Du Học Liên Xô

1.5/10 trên tổng số 2 lượt đánh giá
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Đang Cập Nhật
Đây là câu chuyện thời trẻ trẩu của em tất nhiên có 1 số chi tiết em viết không được chính xác lắm nên có tí gió máy theo hướng hài kịch vì não hơi phẳng nên ko nhớ hết được... Thím nào bảo gió máy sa …
Xem Thêm

Chương 45
- anh gì nhỉ ?

- anh L được chưa. Lắm chuyện! - nghe T nói câu đó mà sướиɠ hết cả người vì đã bao giờ T gọi tôi là anh đâu. Người yêu bằng tuổi

cũng có cái mệt.

- người ta yêu nhau đều xưng hô vậy mà. Chẳng lẽ mình ngoại lệ ah em.

- e....m...á..... kệ L đây không công bằng

- sao không công bằng, hay em không thích gọi vậy ?

- thì tại tự nhiên L bắt T gọi. Người ta không thích

- uh thế để em tự nguyện gọi hihi Anh không ép.

- uh mà sao L xưng hô anh em nghe nhẹ nhàng thế. Bên đấy nhiều em lắm nhỉ

- em bên này thì nhiều nhưng có một người quan trọng nhất thì lại không chịu làm em.

- hừ biết thế. L ngoan thì T mới gọi còn không thì cứ mơ nhé. Đừng tưởng bở!

- gọi vậy mới tình cảm mà

- e...m... biết rồi

- ui nghe yêu thế không biết

- mà em ăn socola chưa ?

- em mới ăn chút mà bị 2 nhóc tranh phần rồi hic

- ơ sao tình cảm của anh lại chia sẻ thế...

- ai cố ý đâu, không lẽ đòi lại à

- socola ngọt không ?

- tất nhiên là ngọt rồi, tự dưng L hỏi lạ vậy.

- thì tình cảm anh dành cho em ngọt ngào như socola vậy

- thật thế à

- thật mà, anh là thật lòng lắm.

....

- sao em không nói gì

- thì em biết nói gì bây giờ

- có người ngại kìa

- anh con dám trêu em

- thôi thôi anh xin

- mà mẹ gọi rồi. Lúc khác nói chuyện với L nhé

- anh L chứ

- vâng anh L của em.

- uh hihi thôi em ra kẻo mẹ chờ

- vâng bb anh

- bb em

Khó xử hơn cả là H, tôi thì không tặng gì mà em ý vẫn có quà tặng tôi... "H ơi sao cứ làm anh khó xử thế"

Tháng này có 1 ngày đặc biệt mà từ thủa cha sinh mẹ đẻ cho tới giờ tôi mới được biết. Đó là ngày lễ đàn ông. Đúng là bên này xã hội công bằng có khác... Đàn áp nhiều cũng có ngày để mà vùng lên. Đằng này đàn áp cả năm như Việt Nam thì thiệt thòi cho anh em chúng ta quá. Hôm đó được Nina tặng quà và hôn má. Tự nhiên thấy giá trị của mình được nâng lên một tầm cao mới... Mới 1 mùa đông đâu tiên trôi qua nên vẫn cảm thấy bình thường. Ghét mỗi lai đi đường trơn chỗ nào dốc là phải đi cẩn thận ko ngã thì thốn đừng hỏi. Đau muốn khóc luôn.

Nhận được thư của T:

"Anh thương nhớ của em!

Đã gần bảy tháng rồi từ ngày anh sang bên ấy, thời gian trôi thật chậm. Anh biết không, em càng mong thời gian trôi nhanh lên một chút thì nó trôi sao cảm giác chậm quá. Nhiều lúc tự nhiên muốn gọi thật to tên anh, cũng có lúc muốn nói chuyện với anh nhưng không biết phải làm sao. Có lúc ngồi học nhớ anh chỉ biết nhìn ảnh rồi đọc thư anh viết. Mà đọc xong còn khóc vì nhớ anh quá... Cứ đọc đi đọc lại gần thuộc cả rồi anh có hiểu không. Có lúc muốn tâm sự với anh nhưng chỉ biết viết tất cả vào giấy vì anh ở xa quá, không còn như trước kia nữa.

