Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

[Đồng nhân Harry Potter] Phụ Nợ Tử Thừa

Chương 47: Tìm được đường sống trong chỗ chết

« Chương TrướcChương Tiếp »
Draco đi theo đám người Umbridge một lúc lâu, cho đến khi vào tận sâu trong Rừng Cấm, những cành cây sắc nhọn không chỉ xuyên qua áo choàng mà còn để lại một số vết xước nhỏ trên tay và chân của cậu.

Cậu vẫn nhớ rằng Sissy đã đặc biệt dặn cậu không được đến Rừng Cấm, nói rằng ở đây sẽ có những sinh vật rất nguy hiểm. Bây giờ cậu bị Umbridge bắt đến đây, nhìn thế nào thì nơi này cũng không giống như nơi giấu vũ khí bí mật của Dumbledore như Granger nói.

"Tôi không muốn hại cậu, Malfoy, cậu mau chạy đi."

Khi các nhân mã xuất hiện thành từng nhóm, nữ phù thủy tóc nâu nhẹ nhàng dùng cùi chỏ chạm vào cánh tay của cậu.

Gương mặt Granger tái nhợt, như thể đang kìm nén nỗi sợ hãi.

Cũng khó trách, những con nhân mã này đã bị kí©h thí©ɧ dữ dội bởi lời nói của Umbridge, cho nên tự nhiên cũng không có lý do gì để buông tha cho họ, những con người giống như đồ ngốc đó.

Draco do dự một chút, cậu cũng không có nhiều giao tình với Potter và Granger, thậm chí còn có thể nói rằng cậu rất ghét họ, nhưng cậu cũng không muốn có bất cứ ai chết, đặc biệt là chết ngay trước mắt cậu.

Bản thân cậu không thể giải thích được những cảm xúc đó, nhưng cậu chỉ cảm thấy rằng nếu họ chết, cậu sẽ cảm thấy tội lỗi vì điều đó.

"Accio (Bùa triệu tập)."

Trước khi cây đũa phép do Umbridge làm rơi xuống bị nhân mã đầu đàn giẫm lên, Draco đã kịp cầm lấy cây đũa phép và ném nó cho đối thủ một mất một còn của mình.

Ba người và một chục nhân mã giằng co không ngừng nghỉ.

Có thể thấy, mỗi lời Granger nói ra sẽ càng khiến nhân mã cầm đầu tức giận hơn.

Draco im lặng không nói gì, vì những nhân mã đã có ý muốn gϊếŧ bọn họ, nên bất cứ lời nói nào vào lúc này cũng sẽ giống như đổ thêm dầu vào lửa.

Sissy đã nói với cậu rằng nhân mã là một sinh vật có bộ não tương đương với con người, nhưng lại có tính khí cực kỳ cục cằn và dễ bị kích động.

Tình hình hiện tại thực sự không mấy lạc quan.

"Dù sao mấy người cũng là nhân mã trưởng thành, bắt nạt mấy đứa trẻ thì có gì hay ho chứ?"

Đúng lúc này, một giọng nói trong trẻo và sáng sủa vang lên.

Ba người Draco, Harry, Hermione và đám nhân mã cùng ngẩng đầu nhìn lên, đúng lúc nhìn thấy cô gái tóc bạc đang ngồi trên cành cây, mỉm cười vui vẻ.

Khuôn mặt cô gái xinh đẹp, nhìn thấy những mũi tên của nhân mã đang chĩa về phía mình nhưng cũng không hề sợ hãi, ngược lại còn mỉm cười trông thật xinh đẹp.

Một mũi tên sắc nhọn bay trong không trung, nhưng bị cô ấy dùng tay không nắm lại, rồi ném nó trở lại đám nhân mã với một tốc độ còn nhanh hơn.

Đội ngũ vốn ngay ngắn ban đầu đã bị hỗn loạn, nhưng Sissy, thân là thủ phạm vẫn cười tươi như hoa, chỉ là khi cô ấy cười, dường như có một loại cảm giác mạnh mẽ ập tới khiến người ta run sợ.

Đám nhân mã náo loạn, thân là nửa người nửa thú nên trực giác của họ chính xác hơn người nhiều, hơi thở của người phụ nữ này giống như một con thú dữ, dường như chỉ cần bọn họ di chuyển, cô ấy sẽ lao tới cắn vào cổ họ.

“Cô là ai?” Một nhân mã thoạt nhìn có vẻ khá uy tín hỏi.

