Chương 37: Vậy cô Tần có hài lòng về thể lực và kỹ thuật của anh không?

Sáng sớm không biết Tần Thư bị Quý Nam đè lên người làm bao nhiêu lần, làm trên giường xong, lúc đi đánh răng ở trên bồn rửa làm một lần, lúc tắm lại làm thêm hai lần.

Cả người Tần Thư đau nhức, tắm rửa sạch sẽ xong liền trở về giường ngủ bù, giữa trưa hai người quyết định đi ra ngoài ăn một bữa ngon.

Trên đường đi, Tần Thư dành thời gian xem điện thoại, tin nhắn nhóm phòng ký túc 99+, tất cả đều hỏi tiến độ và cảm nhận của cô.

Ngày hôm qua lúc cô quyết định không trở về phòng ký túc xá có nói qua mấy người Lâm Tâm Duyệt, ở tuổi này sau khi yêu đương không trở về phòng, làm gì ở bên ngoài mọi người đều biết rõ, ngoại trừ Tần Thư, những người khác đều đã từng yêu, mãi cô mới hẹn hò nên tò mò về lần đầu tiên của Tần Thư, tuy rằng không phải người trong cuộc nhưng bầu không khí trong nhóm vẫn ngất trời.

Tần Thư không tính toán chia sẻ chuyện riêng tư này, chỉ nhắn một câu: “Khá tốt.”

Câu nói này mơ hồ không rõ, mấy người Lâm Tâm Duyệt cuối cùng cũng chờ được đến khi nhân vật chính xuất hiện, mấy cô trở nên kích động hơn.

“Thư Thư, tối hôm qua làm không?”

“Kỹ thuật của Quý Nam thế nào, lần đầu tiên có đau hay không? Có dùng biện pháp an toàn không?”

“Người đẹp Tần mãi mới trả lời tin nhắn của chúng tớ, có phải tối hôm qua làm đến quá khuya, buổi sáng không dậy được đúng không? Cậu nói xem thể lực của Quý Nam thế nào, có kéo dài không?”

Mấy câu sau, Lâm Tâm Duyệt trực tiếp gửi tin nhắn thoại đến, cô ấy cảm thấy gõ chữ nhắn tin rất phiền phức, cho nên rất thích dùng tin nhắn thoại.

Tần Thư vốn muốn chuyển giọng nói thành văn bản, kết quả không cẩn thận ấn mở, vừa vặn lúc đó cô buông điện thoại xuống uống nước, giọng nói của Lâm Tâm Duyệt trực tiếp phát ra từ điện thoại.

Nước trong miệng Tần Thư thiếu chút nữa thì phun ra, cô bối rối tắt điện thoại, xấu hổ đến mức muốn tìm cái hố để chui vào.

Vậy mà để Quý Nam nghe thấy nội dung nói chuyện trong nhóm ký túc, đã thế còn đang nói về anh, cô xấu hổ muốn chết.

Quý Nam đã nghe được, nghiêng đầu nhìn cô, khẽ cười nói: “Các em ở ký túc xá thường nói đến chuyện này sao?”

Tần Thư nhanh chóng biện hộ: “Không phải, con gái chúng em không nói về con trai như vậy đâu.”

Phòng ký túc của bọn họ tràn ngập những câu chuyện, thường ngày rất thích bàn tán về đàn ông, nhất là Lâm Tâm Duyệt, lúc hứng thú có thể nói đến 3,4 giờ sáng, có đôi khi sẽ chủ động chia sẻ chuyện tìиɧ ɖu͙© với bạn trai, cô ấy nói đến những nơi ngon nhất nhưng nói thật, nghe đến chỗ cụ thể cô vẫn cảm thất xấu hổ.

Nói về kích thước của đàn ông thật ra không tốt lắm, cô cũng không tính toán nói tỉ mỉ quá trình cho bạn cùng phòng.

Quý Nam ồ một tiếng, âm cuối kéo dài tỏ vẻ không tin.

“Thật mà.” Tần Thư thẳng thắn nói, “Các cậu… Các cậu ấy chỉ tò mò thôi.”

