Chương 1: Làm thêm

Trâu Mãnh cầm di động, ngẩng đầu nhìn biển hiệu, “M.E, chắc là nơi này rồi.”

Ngày hôm qua, đàn anh cùng khoa cho hắn tấm danh thϊếp, câu lạc bộ M.E có tuyển nhân viên tiếp rượu, thời gian làm việc là vào 8 giờ tối đến 1 giờ sáng, trích phần trăm, trả lương theo tuần.

Hiện tại là 4 giờ chiều, so vớ trên đường phố ồn ào náo nhiệt, ngựa xe như nước, bên trong câu lạc bộ vắng vẻ hiu quạnh, chỉ có bartender và nhóm vũ công là bận rộn.

“Anh Lâm phải không ạ?” Trâu Mãnh nhìn về phía quầy bar, nơi đó có một người đàn ông cao gầy đang ngồi nói chuyện phiếm với bartender.

Hắn tiến lên, gọi thử một tiếng.

Tô Lâm quay đầu, nhìn Trâu Mãnh từ đầu đến chân một lượt, trong mắt lóe lên tia sáng hưng phấn.

“Trâu Mãnh?” Tô Lâm thầm nghĩ: Ừm, không tồi, thể trạng cường tráng, vạm vỡ, đến cái tên cũng rất mạnh.

Trâu Mãnh gật đầu, ánh mắt nhìn quanh câu lạc bộ một vòng, “Anh Lâm, em được Lý Thành giới thiệu tới, anh ấy nói anh....”

Tô Lâm giơ tay cắt ngang, lại chỉ về phía bartender A Kiệt ra hiệu. “Nghe nói, cậu uống được rượu?”

A Kiệt hiểu ý, không lâu sau, trên quầy bar bày ra hai ly rượu.

“Rượu tây, uống được chứ?” Tô Lâm nhướng mày.

Trâu Mãnh cười, nét mặt hàm hậu, chỉ thấy hắn vươn tay cầm ly rượu, trút vào miệng, nửa giây cũng không chần chừ.

“Wow.” A Kiệt không khỏi vỗ tay, “Tửu lượng tốt.”

Tô Lâm đứng dậy, vỗ vai hắn, “Tối thứ sáu, thứ bảy tới, 15% hoa hồng, thanh toán theo tuần, OK?”

“Cảm ơn anh Lâm.” Trâu Mãnh cười nhe răng, một đêm nếu có thể bán 2000 tệ rượu, không phải tới tay hắn sẽ là 300 tệ ư.

Trâu Mãnh rời khỏi M.E, cởϊ áσ khoác cao bồi, tùy ý vắt lên vai. Hiện tại là tháng sáu, thời tiết vẫn chưa tới thời điểm nóng nhất.

Tiểu khu Cẩm Hoa, là tiểu khu cũ kỹ nhất thành phố, mỗi căn chỉ có một hoặc hai phòng ngủ là chủ yếu, chuyên cung cấp cho nô ɭệ của tư bản thuê.

Trâu Mãnh leo lên tầng 5, móc chìa khóa mở cửa nhà. Hắn đặt mông ngồi trên sô pha, chìm vào mớ suy nghĩ.

Điện thoại rung, là Lý Thành.

Lý Thành: [Đàn em, thế nào rồi?]

Trâu Mãnh: [Đã xong, cảm ơn đàn anh nhiều ạ.]

Lý Thành: [Đều cùng khoa cả, không cần khách khí. Đúng rồi, còn có chuyện này, hạng mục lần trước chúng ta theo giảng viên đến Ninh Nam làm nghiên cứu, cải tiến gen chủng loại trà ấy.]

Trâu Mãnh: [Vâng, có chuyện gì ạ? Không phải báo cáo đã nộp cho thầy rồi sao, chỗ ký tên có vấn đề ạ?]

Lý Thành: [Không phải, thầy giao bản báo cáo kia cho chi cục nông nghiệp địa phương rồi, toàn bộ đội của chúng ta đều có tên trên đó. Không phải cậu muốn đến Nông nghiệp DC phỏng vấn sao, cậu có thể nộp hồ sơ tới đó.]

Trâu Mãnh: [Thật ạ?]

Lý Thành: [Lừa cậu làm gì, báo cáo đã được giảng viên ký tên, tôi gửi qua hòm thư điện tử cho cậu.]

Trâu Mãnh: [Cảm ơn đàn anh, chờ tuần sau em kiếm được tiền, nhất định sẽ mời anh ăn cơm.]

Cúp điện thoại, Trâu Mãnh dựa lưng vào chiếc sô pha đã cũ, hưng phấn không thôi.

Sau đó hắn đứng bật dậy, trở lại phòng, tìm kiếm bằng tốt nghiệp cùng hồ sơ của mình. Đủ các loại bản sao giấy chứng nhận hắn đều đã chuẩn bị tốt, chỉ chờ DC thông báo.