Du Học Liên Xô

1.5/10 trên tổng số 2 lượt đánh giá
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Đang Cập Nhật
Đây là câu chuyện thời trẻ trẩu của em tất nhiên có 1 số chi tiết em viết không được chính xác lắm nên có tí gió máy theo hướng hài kịch vì não hơi phẳng nên ko nhớ hết được... Thím nào bảo gió máy sa …
Xem Thêm

Chương 43
- alo

- em đây - số lạ gọi, chắc Nina về đến nơi gọi sang cho tôi

- em là ai, cô gái hay nàng tiên ?

- em Nina, vừa về VN mà dám quên em. Sang đấy em xử tội.

- anh đùa em tí chứ vừa nghe giọng đã biết Nina của anh gọi rồi

- thật ko hay lại giả vờ

- thật mà giọng em bịt tai anh vẫn cảm nhận được

- bịt tai lại thì nghe thấy gì nữa. Không phải trêu em đâu

- ngộc ạ cảm nhận bằng trái tím ý

- vây à. Yêu thế!

- chuyện.... Em về tới nhà mệt lắm không.

- ko anh ạ. Anh lưu số em vao. Thôi em phải đi cùng mẹ rồi. Anh nhớ mặc ấm giữ gìn sức khỏe!

- oki em đi kẻo mẹ chờ.

- vầng bb anh yêu!

- bb em!

Chiều đi học về vừa onl thì gặp H.

- hi anh

- hi H

- anh gửi WC rồi em nhận được chưa ?

- rồi ạ mà em không gựi WC đâu nhé!

- ko sao mà. Anh lâu rồi cũng không thấy em

- nhớ nhé!

- uh anh hứa, yên tâm chưa. - cái này làm tôi sau này áy náy nhất với H. Hứa thật nhiều mà thất hứa cũng thật nhiều...

- vầng

Nhìn H qua WC thấy em gầy thật, không được xinh xắn như hồi hè.

- em phải chịu khó ăn uống vào đấy, không là không có sức học đâu

- em biết mà nhưng học nhiều quá. Em chẳng viết trong thư còn gì

- uh tăng cân lên nhé mới xinh

- thế là giờ em xấu đi à

- ko vẫn xinh mà ko xinh như hôi trước thôi

- em biết rồi. Mà nhìn anh giờ hình như tăng cần thì phải

- uh tăng cân so với hồi ở Việt Nam mà

- bên này khí hậu dễ chịu hơn rồi ăn uống cũng tốt hơn nữa

- thế anh không tăng cân mới lạ

- uh hihi lạnh mà không khí khô không như Việt Nam

- thế tuyết có vị gì không anh

- chẳng có vị gì cả trừ khi em cho thêm vào

- nghịch tuyết thích lắm nhì

- mới đầu thì thích thôi chứ ở lâu ngoài

- em nhận được socola anh gửi chưa ?

- dạ hôm trước em có nhận rồi anh ạ. Ăn ngon lắm mà em ko dám ăn hết. Để trong tủ lạnh thỉnh thoảng bẻ 1 mẩu ăn.

- trui tiết kiệm thế

- ăn hết luôn để lúc nào thèm lại không có gì ăn à

- uh thỉnh thoảng có dịp anh gửi cho nhé

- anh hiểu ý em đấy hehe

- mà dạo này ít gặp em quá.

- em học suốt mà, chẳng có thời gian mà lên mạng ý. Mà quên em rồi à.

- cũng muốn quên lắm mà ko quên được mới khổ hihi

- thế cơ à. Em có làm gì anh đâu mà anh muốn quên em

- làm gì hay không thì tự em biết chứ sao hỏi anh

- hic... Mà thế càng tốt em chỉ sợ anh quên thôi hihi. Mà anh ít nhắn tin cho em quá đấy nhé.

- anh bên này cũng học nhiều mà. Còn giúp mẹ nữa!

- vầng thế đọc thư em viết gửi anh chưa - H nói tôi mới nhớ ra là H có viết mail cho tôi. Mà khổ nỗi em gửi đúng thời gian nhà Nina có chuyện nên tôi có đọc mà quên béng không nt lại.

"Anh L ơi!Em H đây.

Xin lỗi anh vì hôm thứ bảy em không ra mạng để chat cùng anh mặc dù em đã hứa .Chắc anh đợi em lâu lắm nhỉ? Em xin lỗi ,em không cố ý đâu ,thật đấy!

