Chương 48

Tân hôn luôn là sự vui mừng, mà theo truyền thống, các gia đình giàu có lại luôn là dùng màu đỏ rực trang trí thể hiện trong nhà đang có chuyện vui mừng.

Bởi vậy, Mạnh Duy Ninh cũng làm theo truyền thống, trọn bộ phòng cưới, cô đều luôn chọn dùng màu đỏ rực để trang trí.

Hồng song hỷ tự, khí cầu màu đỏ, màu đỏ hoa hồng, thảm màu đỏ, đến dép lê cũng là màu đỏ……

Chiếc dép lê màu đỏ, ngang dọc tứ tung, lộn xộn mà bị quăng ở ngoài cửa phòng ngủ.

Mạnh Duy Ninh một chân dẫm đi lên, cô ngẩng đầu.

Trong phòng ngủ ánh đèn chói lọi, lại bởi vì màu đỏ trang trí mà màu sắc thay đổi.

Trên mảnh ga giường màu đỏ, cô thấy Trì Hành tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ lõa thể, thân người đè nặng một cô gái dưới thân đến quên mình,cô vào cửa đã lâu như vậy, đứng ở cửa phòng ngủ hắn cũng chưa phát hiện ra.

Mạnh Duy Ninh cảm thấy bản thân mình thật bình tĩnh, thấy một màn này tự nhiên lại không có phát ra tiếng thét chói tai.

Chỉ là đột nhiên đầu óc có chút choáng váng, dường như cô không thể đứng được, phía khung cửa cả người cô lảo đảo một phen, tay cô nắm lấy khung cửa, mới miễn cưỡng đứng vững được.

Cô không ra tiếng kêu Trì Hành, ánh mắt dừng đến cô gái dưới thân trên người hắn.

Cô ta có làn da trắng nõn,mịn màng như tuyết, ở trên người tân phô tốt màu đỏ của khăn trải giường, nhìn đẹp đến nỗi động lòng người.

Khuôn mặt đỏ bừng như khăn trải giường đỏ tươi, thân thể trắng nõn da thịt như tuyết,cứ như vậy cả hai nhan sắc cực hạn va chạm.

Cẳng chân tinh tế thon dài, ở mắt cá chân cô gái xăm một đóa hoa hồng kiều diễm.

Dưới ánh đèn nhìn xuống, thoạt nhìn trông rất thật.

Quả nhiên là đàn ông khó có thể chống cự tuyệt sắc.

Đột nhiên chỉ trong nháy mắt không kịp dự phòng, cô gái kia đang ôm đầu Trì Hành, ngưỡng ngưỡng cổ ra sau, tiếng rên hừ hừ, quay đầu tới.

Mạnh Duy Ninh cùng cô ta bốn mắt nhìn nhau.

Đương nhiên,thời gian không có tạm dừng, có lẽ khoảnh khắc ngắn ngủi lúc đầu cô đứng ở ngoài cửa, từng có cảm giác như thời gian đang ngừng lại.

Giây tiếp theo, khi đang trầm mê tiếng nói cô ta lập tức vang lên: “A ——”

Mạnh Duy Ninh cảm thấy có lẽ bản thân bị kí©h thí©ɧ đến đầu óc choáng váng, giờ khắc này, thế nhưng tâm tình còn có thể cảm thấy, tiếng kêu của cô gái kia rất dễ nghe, nên sẽ không phải cô ta chuyên môn học quá đi?

Cơ hồ là trong nháy mắt tiếng thét chói tai vang lên, Trì Hành liền quay đầu tới, thấy Mạnh Duy Ninh.

Vẻ mặt của hắn giống như là gặp được hồng thủy mãnh thú, Mạnh Duy Ninh vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy hắn đối với cô lộ ra biểu tình như vậy.

Nhưng mà lại chính là sự sợ hãi trong nháy mắt, hắn theo bản năng phản ứng cũng là lập tức bỏ qua Mạnh Duy Ninh một bên, tự mình lấy một bộ đồ hỉ tốt đỏ thẫm đem dưới thân cô gái kia bao bọc lấy thân thể.

Mọi chuyện hết thảy đều là thực an tĩnh, trừ bỏ chuyện cô gái kia kêu tiếng thét chói tai.

Trì Hành tựa hồ có chút hoảng loạn, bao bọc lấy cô gái phía sau, trên mặt đất nhặt lên một cái khăn tắm quấn lấy nửa thân mình ở dưới, ngay sau đó hướng tới chỗ cô mà muốn lại gần.

Mạnh Duy Ninh không nghĩ tới bản thân trước hôn lễ một đêm của mình, sẽ nhìn thấy một màn như vậy.

Trong khoảng thời gian ngắn, cô nhất thời muốn xoay người chạy trốn.

Như vậy trong nháy mắt, bên cạnh một đạo phong nhanh chóng xẹt qua, cô chưa kịp phản ứng, đã nghe thấy được một tiếng kêu rên.

Mơ hồ nghe được ra, tiếng kêu rên xuất từ Trì Hành.