Du Học Liên Xô

1.5/10 trên tổng số 2 lượt đánh giá
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Đang Cập Nhật
Đây là câu chuyện thời trẻ trẩu của em tất nhiên có 1 số chi tiết em viết không được chính xác lắm nên có tí gió máy theo hướng hài kịch vì não hơi phẳng nên ko nhớ hết được... Thím nào bảo gió máy sa …
Xem Thêm

Chương 55
Thế là Nina chẳng thèm nt trả lời tôi. Tốn tiền nt cuối cùng lại cãi nhau:sweat:. Hôm đó T mà không đi ra sân bay đón có phải đỡ mệt rồi không. Haizzz mà cuối cùng cũng là do tôi.

Tự nhiên nghĩ thấy chán. Bật nhạc nghe tí rồi xuống ăn trưa. Chẳng hiểu sao từ lúc cãi nhau với Nina chẳng muốn làm gì cả. Ăn cơm cũng chẳng thấy ngon. Giúp em gái dọn bát đũa xong tôi lên phòng nằm. Đang nằm có tiếng chuông điện thoải bàn. Chẳng hiểu sao linh tính tôi lại nghe máy

- Alo

- L ah em đây ? – là giọng T các thím ợ

- Em chưa ngủ trưa à ?

- Em gọi cho anh rồi cũng nghi trưa đây

- Uh

- Anh sao thế nghe giọng có vẻ hơi mệt ?

- Ah tại buồn ngủ đó mà.

- Thế thôi anh đi ngủ đi nhé tinh yêu của em:beauty:.

- Uh em cũng ngủ trưa chút đi

- Đang định bảo anh tôi đi chơi cùng mấy đứa bạn em mà anh mệt nên chắc thôi

- Thế à ? để hôm khác vậy

- Thôi anh nghỉ ngơi cho khỏe đi. Có gì em gọi sau vậy

- Oki tối đi chơi vui vẻ nhé. Bye em

- Bye anh :byebye:

.

.

.

Tôi đi ra tới quán thì H đã tới rồi. Hôm nay em mặc quần ngố với áo phông kiểu tin. Hẹn hò chuẩn giờ phết. Quán này đợt tôi ở Việt Nam là H cũng dẫn tới. Nhờ H thì tôi mới biết thế nào là trà sữa chân trâu. Chứ T lại không thích mấy món này. Quán H hay uống cũng nhỏ. Khách quen thì toàn mấy em học sinh.

- em đến lâu chưa ?

- em cũng vừa tới thôi

- chưa gọi đồ ah em ?

- em đợi anh tới rồi gọi luôn. Thế anh uống gì ?

- em nhớ năm ngoái gọi cho anh gì không ?

- Có hihi. Chị ơi cho em 1 xxxx 1 yyyy

Chả biết uống mấy cái đồ này có bổ béo gì không mà mấy em tin tin thích thế. Không biết là đồ Đài Loan thật hay hang Đài Loan nhưng sản xuất tại Tàu Khựa:gach:. Bên Liên Xô cũng có trà sữa. Đơn giản là trè đen pha vào cốc to rồi thêm sưa vào. Khoắng cho đều rồi uống. Nhưng chỉ mùa đông mới uống thôi.

- em vẫn trung thành với quán này nhỉ ?

- vâng tại uống quen rồi. Hầu như tuần nào em cũng phải vào đây uống 1 lần với bạn.

Đang nc thì em phục vụ bưng đồ ra.

- cốc cùa anh này. Anh thử xem có khác gì không nhé

- uh anh cảm ơn

- eo ơi đi ngoài ra nước có 1 năm mà lịch sự chưa kìa haha:sogood:

- em quá khen

Uống vào mà chẳng cảm nhận gì cả. Thôi cứ uống vậy. Đúng sở trường của H mà lại không uống thì không được.

- anh thấy thế nào ?

- vẫn ngon như ngày xưa:go:

- ah mà tí nữa em thích ăn gì nưa không. Hôm nay anh đãi. Thoải mái nhé!

- thích thế!

- thấy ăn là tít mắt vào rồi kìa

- kệ em có sao đâu:look_down:

- đúng là tồ vẫn là tồ

- còn lâu nhé! Riêng với anh thôi đấy

- thế là giả nai với anh à

Nói xong H đang uống mà tí sặc... Tôi vội lấy giấy ăn đưa H. May hạt chân trâu không lên mũi chứ không lại vào viện cấp cứu thì nguy.