"Tôi là nhân viên quản lý do Dumbledore thuê, Sissy Suyier."

Bằng cách nào đó, khi nghe thấy tên của cô, đám nhân mã đang hỗn loạn lập tức im lặng lại.

Nhân mã vừa đặt câu hỏi lùi lại hai bước, có vẻ do dự, nhưng ngay lập tức, thủ lĩnh của đám nhân mã gào to một tiếng, ra dấu một cái, một số lớn nhân mã bắt đầu rút lui.

Hành vi này khiến ba thiếu niên thiếu nữ ở dưới vô cùng ngạc nhiên, mãi cho đến khi đám nhân mã rời đi hoàn toàn, Hermione vẫn nhìn Sissy với vẻ mặt hoài nghi.

Đám nhân mã mới vừa rồi còn tức giận lại vội vã rút lui chỉ vì nghe thấy cái tên Sissy Suyier, nguồn gốc của Suyier này là gì?

Cô bé cũng không biết, ngay vào khoảnh khắc Sissy bắt được mũi tên, những con chim trong Rừng Cấm dường như đồng thời cảm nhận được hơi thở đáng sợ, ngay tại lúc này, trên bầu trời vẫn có rất nhiều con chim non ngơ ngác bay loạn xạ.

“Malfoy, có lẽ cậu có thể đi được rồi, Umbridge không còn ở đây nữa.” Harry thậm chí không buồn lo lắng về điều này, cậu ra chỉ muốn cứu cha đỡ đầu của mình.

Draco bước sang một bên, nhìn Harry và Hermione một cái, rồi vội vàng rời đi, đôi mắt xám tro dần trở nên u ám.

“Này, có muốn đi theo bọn họ không, xem bọn họ muốn giở âm mưu quỷ kế gì?” Sissy từ trên cây nhảy xuống, nhẹ vỗ vỗ bả vai Draco: “Tôi có nhận được tình báo, nhiệm vụ lần này của Lucius có liên quan tới Harry.”

Chàng trai tóc bạch kim ngạc nhiên nhìn cô, không phải là cậu nghe nói rằng cha cậu gần đây đã được Chúa tể Hắc ám giao cho một nhiệm vụ sao? Mẹ cậu còn đề cập đến điều này một cách uyển chuyển trong một bức thư gần đây bà gửi cho cậu, nhưng nhiệm vụ đó thực sự có liên quan đến Potter sao?

“Chúng ta có nên đi theo Potter không?” Draco lo lắng.

Sissy bình tĩnh lắc đầu: "Tôi biết mục đích của bọn họ."

Một sự thật không thể thay đổi là trong Hogwarts không thể dùng thuật Độn thổ, Sissy và Draco cũng không thể dùng được, cho nên bọn họ chỉ có thể mượn tạm lò sưởi trong văn phòng của Sissy.

Nhưng mặc dù họ đã tăng tốc hết mức có thể, khi đến được Bộ Pháp thuật, tiếng đổ vỡ phá hủy do bùa chú gây ra đã vang lên ở khắp mọi nơi.

"Sở Bảo Mật ở tầng chín, đi theo tôi."

Sissy kéo tay Draco bước đi trong Bộ Pháp thuật u ám.

“Duro (Bùa hóa đá).” Một Tử thần Thực tử dường như đã phát hiện ra họ, nhưng bị trúng bùa chú của Sissy và ngã lăn xuống bậc thang.

Sissy và Draco đã cẩn thận để không thu hút bất kỳ sự chú ý nào, vì mục đích của họ không phải để giúp đỡ một bên nào cả, Draco chỉ muốn giúp cha mình hoàn thành nhiệm vụ, còn Sissy thì chỉ muốn bảo vệ Harry không bị thương, càng nhiều càng tốt.

Cô mừng vì trước khi xảy ra sự việc này, Harry đã chia tay Cho vì Mariette, không thì bây giờ cô còn phải chăm sóc cả cho Cho nữa.

Điểm mấu chốt là Cho khác với Harry, cô bé không thể nào toàn năng được như nhóm nhân vật chính, nếu chẳng may cô bé gặp chuyện gì bất trắc, Edwin chắc chắn sẽ khiến cho Tử thần Thực tử và những người từ Hội Phượng hoàng phải chôn cùng con gái của mình.

"Colloportus (Bùa khóa) ——“

Một luồng sáng trắng lao về phía hai người họ, Draco theo bản năng rút cây đũa phép của mình ra và muốn phá giải thần chú, Sissy nhân cơ hội tiến lên một bước, bổ tay về phía gáy của người đó.

