước cửa sổ, anh châm điếu thuốc trong tay, mạnh mẽ hút một hơi.

Một giây sau, anh bóp nát điếu thuốc trong tay.

Anh rời làng Vũ Hoa mượn danh nghĩa đi công tác kỳ thật là vì trốn tránh Nghiêm Hạ, anh cho rằng mười sáu năm trước có Nghiêm Hạ đã là chuyện ngoài ý muốn lớn nhất trong đời anh, không nghĩ tới mười sáu năm sau anh lại muốn lσạи ɭυâи với con gái ruột của mình.

Anh đã từ bỏ bản thân, đấu tranh, trốn tránh… Nhưng chỉ cần vừa nhìn thấy Nghiêm Hạ, vừa tới gần cô là anh sẽ không khống chế được bản thân. Mặc dù anh biết nếu cứ tiếp tục như vậy sẽ hủy hoại Nghiêm Hạ, nhưng lại bị khuất phục bởi du͙© vọиɠ dơ bẩn trong lòng mình.

***

Sau khi khai giảng thì Nghiêm Hạ chính thức trở thành học sinh lớp 12. Bởi vì toàn bộ lớp 11 cô đều không tập trung vào việc học, bỏ lỡ rất nhiều kiến thức, Nghiêm Dĩ Đông bèn tìm cho cô một gia sư. Hàng ngày cứ sau bảy giờ tối sẽ đến dạy kèm cho cô, giúp cô hoàn thành bài tập về nhà và ôn lại kiến thức lớp 11.

Gia sư dạy kèm là nghiên cứu sinh của hai trường đại học hàng đầu, tên là Hà Nhiễm. Năm nay cô ấy 22 tuổi, học ngành sư phạm, dáng người rất đẹp, trông rất có khí chất và toát lên vẻ nhã nhặn. Nghiêm Hạ thích tất cả những thứ đẹp mắt, cho nên cô Hà Nhiễm nói gì thì cô nghe nấy, tỏ thái độ nghiêm túc học tập.

Phòng khách để lại cho anh ở nhà tăng ca, cô không thích để người ngoài vào phòng của mình, cho nên địa điểm học thêm cô chọn ở ngoài ban công, vừa vặn nơi đó có một cái bàn trà nhỏ.

Học thêm một tháng, không hổ là sinh viên xuất sắc của trường đại học trọng điểm, khả năng tóm tắt kiến thức và biểu đạt ngôn ngữ rất mạnh, thành tích của Nghiêm Hạ dưới sự dạy dỗ của cô ấy đột nhiên tăng vọt, quan hệ giữa hai người cũng kéo gần không ít.

Cuối tuần cô không cần học thêm, nhưng trường học cho rất nhiều bài tập về nhà. Sau khi xem phim truyền hình một lát, cô trở về phòng tắm rửa, suy nghĩ mất vài giây, cô quyết định cầm bài thi toán vào phòng sách.

Anh vẫn ngồi ở bàn xử lý văn kiện như thường lệ, cái ghế mà cô ngồi trong phòng học lúc trước vẫn còn, vị trí không thay đổi vẫn ở bên cạnh anh.

Cô cầm bài thi đi qua, im lặng ngoan ngoãn ngồi bên cạnh anh làm bài tập về nhà.

Từ ngày đó ở trên sô pha cùng anh làm chuyện xấu hổ, đây là lần đầu tiên hai cha con ở chung một chỗ, Nghiêm Hạ cảm thấy hình như anh đang trốn cô. Đêm nay nhìn thấy anh vào phòng sách, cô mới có thể đi vào, lúc ở nhà một mình, cô thường ở ban công hoặc phòng khách làm bài tập.

Làm được vài câu, cô lại bắt đầu thất thần, ánh mắt nhìn về phía anh đang ngồi bên cạnh cô.

Lúc này Nghiêm Dĩ Đông mặc áo sơ mi màu lam nhạt, cà vạt nới lỏng, áo sơ mi cởi ra hai nút áo, tay áo xắn lên cánh tay, gân xanh nhô lên.

Ánh mắt Nghiêm Hạ si mê nhìn chằm chằm tay anh.

Nghiêm Dĩ Đông dừng công việc trong tay, mặt không đổi sắc, nhìn cô, hỏi: “Con nhìn cái gì?”