- ghet anh rồi đấy. Làm em sặc rồi này:canny:

- hix anh không cố ý chỉ cố tinh thôi hihi

- anh..... Lâu lắm không được trêu em nên giơ trêu bù đấy à

- uh đúng rồi Nhìn mặt em ngộ lắm

- tí nữa biết tay em

Thanh toán tiền xong ra ngoài thì H cũng đi theo tôi. Thấy lạ tôi quay lại hỏi

- em hôm nay không đi xe à ?

- có mà em gửi nhà bạn rồi:sogood: - H nói rất thản nhiên

- ờ thế mời cô nương lên con thồ lợn này vậy

- thế hóa ra em là lợn à

- anh có nói thế đâu. Em tự suy ra đấy chứ

Èo ôi lần đấu thấy H lườm. Nhìn cũng hơi sợ.

- thôi anh đùa. Trân trọng mời em lên xe vậy

- thế còn được

Hai anh em qua quan ăn mấy đồ ăn vặt. H thì là chùm mấy đồ này rồi. Mặn ngọn đủ cả. Chỉ sợ giờ đau bụng thì chết. Quên mất vừa này không mua 1 vỉ berberin. Ăn uống no nề rồi tôi hỏi H:

- thế giờ em thích đi ăn gì nữa nào ?

- giờ ra hồ Gươm ăn kem đi anh. Xong mình về!

- uh nhưng thế tối không ăn cơm nhà có sao không ?

- không sao em bảo mẹ là tối đi chơi với bạn không ăn cơm nhà rồi.

- ghê lên kế hoạch hết cả rồi à

- vâng lâu lắm rồi có đươc đi chơi với anh đâu mà. Phải đi cho thoải mái chứ

- thế thì đi thôi

Ra Trang Tiên ăn kem rồi ra tới hồ. Tôi gửi xe rồi 2 anh em đi bộ nói chuyện. Ra đây chỉ thoáng hơn chút. Mùa hè thì phải muộn hẳn trời mới hạ nhiệt chứ tầm này vẫn chưa an thua.

- sao tự nhiên hôm nay lại thích ra đấy thế ?

- ah vì em đã bao giờ được đi với anh lên đây đâu:adore:

- uh nhỉ ? Em nói anh mới nhớ

- anh thì có bao giờ nhớ gì đâu mà.

Chẳng biết nói sao. Cười trừ gãi đâu.....

- thế anh sắp sang bên kia chưa ?

- sắp rồi. Hơn 1 tuần nữa là anh bay thôi

- sao anh về Việt Nam ít thế

- vừa mới năm ngoai đi năm nay đã được về là tốt lắm rùi. Bên kia me anh còn làm ăn nữa.

- thì mẹ anh sang trước cũng được mà. Hay anh cũng sắp đi hoc ?

- không anh tháng 9 mới bắt đầu học. Nhưng sang sớm giúp mẹ nữa. Mà năm nay là năm nhất nên sang còn chuẩn bị giấy tờ.

- vầng

- ah mà thích món quà hôm nọ anh tặng chứ ?

- có ạ. Quà nào anh tặng em cũng thích hết hihi

- thế mở ra xem trong có bao nhiêu con chưa ?

- có chứ em có nghich mà

- bên đó con matryoshka đó là quà đặc trưng đấy. Có loại to như người em luôn. Nhiều loại đẹp lắm.

- thế sao không mua con nào đẹp cho em ý

- con đó cũng tạm được mà. Nhỏ nhỏ xinh xinh. Mấy loại kia đắt lắm. Giờ anh chưa đủ khả năng hihi:shame:

- uh nhỉ em quên

Đang nói chuyện thì điện thoại rung. Bỏ ra xem thì là T gọi. Định không nghe nhưng thế nào cuối cùng tôi vẫn ấn nút nghe.

- alo anh đây

- anh đang ở đâu thế ?

- anh vừa ra ngoài chút anh về

- anh đỡ mệt chưa ?

- cũng đỡ rồi. Em sắp đi chơi với bạn chưa ?

- em cúng săp đi rồi

- uh thế đi chơi vui vẻ! Em bảo với các bạn là hen hôm khác nhé

- vâng vậy anh nhé!