Bây giờ em lại nhớ và ước như ngày xưa, được gần bên anh, được trò chuyện, vui đùa cùng anh, lại còn được anh bón cho ăn nữa (không biết anh còn nhớ không ?)

Ở bên này em vẫn khỏe, vẫn cố gắng học tập tốt và điều quan trọng nhất là rất nhớ anh. Anh đừng lo lắng gì cho em cả, cứ cập chung vào học tốt. Em mong mọi điều tốt đẹp cho anh và muốn anh học thật giỏi. Cố gắng lên anh nhé! Luôn có em ở bên anh dù xa nhưng vẫn...

Em biết bên đó anh cũng học vất vả nên dù muốn ngày nào cũng muốn nhìn thấy anh và được nhìn thấy vẻ mặt ngái ngủ của anh lắm lắm nhưng em chỉ vài ngày mới lên mạng gặp anh thôi. Vì không muốn anh mất nhiều thời gian còn tập chung vào học nữa.

Nếu anh có bức xúc thì em cũng không sợ bị tính sổ khi anh về đâu. Em đang đang đợi anh về để xử lý vì tội dám bảo em là ghê gớm (anh nhớ chứ).

Thỉnh thoảng mỗi khi nhớ anh em lại ngồi thêu khăn tay đấy. Anh cố gắng giữ gìn sức khỏe, đừng để bị nhiễm lạnh, cố gắng anh nhiều còn có sức học. Anh cũng ngủ them đi nhé. Đừng dậy sớm quá, em lo đấy!!! Anh viết thư cho em thì cũng viết dài chút để mỗi khi nhớ quá em còn có cái đọc.

Trời bên này gió về lạnh lắm. Cái rét buốt y như ngày mưa mùa đông mình năm trước. Hôm đó anh đã tháo gang tay của anh đưa cho em nữa. Em nhớ, nhớ tất cả, cả anh mắt của anh nữa. Không hiểu sao lúc trêu anh, làm anh tức em thấy ngọ ngộ và buồn cười lắm, nhưng cũng thấy anh thật "đáng yêu" hơn mới lạ chứ.

"L ơi!", em muốn gọi anh như vậy lắm, gọi thật to nhưng đâu có được, anh ở xa mà, đâu có bên cạnh đâu. Thế nên có khi em thật ngốc, tự dung đang ngồi ở lớp lại buột miệng gọi tên anh khe khé.

Không biết nói thế nào, chỉ biết là nhớ anh lắm, nhiều lắm. Đôi khi lại ước có anh ở bên chia xẻ mọi truyện như xưa. Để có thể khóc khi buồn và cười thật sự tự nhiên và thoải mái như ngày anh ở Việt Nam.

Ở bên anh, em cảm thấy thoải mái thật sự, vui vẻ và bình yên. Trước đây, có lền em đã từng nói anh là người bạn em tin tưởng, yêu quý nhất, gần gũi nhất. Giờ đây anh vừa là một người bạn, người "y" và là người em có thể dựa vào nữa. Anh thấy trọng trách có cao cả không. Đứng cho vững nhé kẻo em dựa vào mà rung rinh thì mệt!

Em đùa anh chút thôi, chứ em biết anh luôn ở bên cạnh em, chia sẻ với em mọi chuyện phải không nào. Và với anh em cũng thế, em sẽ chia sẻ với anh tất cả mọi chuyện buồn vui, khó khăn và cả hạnh phúc. Nếu mệt mỏi thì anh không nên chịu một mình mà hãy chia sẻ cùng em nhé. Anh còn nhớ khi em cười không ? Mỗi khi mệt hay buồn cứ nhớ đến là anh sẽ vui lên, em tin là như thế.

