Chương 1

Chương 1: Yến hội

Mục Nham lại nằm mơ.

Hắn mơ thấy tiểu thiếu gia Phương Lê Vũ trong lễ thành niên.

Biệt thự thự tráng lệ huy hoàng, tràn ngập vàng son, dưới ánh nến léo lắt, tiểu thiếu gia mặc trang phục lộng lẫy là người nổi bật nhất trong yến hội.

Thời trẻ Phương lão gia dốc sức làm ăn nhưng lại bất hạnh bị tàn tật, đến lúc tuổi già mới có con, nên đã hận không thể đặt đứa con trai độc nhất này ở đầu quả tim yêu thương.

Nhiều năm như thế, bởi vì thân thể của Phương Lê Vũ có chút đặc thù và Phương lão gia cũng sợ kẻ thù có ý định trả thù, nên ông ấy đã giấu con trai đi. Bây giờ mượn thời cơ hôm nay là lễ thành niên của Phương Lê Vũ, Phương lão gia mới bỏ được mà tuyên bố với bên ngoài về người thừa kế.

Tin tức nhà Phương đi lại giữa hai giới hắc bạch đột nhiên có người thừa kế khiến toàn thành phố A khϊếp sợ, đèn flash không ngừng lập lòe, mấy nhà truyền thông được cho phép tham gia yến hội sôi nổi vận sức chờ phát động.

Một thanh niên chậm rãi đi xuống cầu thang xoắn ốc mang phong cách Châu Âu, đêm nay Phương Lê Vũ vừa xuất hiện, cho dù là nam hay nữ đều bất giác phát ra một tiếng cảm thán kinh ngạc, tiểu thiếu gia mặc một thân tây trang thuần trắng, nơ bướm màu máu càng khiến làn da cậu trắng nõn sáng trong, đôi mắt đen thâm thúy có một chút ánh sáng như một bầu trời sao, đôi môi đỏ tươi no đủ khẽ nhếch nghịch ngợm.

Mục Nham đứng ở phía sau tiểu thiếu gia, thân hình cao lớn hùng tráng, trầm mặc ẩn mình, tinh thần cảnh giác cao độ, cẩn thận quan sát bốn phía. Khách khứa bên trong yến hội đều bị Phương Lê Vũ hấp dẫn, chưa từng phát hiện ra sự tồn tại của hắn.

Đám hồ bằng cẩu hữu mà Phương Lê Vũ kết giao toàn là con cháu của các thế gia vọng tộc có thanh danh hiển hách, đêm nay bọn họ đến cực kỳ đông đủ, thấy tiểu thiếu gia đi xuống thì vây quanh cậu, vui cười pha trò.

Mục Nham cách Phương Lê Vũ hai mét, nhìn dáng vẻ giơ tay nhấc chân thích đáng của cậu có thể dễ dàng trở thành trung tâm trong đám đông, kiến thức uyên bác, cho dù là đề tài gì cũng có thể nói được, dưới ánh đèn chói mắt, Phương Lê Vũ cực kỳ sinh động tươi đẹp.

Bạn nữ trang điểm hoa hòe lộng lẫy bên cạnh Phương Lê Vũ bỗng nhiên lảo đảo một cái, cậu ngay lập tức đỡ lấy eo người ra, quý công tử ôn nhu săn sóc chọc đến một vòng con gái xung quanh đỏ mặt tim đập nhanh.

Phía sau, cơ bắp Mục Nham căng chặt tiến vào trạng thái chuẩn bị chiến đấu, thấy không có việc gì phát sinh, ánh mắt hắn tối sầm lại, âm thầm tự hỏi khả năng bạn nữ kia cố ý té ngã và mình có nên tiến lên kéo cô gái nguy hiểm kia ra không.

Mục Nham hơn Phương Lê Vũ tám tuổi, Phương lão gia đặc biệt an bài hắn làm cận vệ cho cậu, có thể nói Mục Nham nhìn tiểu thiếu gia lớn, cực kỳ quen thuộc với tính cách của cậu.

Từ trước đến nay, ngoài mặt Phương Lê Vũ không có nơi nào khiến người khác lên án, khuôn mặt anh tuấn, ôn nhu đối đãi với người khác, thành tích tốt, năng lực xuất chúng, chưa từng có đam mê bất lương giống như mấy tên con cháu nhà giàu khác, cậu là một quý công tử nhẹ nhàng.

Nhưng trên thực tế, Mục Nham biết rằng, Phương Lê Vũ lạnh nhạt kiêu ngạo từ trong xương cố, là một ác ma nhỏ ác liệt phúc hắc.

Bây giờ cậu đang cười tủm tỉm nói chuyện với người hầu nói chuyện phiếm, nhưng ngay sau đó có thể mặt không đổi sắc nắm lấy dao ăn đâm xuyên tay người kia, chân dẫm lên máu tươi vỗ tay cười ha ha giống như kẻ điên.