- uh

Vừa quay sang thì H đã hỏi

- mà anh này

- sao em ?

- hôm trước anh đi chơi với chị nào đấy:canny: ?

Chết toi! Hỏi khó ? Bình thường đi chơi với 1 em thì còn dễ nói đằng này lại 2 em. Nói sai cáo lộ hàng ra là hỏng hết.

- hôm trước là hôm nào ?

- hôm qua anh đi công viên nước đúng không ? Hay là em nhìn nhầm ?

Là hôm qua đi chơi với Nina đây mà. Em nói tôi mới nhớ là cũng có nhìn thấy em. Tại đứng hơi xa và lại lúc đấy té vội nên cũng quên béng mất:stick:.

- uh

- chị ấy là ai mà xinh thế anh ?

- ah....là bạn anh ở bên kia cũng về Việt Nam chơi. Bố là người Việt còn mẹ là người Liên Xô

- thảm nào nhìn xinh thế. Anh và chị ấy yêu nhau à ?

Câu này thật sự khó trả lời rồi đây. May quá gần đây có cái ghế trống.

- em ơi ra ngồi ghế đi. Đi bộ lúc hơi mỏi chân rồi

Cả hai ngồi. Cảm giác xung quanh mọi thứ đều im lặng. Chỉ có tiếng ồn ào của xe cộ. Chẳng ai nói với ai câu gì cả. H nhìn xa xăm vào khoảng trống. Tôi cũng vậy!

- anh chưa trả lời em kìa ?

- có thì sao mà không thì sao em ?

- em chỉ cần câu trả lời thật thôi:sweat:

- CÓ

- em biết mà - nước mắt H lại bắt đầu lăn.

Vũ khí đáng sợ ấy lại chĩa về phía tôi. Tim tôi cảm giác cũng đập nhanh hơn. Giờ biết nói gì cứ để cho H khóc cho thoải mái vậy. Ngồi nín thở nghe H khóc. Cảm giác như là vừa làm sai điều gì nghiêm trọng lắm. Bông nhiên em hỏi với cái gióng vừa khóc vừa nói. Các thím hiểu là nó não lòng tới mức nào rồi

- anh và chị ấy yêu nhau lâu chưa ?

- cũng mới thôi - giờ mà khai ra là từ cuối năm ngoái chỉ làm H thêm đau lòng mà cũng chẳng giải quyết vấn đề gì.

- sao anh không nói cho em biết

- anh sợ em biết. Rồi buồn, khóc nữa. Như bây giờ đấy:sweat:

Thấy tôi nói vậy H gạt nước mắt.

- thế là anh giấu em luôn à

- không anh cũng định nói với em mà không biết bắt đầu thế nào...

- anh nói tiếp đi

- anh biết là em dành tình cảm cho anh thế nào. Anh rất trân trọng tình cảm của em. Chính vì vậy anh sợ làm H tổn thương.

- vậy mà em cứ hi vọng... Hay em nghĩ đơn giản quá anh nhỉ ?

- không phải. Lỗi do anh mà!

Lần này tôi mạnh dạn cầm tay em.

- vì anh đi học bên đó, chưa biết học xong có về hay ở lại. Anh không muốn em vì anh mà em không thể tập chung học tập, không muốn làm em khổ. Anh và em cách xa nhau như vậy nếu yêu nhau thì khổ cho cả 2 đấy. Nhất em lại là con gái nữa.

- anh biết không ? Hôm qua từ lúc em thấy anh đi với chị ý ở công viên nước là em buồn lắm. Mấy đứa bạn hỏi sao thế em chỉ nói mệt. Nhìn anh và chị ý vui đùa bên nhau mà... Có lẽ em không nhìn thấy thì tốt hơn. Sáng nay em cố gắng lắm mới nhấc máy gọi điện cho anh. Rồi cả lúc mới gặp anh vưa nãy. Trong đầu em chỉ muốn hỏi anh luôn thôi. Nhưng mà vẫn cố gắng để cảm thấy thoải mái bên anh.:sad:

- uh anh không ý kiến gì. Giờ có lẽ em còn trẻ nên có thể mọi cái em nghĩ đơn giản. Nhưng khi em thật sự trưởng thành rồi và nhìn lại có lẽ em sẽ nghĩ khác.

- có thể anh nói đúng nhưng em cảm thấy em cúng suy nghĩ trững trạc rồi. Đâu có tồ như anh hay trêu em đâu.