Tại hôm trước em bị dính mưa nên bị cảm ,bố mẹ sợ em ốm nên không cho em ra khỏi nhà .Xin lỗi anh! Em hứa sẽ không bao giờ đội mưa nữa vì bây giờ em biết được hậu quả của việc ấy rồi.Tin em đi mà .(Mà hình như em hứa cả chục lần với anh là không đội mưa nữa rôì hay sao ý...hihi – nhưng lần là thật đấy).

Ở bên đấy đang là mùa đông hả anh? Thế có tuyết rơi không ạ? Xem phim nhìn tuyết rơi thấy thích ơi là thích .Anh L sướиɠ nhé, được nặn Người Tuyết! Ở Việt Nam cũng lạnh lắm ,nhất là mấy hôm mưa .Mà không hiểu sao càng lạnh thì càng thấy nhớ anh – anh nhớ mặc ấm không bị ốm như em thì khổ lắm. À ,món ăn bên đó có ngon không hả anh? Anh có thấy nhớ món ăn VN ko? Mùa đông ở VN nhiều món ăn ngon lắm; anh có nhớ khoai lang nướng ko ,rồi cả sắn hấp dừa nữa ,rồi nem chua rán, bánh khoai .bánh ngô – món nào cũng ngon cả( hehe cho anh thèm chết thì thôi). Em viết thư này cho anh lát nữa đi gửi luôn. Cầu Trời phù hộ để cho anh đọc được những dòng này...

Chắc anh nhớ nhà lắm nhỉ! Trước khi sang bên đấy thì nhớ mẹ ,bây giờ thì lại nhớ bố ,nhớ mọi người trong gia đình ? Khổ thân anh thật! Là em chắc em ko chịu đựng được mất . Nhưng anh L kiên cường như thế chắc chắn sẽ vượt qua mà, anh nhỉ?

Dạo này học mệt quá! Mỗi ngày em chỉ được ngủ 5 tiếng thôi.Bài tập bù đầu làm mãi ko hết .Ai cũng bảo em ngày càng gầy mà còn hơi hâm hâm vì học nhiều nữa chứ. Mà em thấy em hơi hâm hâm thật .Hôm nọ đi khám bác sĩ bảo em bị street, cũng phải thôi vì bây giờ đâu còn ai có đủ kiên nhẫn để nghe em trút giận như anh nữa, giữ mãi trong lòng thì tất nhiên là bị street nặng rồi!

Em biết đan len rồi đấy. Chỉ tiếc là anh không ở VN, nếu không thì em đã đan tặng anh một cái rồi. Thương và sợ anh lạnh lắm!

Gõ mãi máy tính đau đầu quá. Thôi em dừng đây. Để lúc nào rỗi em sẽ lại viết tiếp. Anh chờ nhé!

Mong thư của anh!"

- anh có đọc rồi mà bận quên mất không nt lai cho em biết. Đừng giận anh nhé!

- anh viết thư cho em thì em hết giận hehe

- uh chắc chắn rồi.

- em tranh thủ vào tí rồi chuẩn bị học đây. Bb anh nhé!

- uh chúc em học tốt! Bb em

Thời gian này tôi cùng mấy anh em cùng lập diễn đàn riêng. Thời mà các các diễn đàn online nở rộ sau thời các site nhạc online. Với việc Vbulletin - vbb ra đời và được null rồi cộng với các site underground hoạt động ngầm với việc hack các shop bảo mật kém rồi chia sẻ các thẻ visa, master... gọi tắt là CC, các acc phone gọi điện, acc mega upload - MU, RapidShare – RS, rồi seria các phần mềm nhất là phần mềm Internet download manager - IDM, sau này có cả key win, key office rồi key vbb, acc host. Về cơ bản CC đã tạo ra một sư thay đổi ngoạn mục trong thế giới online nhất là ở Việt Nam.

Tôi cũng hoạt động ở một vài diễn đàn ngầm chuyên share cc, acc, key các loại. Tôi là 1 checker cc. Tức là có người post CC và sẽ có người kiểm tra CC đó còn sống hay không? Sau đó post cho anh em dùng.

Để check được CC thì bạn phải fake IP sang cùng nước với con CC đó. Ví dụ thông tin địa chỉ CC ở Mỹ thì bạn ít nhất phải có IP Mỹ.