Bóng người tóc đỏ cao lêu nghêu ngã xuống, Sissy và Draco đều nhận ra người này, chính là Ron Weasley, với suy nghĩ phải làm việc thiện tích đức, Sissy kéo cậu ta sang một bên — trong trường hợp này, nằm yên có lẽ sẽ an toàn hơn.

Sissy và Draco chạy đến Sở Bảo Mật cũng không phải là quá muộn, thậm chí còn đến sớm hơn cả những người ở Hội Phượng Hoàng, lúc này Lucius đang yêu cầu một quả cầu tiên tri ở bên phía Harry, còn Bellatrix thì đang tra tấn Neville bằng câu thần chú Crucio (Lời nguyền tra tấn).

"Nếu cứ tiếp tục như vậy, cậu ta sẽ phát điên mất..." Draco thấy Sissy không có ý định ngăn cản, không nhịn được mà nhắc nhở một câu.

"Nếu cậu ta bị điên, thì sẽ không có giá trị lợi dụng nữa rồi."

Sissy lạnh lùng khịt mũi, bây giờ mới chỉ là bắt đầu, nếu ngay cả những thứ này còn không thể chịu đựng được, thì cho dù bây giờ không chết, tối đa cũng sẽ chỉ sống được hai năm, cuối cùng đều sẽ bị Tử Thần Thực Tử gϊếŧ chết thôi.

"Draco, cậu để mắt đến quả cầu tiên tri, khi cần thiết thì hãy giúp cha cậu hoàn thành nhiệm vụ."

Sissy bình tĩnh để Draco tại chỗ, và cẩn thận tiếp cận Bellatrix, cô đang cần một thời cơ để có thể hạ gục kẻ điên rồ nhất này, nếu vậy thì phần còn lại sẽ dễ dàng hơn rất nhiều.

Đúng lúc này, phía trên bọn họ, hai cánh cửa đột nhiên mở ra, có năm người đột nhiên xông vào phòng: Sirius, Lupin, Moody, Tonks và Kingsley.

Những người trong Hội Phượng hoàng rõ ràng đã nhìn thấy Sissy, bây giờ Sissy cũng không còn lựa chọn nào khác ngoài việc giúp Hội Phượng hoàng tấn công Tử thần Thực tử.

Chỉ là những đòn tấn công của cô chưa bao giờ nhắm vào Lucius mà thôi.

"Suyier, cô không cần quan tâm đến Malfoy đó, đối phó với những người khác thôi."

Moody nhìn thấy ý định của cô, và dường như cũng không có ý định ép buộc cô.

Ở một khía cạnh nào đó, Moody thực sự là một người rất hiểu ý người khác, ngay cả khi đối mặt với Sissy, cô vẫn nhớ về nhiệm vụ cuối cùng của mình với tư cách là một Thần sáng, sau khi bọn họ phá hủy trang viên Suyier, sau khi cô đã hoàn thành nhiệm vụ thì đứng trong biển lửa cười to, nước mắt chảy dài, Moody cũng không ngăn cản cô, chỉ đứng cách cô không xa thở dài một hơi.

“Mắt Điên, cẩn thận.” Sissy đột nhiên nhìn thấy câu thần chú của Dolohov đang đánh về phía Moody.

Thời điểm cả hai lách người qua, sợi dây xích ở cuối cây đũa phép của Sissy đã quấn quanh cổ Dolohov.

"Đồ phản bội Slytherin..." Trước khi anh ta kịp nói hết câu, thần chú hôn mê của Tonks đã đánh trúng anh ta.

“Tôi nghĩ cô cũng không muốn nghe anh ta nói xong đúng không?” Cô phù thủy tóc tím nở một nụ cười tỏa nắng, Sissy cũng mỉm cười cảm ơn, cô chưa bao giờ nghĩ người của Hội Phượng hoàng là tốt, nhưng bây giờ có vẻ như ít nhất cũng không tệ.

Tiếng cười điên cuồng của Bellatrix vang lên, Sissy chỉ cảm thấy rất chói tai, nhưng lại phát hiện ra rằng cây đũa phép của cô ta đang nhắm vào Sirius.

"Avada..."

"Diffindo (Bùa cắt)!” (Cắt đứt mọi thứ ra thành mảnh, kể cả da thịt người)

Một luồng sáng trắng từ phía bên kia đánh trúng vào Bellatrix.