- em còn nhớ ©ôи ŧɧịt̠ chiều em sang nhà anh hôm anh bay chứ ?

- em nhớ

- lúc đó em làm anh bất ngờ đấy. Sang bên đó anh nghĩ là thời gian rồi em sẽ nguôi ngoai. Không nghĩ là em dành nhiều tình cảm cho anh đến thế:sweat:

- từ lúc anh về rồi sang nhà đưa quà, em đã cảm giác là anh hình như không còn quan tầm tới em như ngày xưa nữa. Và hôm qua lúc thấy thì em biết là cảm giác của em đã đúng

- chuyện tình cảm không miễn cưỡng được mà em. Nếu anh ở nhà thì mọi thứ sẽ khác nhưng thực tế lại không như vậy. Giờ chắc em ghét anh lắm:adore:!

Bông nhiên H dụt tay lại, không cho tôi cầm nữa.

- ghét không còn gì để nói. Tội anh to lắm

- uh anh biết mà hic

- thế giờ không biết anh có thể làm gì để em vui nhỉ ?

- em chẳng muốn gì cả. Mình đi bộ rồi về đi anh

- uh chắc chưa ? Không tí lại hối hận đó

- giờ mà có người cõng em thì cũng tạm được

- thế lên anh cõng nào

H hơi nặng mà vừa đi bộ vừa cong em thế này thì cũng hơi oải. Giờ thì chẳng có tâm trạng nào mà cảm giác cái gì với cái đi đâu mấy thím. Nhưng oải hơn cả là H mà mắt đi theo vòng ra tới chỗ gửi xe thì cúng là kiếp nạn. Ai biêt được giờ em ý đang tâm lý không ổn định...

- Chắc lần này là lân cuối em đi chơi thoải mái với anh

- Sao thế ? không muốn gặp anh nữa à.

- Em không biết em còn có thể gặp anh nữa không. Sơ đối diện sự thật

- Anh hiểu... Xin lỗi em!

Hình như H lại khóc, cảm giác ướt. Tôi cũng im lặng chẳng biết nói gì. Chắc có lẽ đây là điểm yếu của tôi. Sợ làm ai đó phải buồn vì mình. Nhất lại là người mình yêu quý. Vì thế nên thanh ra lại ôm đồm nhiều quá. Nhất là trong chuyện tình cảm. Trở thành một thằng tham lam từ lúc nào không biết. Nhưng có lẽ nói ra với H cũng tốt. Bây giờ có thể với H là không tốt nhưng tương lai sẽ tốt hơn cho em. Vì em xứng đáng được như vậy.

- Có nặng không anh ?

- Có mà anh vấn đi được. Không sao mà

- Không ngờ em được anh cõng trong hoàn cảnh này

- Lần đầu anh cõng em đấy. Nhưng mà lần sau không cõng đâu

- Chỉ lần này em cho anh cõng thôi. Không có lần sau đâu

- Lần sau em bảo anh cũng không cõng ý. Em biết sao không ?

- Sao ạ ?

- Hình như em dạo này tăng cân à. Y trang heo!

- Vầng – mọi khi trêu em là kiểu gì H cũng phản ứng lại còn giờ chỉ có lọt thỏm mỗi từ.

Tự nhiên H ôm chặt cổ tôi.

- Sao thế em ? Thả tay ra chứ thế sao anh thở nổi.

- Ghét anh lắm! Thôi anh cho em xuống đi bộ.

Em và tôi đi bộ mà chẳng ai nói với ai câu nào cả. Cảm giác như 2 người xa lạ vậy. Lúc trên xe thì em lại ôm tôi. Chẳng hiểu thế nào cả:shame:. Đưa em qua nhà bạn lấy xe rồi đi về cùng em. Chào em rồi tôi cũng về nhà. Haizzz chẳng hiểu ngày gì nữa. Sáng thì cái nhau với Nina, giờ thì với H. Thật sự tôi cảm thấy hơi bế tắc trong mớ bòng bong do chính mình tạo ra. Thôi chẳng nghĩ gì cả. Nt cho Nina mà chẳng thấy em trả lời. Chắc vẫn còn giận tôi. T thì giờ chắc vấn đi chơi cùng bạn chưa về. Thôi đi tắm cho thoải mái vậy.

Thêm Bình Luận