Hồi đầu fake ip phải vào phần tùy chọn của trình duyệt để thay đổi. Sau này có phần mềm thì tiện hơn. Thay đổi xong phải vào site chuyên check IP để kiểm tra xem ổn chưa. Nhưng IP này gọi là SOCK. Trước khi dùng cũng phải kiểm tra SOCK xem còn sống hay đã chết. SOCK còn có loại cao cấp hơn là có những hacker có điều kiện thuê cả host, vps, server để làm sock.

Riêng phần địa chỉ trên CC thì có 1 phần mêm chuyên kiểm tra số ZIP thì phải tôi không nhớ chính xác lắm. Ra được bang và quận thì phải...

Tôi check CC thì toàn vào order acc phone gọi điện qua mạng nên sau này được phong là trùm acc phone và bán kiếm tiền cũng kha khá từ đây. Có điều tôi xác đinh mấy cái này chỉ nghịch ngơm thôi nên không có dấn sâu vào. Vài người bảo làm shipper nhưng không chơi. Chứ không thì không biết giờ đang vi vu trời nào hay ngồi bóc mấy cuốn lịch chứ không phải ngồi đây gõ chập cho an hem rồi.

Chơi cc có điều kiện nên phần mềm trong máy tính toàn dùng key chứ không phải crack. Nhớ nhất là thời IDM còn hot là key là hang hot trên thị trường vì order thì dễ mà key rất khó song vậy mà tôi đã có key dùng tận tới khi về Việt Nam mới bị khóa.

Bị dí làm admin, đứng mũi chịu sào oai như cóc, thế là lại đâm đầu vào tìm hiểu vbb mặc dù hồi đó chẳng biết gì cả. Rồi đâu cũng vào đấy, có host có domain nhớ không nhầm thì thời đó blue host và domain yahoo là ngon nhất. Bảo mật thì có mấy ông bà chịu trách nhiệm. Toàn dân coder có số má nên mọi việc diễn ra khá trôi chảy. Có điều lúc mới lập diễn đàn bị mấy bọn gato DDOS, toàn phải kêu bọn quản lý host hỗ trợ... DDOS thời đó là ác một cho tất cả các trang web từ lớn tới nhỏ. Giờ thì có vẻ đỡ hơn vì có hỗ trợ từ phần cứng.

Tối nào mọi người cũng hẹn nhau lên mạng nói chuyện, chém gió một lúc rồi bàn công việc. Đủ cả châu A, Âu, Mỹ thiếu mỗi châu Phi; như hội nghị Diên Hồng. Thật sự rất vui vẻ. Thời bây giờ chắc không có như vậy nữa. Giới trẻ bây giờ nhiều thú vui khác. Thời tôi chỉ game hoặc tìm hiểu mạng và máy tính. Ngoài ra chẳng có gì khác mới mà thú vị bằng!

Mấy hôm đầu khi vắng Nina cảm giác thật khó tả. Tôi dường như cảm giác thiếu đi một phần cuốc sống vậy. Không có người nói chuyện, quan tâm, chăm sóc, nghiện Nina thật rồi... Cả tuần đi học cuối tuần ra chợ nên cũng đớ nhớ Nina phần nào. Mà nhớ thì cũng có điện thoại alo không thì gọi qua mạng.

Thời gian trôi nhanh vèo cái đã qua 2 tuần. Tôi mừng rỡ khi Nina sang. Mà tự nhiên kỳ lạ là có cảm giác yêu Nina nhiều hơn thì phải. Hai đữa lại tay trong tay, chăn trong chăn, cùng nhau vượt qua mùa đông lạnh giá:beauty::sεメy:. Còn T và tôi thì tỉnh cảm vẫn tốt đẹp! Tình đẹp như mơ! Nhiều khi cũng khó nghĩ bắt cá 2 tay thế này không biết có sao không. Trẻ trâu có khác...

Sắp tết Tây cũng là thơi gian chuẩn bị thi. Học hành cũng hơi có tí căng thẳng. Thi xong thì nhẹ cả người và kết quả cũng khá ổn. Cái tết Tây đầu tiên xa nhà. Ra ngoài nhìn đường phố trang hoàng anh sang, nhất là khu trung tâm. Mọi thứ đều lung linh huyền ảo và tất nhiên đẹp khỏi miễn chê rồi! Với người Việt Nam thì tết tất nhiên chẳng có ý nghĩa gì cũng giống như tết âm lich đối với người Tây vậy. Có điều tối giao thừa thì cả bọn rủ nhau lên khu trung tâm chơi một lúc rồi đi sàn gọi là "Chúc mừng năm mới!"

Thêm Bình Luận