Chương 10: Bắt đầu kế hoạch câu dẫn Giản Đình

Hôm nay là cuối tuần Giản Đình quyết định sẽ không đến công ty, dù vậy anh vẫn dậy sớm như mọi ngày. Sau khi chạy bộ khoảng gần một giờ ở công viên gần nhà anh đi mua đồ ăn sáng cho Giản Nghiên rồi mới về nhà. Hôm qua dì Lưu bảo con trai của dì ấy mới bị ốm nên xin nghỉ mấy hôm để chăm sóc con trai vì vậy cả ngày hôm nay anh và Giản Nghiên phải tự chuẩn bị đồ ăn. Vừa vào nhà Giản Đình liền nhìn thấy cảnh làm anh sững người. Giản Nghiên vừa bước ra từ phòng bếp, trên người cô chỉ mặc chiếc váy ngủ trắng ngắn còn chưa dài đến đầu gối tuy nó không hở hang nhưng chất vải của nó rất mỏng làm anh thấy được cả đầṳ ѵú cô lấp ló phía sau chiếc váy. Hơn nữa da của Giản Nghiên rất trắng nên khi mặc như vậy cô trông vừa ngây thơ nhưng lại rất vô cùng quyến rũ. Nhìn Giản Nghiên như vậy Giản Đình bỗng thấy cả người trở nên khô nóng, khó chịu. Nơi to lớn phía dưới của anh bắt đầu thức tỉnh. Để che dấu sự thất thố của mình bỗng lớn tiếng với cô

_ Giản Nghiên sao cháu lại ăn mặc như vậy ra ngoài, mau về phòng thay đồ đi.

Nghe Giản Đình nói vậy Giản Nghiên cúi thấp đầu ủy khuất nói:

_ Cháu xin lỗi bình thường ở nhà cháu đều mặc như vậy

Nhìn đôi mắt ngân ngấn nước của cô Giản Đình cảm thấy hơi đau lòng anh có chút tự trách vì đã lớn tiếng với cô. Nhưng anh thật sự đã bị vẻ ngoài của cô lừa. Ngoài mặt Giản Nghiên tỏ ra đáng thương nhưng trong lòng cô đang vui sướиɠ như muốn bay lên mây vì cô biết Giản Đình có phản ứng với mình tuy anh che dấu rất tốt nhưng cũng không qua đước mắt cô.

Giản Nghiên về phòng thay một chiếc váy khác màu hồng phấn tuy nó không gợi cảm như chiếc váy ngủ vừa nãy nhưng nó lại bó sát eo làm nổi bật vòng eo nhỏ nhắn và khuôn ngực đầy đặn của cô. Cô nhìn mình trong gương không ngừng cảm thấy hài lòng về bản thân mình cô không tin chú út có thể chống cự lại vẻ đẹp của cô.

Trong lúc Giản Nghiên về phòng thay đồ Giản Đình về phòng mình tắm để giảm bớt sự khó chịu trong người. Trong đầu anh toàn là hình ảnh dụ hoặc, quyến rũ của Giản Nghiên khi nãy làm cả người anh ngày càng khô nóng. Giản Đình âm thầm cảm thấy ghê tởm chính bản thân mình, anh không nghĩ rằng mình lại có thể nảy sinh phản ứng với đứa cháu gái mới 16 tuổi của mình. Giản Đình nghĩ chắc có lẽ quá lâu anh không gần phụ nữ nên mới có thể như vậy. Anh quyết định buổi tối phải đi đến câu lạc bộ tìm một cô gái nào đó phải giải tỏa. Tắm xong Giản Đình mặc âu phục đến công ty làm việc hiện giờ anh không dám đối mặt với cô.

_ Nghiên Nghiên, công ty có việc ta phải đến đó giải quyết. Nếu cháu muốn ra ngoài thì gọi tài xế đưa đi hôm nay thím lưu có việc không đến được ta đã bảo đầu bếp đến giờ ăn sẽ mang đồ ăn đến cho cháu.

Thấy Giản Đình rời đi Giản Nghiên có cảm thất rất buồn cô cứ tưởng ngày hôm nay có thể ở riêng với anh. Nhưng cô vẫn tỏ ra ngoan ngoãn nghe lời.

_ Dạ cháu biết rồi ạ chú bận thì cứ đi đi không cần lo cho cháu. Buổi trưa cháu có hẹn với bạn nên chú không cần bảo đầu bếp mang đồ ăn đến đâu ạ.

_ Ra ngoài nhớ chú ý an toàn.