Em viết cho anh rất nhiều thư, nhưng lại không gửi. Vì em thấy nó kỳ kỳ thế nào ý. Anh biết tại sao không ? Vì đó là nhưng bức thư em viết khi cảm xúc dâng trào quá nên ngộ ngộ. Anh à, em phải dừng bút rồi. Khi nào có người sang em sẽ viết cho anh. Luôn nhớ về anh yêu của em! Yêu anh nhiều lắm!"

Đấy các thím thấy đấy. T nói thì kiệm lời mà viết thì đọc xong sướиɠ hết cả người vì phê. Thư T viết cho tôi làm nhiều khi nghĩ cảm giác có lỗi với cả Nina và T, cũng thấy mình bắt cá 2 tay đểu thật. Nhiều khi lo là 1 trong 2 người mà biết sự thật thì thế nào...

Đông qua xuân sang đem sự ấm áp trở lại. Những bông hoa tuylip xuyên thủng lớp tuyêt mỏng sót lại báo hiệu mùa xuân đã tới. Sinh nhật Nina tới, năm nay em không làm gì cả. Hôm nay đưa Nina đi ăn những món em thích. Tất nhiên kem là món đầu bảng của Nina rồi. Ăn xong thì Nina hỏi:

- lát đi đâu anh ?

- bí mật hihi

- tự nhiên hôm nay lại bí mật với cả em cơ à

- thỉnh thoảng phải bí ẩn chút mới hay chứ

- hôm nay nhìn mặt anh nghi nghi lắm nhé, chắc lại ý đồ đen tối gì đây

- sao nghĩ xấu về anh thế... Yên tâm mọi khi có thể đen tối thật nhưng hôm nay thì trong sáng 100% luôn

- thế nói em biết lát đi đâu đi mà

- không nói được em cứ đi theo anh rồi biết

Nói vậy hình như làm Nina càng tăng sự tò mò. Đi trên đường 2 đứa cầm tay nhau tung tăng tung tẩy. Đưa em lên tới cầu. Lấy ra từ túi đeo một cái khóa.

- Đây là chố anh muốn đưa em tới

- Hôm nay có người lãng mạng thế

- Anh muốn hai đứa mình có kỷ niệm riêng với nhau. Em nhớ lần trước em dẫn anh lên đây chứ

- Vầng em nhớ mà.

- Anh muốn em là người khóa nó – vừa nói tôi vừa đưa cho Nina cái khóa

- Vâng

Khóa xong, rút chia rồi Nina hỏi tôi.

- Em khóa rồi còn chìa thì em muốn anh là người vứt nó xuỗng dưới kia

- Uh công bằng thế hihi

- Để anh cũng nhớ chỗ này mà

Tôi đứng từ trên cầu thả xuông. Nhìn nó biến mất cảm giác khó tả. Tôi quay sang phía Nina rồi ôm em vào lòng.

- Anh chỉ biết yêu em dù sau này thế nào thì em vẫn luôn ở trong tim anh.

- Em cũng yêu anh, chỉ cần anh luôn nhớ vậy là được rồi. – Nina vừa nói vừa cầm tay tôi đặt lên ngực em. Dường như Nina muốn

tôi cảm nhận được nhịp đập trái tim em.

Hai đứa đứng từ trên cầu nhìn mọi thứ xung quanh. Nhìn từng chiếc xe qua lại tới khi trời bắt đầu chuyển sang màu tối thì về. Sinh nhật tôi đúng ngày 8/3 nên năm nào mọi người cũng chúc mừng nhân ngày 8/3... Nhất là mấy đứa cón gái chúc mình rồi mình lại chúc mừng chúng nó. Nghĩ mà... Sáng sớm T đã gọi điện sang chúc mừng, H thì nt. Tính tôi thì chẳng thích bày vẽ nên cũng chẳng muốn tổ chức gì cả, lên cấp 3 lớn tí thì rủ mấy thằng bạn đi ăn. Duy nhất năm 12 thì đi chơi cùng T. Lần này cũng chỉ rủ Nina đi chơi, có điều Nina tặng quà tôi còn tôi cũng tặng quà Nina.... Một ngày thật đặc biệt với cảm giác lâng lâng khó tả. Lần đâu tiên trong đời sinh nhật mình cảm thấy có ý nghĩa vì được các gái quan tâm.

