Du Học Liên Xô

1.5/10 trên tổng số 2 lượt đánh giá
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Đang Cập Nhật
Đây là câu chuyện thời trẻ trẩu của em tất nhiên có 1 số chi tiết em viết không được chính xác lắm nên có tí gió máy theo hướng hài kịch vì não hơi phẳng nên ko nhớ hết được... Thím nào bảo gió máy sa …
Xem Thêm

Chương 47
Bắt đầu tới mùa hoa nở. Khắp nơi hoa anh đào, hoa táo, hoa mân, hoa mơ,... thi nhau khoe sắc. Đi dưới đường mà 2 bên toàn hoa là hoa cứ tưởng mình lạc vào xử JAV thần kỳ!!! Mùa xuân thật tuyệt. Mọi thứ từ cây cối con người đều tràn trề sức sống. Không khí luôn mang vẻ tươi mới. Sáng dậy sớm xuống đường là thích nhất.

Giờ tôi mới phát hiện ra là gần nhà mình có một cái giếng nước. Vì thấy mọi người hay cầm bình nước không đi qua. Tôi sau này cũng hay ra lấy nước về cho mẹ nấu ăn. Chẳng biêt sao nhưng các ông bà già bên này bảo nước ở đấy sạch hơn nước máy ở nhà. Còn bon trẻ con thì toàn đi nghịch ngợm rồi qua đó uống nước. Mà cái giếng này chắc còn hơn cả tuổi tôi. Nhìn có vẻ cũ kỹ. Sau hỏi mới biết là có từ thời Liên Xô. Nhìn như mấy trạm lấy nước công cộng thời nhưng năm 90 ở Việt Nam vậy. Có tay cầm để bơm lên. Nước mát lạnh. Để cái bình nước loại 6 lít dưới vòi, phải căn sao cho khi nước chảy vào phải trúng. Giật mấy phát mới đầy binh. Giếng nước này gắn liền với 1 kỷ niệm mà sau này mình sẽ viết.

Sang bên này có thêm một thói quen xấu là đi hay ngắm gái. Ngắm mọi lúc mọi có thể. Gì cũng đẹp nên chẳng biết là ngắm từ trên xuống hay từ dưới lên. Nhất là gái bên này trời hơi nóng chút mặc mát mẻ rồi. Cúi xuống cái khi nhìn được cả rốn. Người đẹp rốn cũng đẹp!

Hàng ngày đi học vẫn có các em đi cùng. Giờ mấy đứa cũng thân với nhau hơn thỉnh thoảng vẫn rủ đi chơi cùng. Mấy em mua máy tính rồi máy tính sao là cứ alo tôi. Tôi thì cũng vô tư thoải mái giúp nhiệt tình mà chẳng bao giờ tính toán gì. Chơi với nhau rất trong sáng. Vậy mà bên này dân Cộng có để cho yên đâu. Thỉnh thoảng hết đồn tôi với em này rồi lại tôi với em kia mặc dù tôi và Nina công khai rồi. Với họ đơn giản là thấy ai hay đi với nhau là có vấn đề! Vì thỉnh thoảng tôi đi học về ra chợ cùng nhau. Chỗ bán nhà mấy đứa không cách xa nhau lắm nên đi vào chợ đi cùng nhau là bình thường. Mẹthỉnh thoảng về lại nói tôi. Nghĩ cũng buồn cười, sao dân Cộng bên này lắm chuyện thật đấy. Không thể nào đỡ được. Mà tự nhiên mình mang tiếng là lăng nhăng...

Hồi đâu chưa biết thì toàn mua vé ngày, sau toàn đi vé tháng. Mà có vấn đề là đi Met đi qua cửa soát vé tự động. Quẹt thẻ hoặc cho đồng xu vào thì cái cửa nó sẽ mở cho mình đi qua trong vài giây rồi sẽ đóng lại. Nhưng nhiều khi của bị đơ nên vừa mở ra đang đi qua thì đã tự sập vào rồi. Nó kẹp chúng đùi thì cũng khá là đau. Tôi cũng bị dính nên cũng hơi bị ác cảm. Nhắc đến vé thì tiện nói luôn vụ đi trốn vé ở bên này. Như đi met chẳng hạn, vì cửa sẽ mở một khoảng thời gian nhất định nên có trò là 2 đứa đi cùng nhau là đứng sát nhau. Khi cho đồng xu vào là cửa sẽ tự động mở ra. Đi nhanh qua là kịp cho cả hai người. Còn trốn vé trên tàu điện cả xe điện nữa. Tàu điện và xe điện thì dùng vé giấy. Vì giá rẻ nên nhiều khi người ta mua vài cái thỉnh thoang đi lại dùng cho tiện. Lên xe có chỗ dập vé nên chỉ cần dập là được. Vậy mới có trò là một cái vé dùng được mấy ngày. Khi dập thì vẫn dập mà không ấn mạnh quá để không tạo lỗ ở cái vé. Về sau này thì hay có mấy ông bà mặc thường phục đi kiểm tra vé. Ai mà bị phát hiện không mua vé hoặc mua vé mà không dập thì bị phạt gấp 50 lần.