_ Vâng ạ

Sau khi Giản Đình đi Giản Nghiên vội lấy điện thoại kể chuyện vừa xảy ra cho Lục Vân Hy và hẹn cô ra ngoài mua sắm. Quần áo hiện giờ của cô quá đơn điệu cô muốn mua thêm mấy bộ đồ gợi cảm hơn.

Giản Nghiên và Lục Vân Hy hẹn nhau ở trung tâm thương mại lớn nhất thành phố. Sau khi mùa những thứ cần thiết xong hai người đi ăn ở nhà hàng trong trung tâm thương mại luôn rồi mới về.

Khác với tâm trạng vui vẻ khi đi mua đồ của Giản Nghiên thì Giản Đình lúc này ở công ty đang cảm thấy rất khó chịu. Bình thường mỗi lần nảy sinh du͙© vọиɠ anh chỉ cần cắm đầu vào công việc thì sẽ quên đi chuyện đó nhưng lần này anh không tài nào tập trung được, trong đầu anh lúc nào cũng hiện lên hình ảnh lả lướt của cô. Anh nghĩ mình cần phải được thư giãn vậy nên anh đã đến câu lạc bộ quen thuộc mà anh và bạn mình hay đến. Thấy Giản Đình đến và yêu cầu một cô gái trẻ tuổi, xinh đẹp làm bà chủ câu lạc bộ cảm thấy rất bất ngờ. Bình thường mỗi lần đến đây Giản Đình đều ngồi một góc uống rượu cho dù những người bạn đi cùng anh có phóng túng cỡ nài anh cũng đều không quan tâm. Mỗi lần bạn anh giới thiệu cho anh những cô gái nóng bỏng anh cũng đều không để vào mắt và không bao giờ chạm vào họ làm cho mọi người còn tưởng rằng xu hướng tính dục của Giản Đình có vấn đề. Mặc dù ngạc nhiên nhưng bà chủ vẫn nhanh chóng chọn cho anh một cô gái xinh đẹp theo đúng yêu cầu.

_ Đây là Mỹ Mỹ mới 18 tuổi là cô gái trẻ đẹp nhất chỗ chúng tôi. Hiện tại em ấy mới là sinh viên hôm nay là ngày đầu Mỹ Mỹ đi làm Giản Tổng có ưng ý không ạ.

Giản Đình không trả lời anh đứng dậy đi vào phòng bao thấy vậy bà chủ ra hiệu bảo Mỹ Mỹ đi theo. Mỹ Mỹ theo Giản Đình vào phòng rồi nhẹ nhàng đóng cửa lại. Thật ra lúc vừa nhìn thấy Giản Đình, Mỹ Mỹ đã bị vẻ đẹp trai của anh thu hút, mặc dù trên người anh toát ra lãnh ý khiến cô hơi sợ nhưng cô không thể cưỡng nổi sức hút của sự thành thục, trưởng thành trên người anh. Mỹ Mỹ đỏ mặt tỏ vẻ đáng yêu đi đến trước mặt Giản Đình:

_ Giản Tổng hãy để em hầu hạ anh chu đáo.

Mỹ Mỹ hôm nay mặc một bộ váy bó sát màu đen trễ ngực làm tôn lên vòng một và vòng ba to bự của cô. Mỹ Mỹ luôn tự tin về khuôn mặt và thân hình của mình trước giờ không có người đàn ông nào có thể kháng cự trước vẻ đẹp của cô.

Mỹ Mỹ đưa tay muốn cởϊ áσ khoác cho Giản Đình nhưng anh bảo không cần và bảo Mỹ Mỹ cởϊ qυầи áo. Mỹ Mỹ vui sướиɠ đỏ mặt cởi đồ trước mặt Giản Đình. Nhìn thấy vυ" Mỹ Mỹ to lớn không gì che lấp lộ ra trước mặt phía dưới Giản Đình cũng không hề có phản ứng. Sau đó cô ta tiến lại gần Giản Đình muốn sờ soạng mơn trớn cơ thể anh thì bỗng Giản Đình đứng dậy đẩy Mỹ Mỹ ra, ném một sấp tiền rồi đi mất. Mùi nước hoa nồng nặc trên người Mỹ Mỹ làm anh cảm thấy buồn nôn, anh không hề có hứng thú gì với cô ta. Sau đó anh tìm mấy cô gái khác tuy nhiên không ai làm cho anh có phản ứng. Giản Đình buồn bực gọi bạn ra uống rượu đến đêm khuya mới về nhà anh không dám đối diện với cô.

Mấy ngày sau đó anh đều đi sớm về trễ để trốn tránh Giản Nghiên. Thấy Giản Đình như vậy cô rất khó chịu tuy nhiên cô sẽ không bỏ cuộc.