Học hành giờ cung căng thẳng. Từ mới nhiều, lại còn nhiều từ dài đọc thôi méo hết cả mồm. Lúc thì ô đọc là ô mà lúc thì đọc là a. Nan giải! Ngữ pháp tiếng Nga khá lằng nhằng. Nhất là phần động từ chuyển động, tôi ngu nhất cái này. Rồi lại còn chia 6 cách.... Loạn hết cả lên. Mà tiếng Nga còn kiểu nói ngược nữa. Tức là chủ ngữ vị ngữ động từ đổi vị trí linh tinh hết cả. Ví dụ để các thím hiểu. Tiếng Việt mình nói là anh yêu em, còn tiếng Nga cũng là anh yêu em nhưng có thể nói là anh em yêu, em yêu anh, yêu em anh... Tất nhiên là nó có chia theo cách để mình dễ nhận biết nhưng để một thằng sinh viên mới học tiếng Nga và hơn nữa còn không quen với kiểu nói thế thì tất nhiên không phải là dễ dàng. Cần có thời gian để làm quen!

Trong bọn sinh viên các nước thì Việt Nam và Trung Quốc là kém nhất. Các nước khác nó giao lưu với các gái Nga nhiều nên tiếng nhanh hơn. Còn Việt Nam, Trung Quốc toàn về nhà nói với nhau bằng tiếng của nước mình thì hỏi sao chẳng không khá lên được... Nói thật là không được dạn như tụi sinh viên mấy nước kia. Tôi cũng là một thằng khá mạnh dạn hay giao lưu với mấy bọn Thổ, Iran,... nên tiếng tăm còn đỡ. Mie giao lưu gì chứ toàn dạy nhau chửi bậy và chỉ nhau gái xinh là nhanh, mới cả dạy mấy thắng nói "anh yêu em"... Có mấy ông Việt Nam bựa vãi. Toàn dậy chúng nó là "con chào bố" mới cả "cháu chào ông". Mấy thằng đi đâu cũng chào đã thế còn chào to cứ như gặp bác Hồ ý. Tôi cũng được bọn bạn dạy cho mấy từ chửi bậy tiếng Thổ, rồi Iran. Mấy anh bạn da đen hiền hiền mà ghi hẳn cho tôi 1 tờ giấy các câu chửi tiếng Anh tha hồ mà học...

Cuối tháng 3 thì thời tiết đã chuyển hẳn sang mùa xuân. Cây cối đâm trồi này lộc. Khắp nơi một màu xanh mơn mởn. Thời tiết thật dễ chịu. Giờ đi bộ với tôi không thành vấn đề vì ngày nào cũng được luyện đi bộ từ nhà ra Met rồi từ Mét vào trường. Thậm chí tôi còn thích đi bộ hơn đi xe bus nếu không xa, mà trong trường thì nhiều gái. Vừa đi vừa ngắm gái xinh cũng sướиɠ!

Công việc làm ăn của mẹ tôi cũng khá tốt, tôi cũng ra chợ cuối tuần giúp mẹ. Hè này chính xác là tôi sẽ được về Việt Nam cùng mẹ trong 3 tuần. Lúc nghe là hè được về Việt Nam là sướиɠ rồi. Khoe T đầu tiên. Tuy chưa chốt là bao giờ về nhưng thế là đã chắc chắn rồi.

Thêm Bình Luận