Học dự bị toàn nước ngoài nên tôi cũng chưa có cơ hội tiếp xúc nhiều với sinh viên bản địa ở trường. Và lại tiếng cũng chưa biết nhiều nên giao lưu cũng hạn chế. Bên này có cái hay thỉnh thoảng ngày lễ lại được nghỉ. Mà nghỉ thì lại phải học bù vào thứ 7, một khái niệm hoàn toàn mới đối với tôi. Rồi khoa có tổ chức cho sinh viên nước ngoài ra vùng ngoại ô thăm quan một số thắng cảnh và di tích lich sử. Ra vùng ngoại ô toàn cây cỏ hai bên đường, những cánh đồng rộng mênh mông, chỉ có những nhà cửa lưa thưa. Đúng là đất rộng có khác. Mệt là về cô giáo còn bảo viết cảm nhận! Anh ban châu Phi viết cảm nhận là buồn cười nhất. Cậu ấy miêu tả với nội dung là ra vùng ngoại ô thật thích. Ở đây rất nhiều cỏ và bò. Cỏ thì tốt còn bò thì to nên ở đây sữa rất ngon và các cô gái cũng rất xinh. Tôi rất thích các cô gái ở đây.

Cười té ghế luôn với văn của anh bạn người Phi!

Rồi cũng tới ngày sinh nhật T. Gần nhau thì không bén mà xa nhau thì mới bùng cháy. Giờ tôi mà ở bên cạnh em thì có phải làm được bao nhiêu điều không. Xa xôi thế này biết làm gì ngoài nhờ người tặng hoa, quà và gọi điện.

- Alo

- Bê lô

- Ai đấy nhỉ ?

- Còn ai trồng khoai đất này nữa hehe

- Khoai sắn gì ở đây, sao hôm nay gọi cho em sớm thế

- Thì hôm nay là ngày sinh nhật người yêu anh mà. Em không biết à

- Ah ah ngưới yêu anh là ai thế ?

- Thì là người mà anh yêu. Em ý xinh lắm, ngoan lắm. Chưa hết cô ấy thỉnh thoảng vui vui còn đánh yêu anh nữa

- Thế là đang khen hay đang chê người ta đấy

- Chê thẳng thắn còn khen tế nhị

- Á à dám nói xấu em trước mặt em. Về đây em xử tội anh

- Sự thật thường mất lòng mà

- Xấu thế mà vẫn yêu à

- Yêu chứ ngu gì không yêu. Ông trời không lấy hết của ai cái gì bao giờ. Mất cái này thì được cái khác to hơn hehe

- Bó tay với anh đấy. Thế gọi điện cho em có việc gì trình bày xem nào!

- Hèm hèm. Hôm nay ngày lành tháng tốt ý nhầm hôm nay đẹp giời người yêu anh ra đời cách đây cơ số năm về trước. Chúc tình yêu của anh luôn luôn xinh đẹp, vui vẻ. Yêu em nhiều!

- em cảm ơn nhé!

- hôm nay em có làm gì không ?

- chiều em rủ hội bạn thân về nhà liên hoan thôi.

- cả trai cả gái à.

- vâng thì mấy đứa học cùng lớp và mấy đứa học cùng em hồi cấp 3.

- quên anh không hỏi là C tặng hoa em chứ ?

- sao anh hỏi thế, hay anh ghen a ?

- sao anh phải ghen chứ. Các cụ bảo biết người biết ta trăm trận trăm thắng mà. Dù sao anh cũng ở xa nên cũng phải cẩn thận không thừa.

- chà chà cũng biết lo lắng đấy nhỉ ?

- có chứ. Không lo để hàng xóm lo hộ à.