“Vậy cô Tần xinh đẹp có hài lòng về thể lực cùng kỹ thuật của anh không?” Quý Nam nói lại những lời Lâm Tâm Duyệt hỏi, mặt của Tần Thư lập tức đỏ ửng.

“Anh tập trung lái xe đi.” Cô chuyển sang chuyện khác, “Có nhiều vụ tai nạn xe do lái xe không chú ý.”

Trong lòng âm thầm nghĩ, đương nhiên cô vừa lòng, nhưng có điều quá mệt. Lần sau cô không dám chơi quá mức như vậy nữa, hiện tại đi đường hai chân đau nhức, tư thế đi đường rất kỳ.

Một loại động vật ăn thịt như đàn ông thật sự không thể tùy tiện trêu chọc.

Quý Nam biết da mặt cô mỏng, anh không trêu cô nữa, trong lúc tắc đường, anh kiểm tra tin nhắn trong Wechat.

Tin nhắn Lục Viễn Trình gửi tối qua anh vẫn chưa trả lời.

“Anh Quý, em đưa xe đến chỗ anh rồi, cũng đã chuẩn bị đồ, lần sau nhớ phải mời em ăn cơm.”

Buổi sáng còn có một tin nhắn mới, là mấy lời cợt nhả giữa các chàng trai: “Thế nào, tối hôm qua khai trương cùng nữ sinh ở học viện nghệ thuật có cảm giác gì khác không?”

Quý Nam nhíu mày trả lời một câu: “Sau này đừng hỏi những câu không nên hỏi.”

Lục Viễn Trình trả lời ngay: “Mẹ nó, hiện tại mới trả lời tin nhắn, đây là làm bao lâu thế? Anh Quý, anh là trâu à? Cuối tuần vui vẻ, phóng túng chút, nếu không một tuần mới ngày nào cũng phải làm thí nghiệm, lại phải cấm dục rất lâu.”

“Đúng rồi anh Quý, giáo sư nói hai ngày nữa sẽ đưa em ra ngoài ăn cơm, còn giới thiệu bạn gái cho em nữa. Giáo sư không ngừng nhắc anh, bảo đưa anh đi cùng, anh đi cùng em nhé, thuận tiện nhìn xem quá trình anh em thoát khỏi cảnh cô đơn.”

Quý Nam chỉ đọc chứ không trả lời, nhưng Lục Viễn Trình đã nói đúng trọng điểm.

Sau này anh vẫn sẽ rất bận.

Lúc khởi động xe, anh hỏi: “Thư Thư, tôi nay em muốn đi xem phim không?”

Tần Thư vẫn đang trả lời tin nhắn, giáo sư nói tối thứ ba, thứ tư bớt thời gian đi ra ngoài ăn cơm.

Tần Thư muốn từ chối nhưng giáo sư đã tag hẳn tên cô, nói cô không nên cứ mãi vùi đầu vào việc học, làm học thuật cần kết hợp giữa nghỉ ngơi và giải trí linh tinh...

Bình thường giáo sư không quan tâm đến chuyện liên hoan, lần này ngoài ý muốn đàn chị nói bạn trai và bạn cùng mở một khu homestay, nơi đó có phong cảnh rất đẹp, muốn mời bọn họ qua chơi một đêm.

Giáo sư vui vẻ đồng ý đề nghị này.

Nếu không đi chắc chắn giáo sư sẽ nhắc mãi, hơn nữa đàn chị còn nhiệt tình như vậy, Tần Thư không thể từ chối vì vậy đành phải đồng ý.

Nói đến chuyện liên hoan, giáo sư thúc giục Tần Thư gửi luận văn đã giao cho ông.

Luận văn của Tần Thư còn chút nữa mới hoàn thành, nên cô cũng không có hứng đi xem phim.

“Giáo sư lại giục em giao luận văn, để lần sau nhé, lần sau chúng ta đi xem.”

Quý Nam gật đầu, dù sao vẫn còn rất nhiều cơ hội, đến lúc đó anh sẽ sắp xếp thật tốt.