Từ góc nhìn của Sissy, cô chỉ có thể nhìn thấy một màu vàng bạch kim chói lọi.

"Draco..."

Lucius dường như nhận ra con trai mình, khi nhìn thấy cậu bé tóc vàng bạch kim đang đứng đó, giọng nói của anh ta dường như gấp gáp hơn.

“Triệu tập quả cầu tiên tri.” Trước khi những người còn lại kịp phản ứng, câu thần chú của Draco đã đánh trúng quả cầu tiên tri trong tay Harry.

Sau khi nắm chắc quả cầu tiên tri đang bay, Draco nháy mắt với cha mình, rồi quay người bỏ chạy.

Những người trong Hội Phượng hoàng dường như muốn đuổi theo, nhưng Sissy đã tạm thời giữ họ lại với lý do có thể sẽ có một cuộc phục kích.

Mọi thứ có vẻ suôn sẻ hơn mong đợi, Lucius đã hoàn thành nhiệm vụ, còn Harry và Sirius thì cũng bình an vô sự.

Mãi cho đến khi Sissy nghe thấy câu "Cẩn thận", thì hầu như tất cả mọi người đều nghĩ rằng trận chiến đã kết thúc.

Sissy bối rối quay đầu lại, chỉ thấy một ánh sáng xanh đang đến gần.

Avada Kedavra...có ai đó muốn mạng sống của cô!

Sissy ngẩng đầu lên và nhìn thấy khuôn mặt tươi cười điên cuồng của Bellatrix, cảm giác sợ hãi đã mất từ lâu giống như một sợi dây trói buộc chặt cô lại.

Đôi mắt của Sissy như muốn rách ra, vào lúc đó, hình ảnh trước mặt cô như trôi chậm lại vô hạn, thời gian cũng gần như ngừng trôi, trong cơn hoảng hốt, cô như nghe thấy trong đầu mình có một sợi dây bị kéo căng đến cực điểm, sau đó chợt dãn ra, sợi dây bị đứt!

Sissy hét lên một tiếng và dậm chân phải về phía trước, chỉ nghe thấy một tiếng "Uỳnh" lớn vang lên, trên nền gạch lát bằng đá cẩm thạch dày ngay lập tức xuất hiện một hố sâu khoảng 3, 4cm, cô đột ngột bị ngã về phía sau, ánh sáng màu xanh quét qua má cô.

Mọi người xung quanh đều sửng sốt, sau khoảnh khắc sinh tử này, hơi thở bạo ngược ẩn trong xương của Sissy lại một lần nữa bị kí©h thí©ɧ, áp lực trong Sở Bảo Mật bỗng dưng tăng lên, một luồng hơi thở lớn đè lên người Bella!

Nhìn vào Sissy, không biết từ lúc nào mà tất cả cảm xúc con người trên gương mặt cô đã bị xóa sạch, chỉ còn lại một vẻ dữ tợn như con dã thú đang tức giận, đôi con ngươi khuất trong bóng tối hiện lên một màu đỏ yếu ớt!

Bella, người luôn không sợ hãi, đã cảm thấy vô cùng kinh hãi trước hơi thở này, nhìn cây đũa phép của mình, chẳng biết từ lúc nào đã bị Sissy bắt bằng tay không, da trên tay cô mơ hồ hiện ra màu vàng hồng sáng bóng, cây đũa phép nằm trong tay cô ta như thể bị một tấm sắt kẹp chặt, không thể di chuyển được một chút nào!

Cô giơ cánh tay phải lên, lòng bàn tay đưa ra với tốc độ rất nhanh, móng tay sắc nhọn của cô trực tiếp xuyên qua ngực Bella nửa inch.

Đúng lúc này, một lời nguyền đánh úp về phía lưng Sissy, Sissy không hề đề phòng sẽ bị đánh lén, lời nguyền đập vào một nơi nào đó trên lưng, cô kêu lên một tiếng đau đớn rồi từ từ quay đầu lại, người đàn ông mặc áo trắng và tóc trắng đứng trên cao nhìn xuống cô một cách trịch thượng, vẫn còn đang giữ nguyên tư thế vừa làm phép.

Sissy ngây người một lúc, sau đó ánh sáng đỏ trong mắt biến mất, trước mắt tối sầm lại, cô ngất xỉu.

Trước khi mọi người kịp ngăn cản, người đàn ông tóc trắng đã ôm Bella rồi dùng thuật độn thổ và biến mất trước mắt họ.
« Chương TrướcChương Tiếp »