- vâng em biết rồi anh yêu!

- uh thôi anh vào học đây. Chiều về nói chuyện sau nhé!

- vâng bb anh

- bb em Sinh nhật vui vẻ nhé!

.........

Cuối tháng 5 là bắt đầu thời gian thi cử, học thuốc khá nhiều về tiếng Nga. Cảm giác thi cử hồi hộp như ở Việt Nam vậy. Các môn chính và môn phụ thì làm bài kiểm tra bình thường. Có mỗi tiếng Nga là mệt nhất. Thi viết và thi nói riêng. Về ngữ pháp thì tôi không ngại lắm còn thi nói mới nản. Có các bài viết sắn bằng tiếng Nga được chuẩn bị về một số chủ để và được đánh số. Ai bốc phải số nào thì sẽ phải kể tóm tắt nội dung về bài viết đó. Khá nản với thể loại này vì nó không chỉ là học thuộc mà đòi hỏi cả về hiểu biết về mặt từ vựng tiếng Nga. Lại còn có 2 giáo viên ngồi kèm. Từng sinh viên vàomột và ai cũng vẻ mặt lo lắng và căng thẳng. Xong được môn này nhẹ hết cả người. Bên này điểm tính từ 0 đển 5, hoản hảo thì được 5+. Tôi thì chỉ được điểm khá là 4 còn mấy bạn học kiểu nhà nước cử đi thì ai cũng được 5. Cảm giác mấy bạn này học hành chịu khó mà quyết tâm hơn hẳn. Giao tiếp thì cũng bình thường nhưng chăm học kinh khủng. May mà tôi tiếng Nga hay được Nina bổ túc nên cũng đỡ phần nào. Giờ mới biết là có người yêu là người bên này có nhiều cái lợi. Hỏi sao mấy thằng bạn tôi là sinh viên nước ngoài sang đây toàn tán các em ở đây. Tiếng vừa lên mà lại vừa có các em cặp kè, đúng là một công đôi việc. Mà toàn làm quen ở sàn...

Lúc tôi thi xong thì cũng là lúc Nina đã nghỉ hè. Thời gian dành cho nhau cũng nhiều hơn. Giờ tuần nào cũng đá bóng vài buổi. Hè cũng đã bắt đầu thời tiết cũng nóng hơn. Thứ 7 sang nhà em chơi tiện thể nói luôn vụ vé. Sang chơi rồi trưa ra chợ bán hàng. Mấy thím nào cứ bảo tôi sướиɠ nhưng chẳng thấy sướиɠ gì. Giờ cuối tuần toàn ra chợ bán hàng suốt.

- mẹ anh nói với mẹ em ngày về chưa ?

- em không thấy mẹ em nói gì.

- mẹ anh bảo anh là cuối tháng 6 là về đấy

- vậy à. Để em hỏi mẹ rồi nhờ mẹ nói với bác đặt vé cho em về cùng hihi

- uh...

Thế là xong. Khó của Nam Cường... Vớ vẩn lại oan gia ngõ hẻm. Lại mệt thật rồi chứ chẳng chơi.

Mẹ đặt vé cuối tháng 6 về Việt Nam. Tất nhiên là Nina cũng về cùng tôi rồi. Thời gian về là 3 tuần. T thời gian này đang thi nên tôi thỉnh thoảng gọi điện hỏi han thi cử. Tôi gọi điện báo em ngày về để em biết. Quên không nói với các thím là nhà T cũng thuộc dạng có điều kiện nên đã có dd dùng rồi nhé. Cục gạch thôi chứ cũng không phải màu mè gì cả.

- anh đây

- vầng

- mẹ đặt vé rồi. Ngày ... tháng 6 anh về.

- em ra đón anh nhé! Lần trước anh đi em đã không tiến anh rồi.

Đúng là có tật giật mình. Tôi giẫy ngay như đỉa phải vôi.

- thôi em ở nhà không cần phải đi đâu mà. Trời nóng lắm, đi lại xa anh sợ em vất vả. Về tới nhà là anh sang nhà em luôn mà!

Giăng thiên la địa võng vậy không biết cá có cắn câu không...

- vâng cũng được nhưng mà em thích ra đón anh. Nóng tí có sao đâu. Mà kiểu gì bố anh chẳng đi ô tô ra đón. Xe có điều hòa mà.

Khóc thét luôn các thím ợ! Lại còn tính trước luôn...

Thêm Bình Luận