Chương 1.1: Cầu xin cậu giúp tớ

“Tiêu Tiêu, cầu xin cậu, giúp tớ đi! Tớ thật sự chịu không nổi!”

Trong phòng học, Lâm Thư mang quầng thâm mắt, giọng nói khàn khàn ghé vào trên bàn, đáng thương hề hề mà nhìn cô bạn ngồi cùng bàn kiêm khuê mật tốt Túc Tiêu Tiêu.

“Tằng Phạn mỗi ngày nhu cầu quá lớn, lần một lần hai còn thấy thoải mái, chính là ai có thể chịu được một tháng mỗi ngày đều bị thao a, tớ hiện tại mỗi ngày đều cố gắng chịu đựng, không hề có chút kɧoáı ©ảʍ, không tin cậu nhìn xem phía dưới của tớ đều phá thành cái dạng gì rồi, hiện tại ngồi đều đau, cậu thấy không.”

Túc Tiêu Tiêu dừng bút đang viết bài thi, ngẩng đầu nhìn Lâm Thư nói “Cảm thấy không thích hợp, liền chia tay, người tiếp theo sẽ tốt hơn, càng thương cậu hơn, đàn ông nhiều như vậy, cậu mới hưởng qua một người, đổi người khác thử xem thì tốt rồi”

“Không cần a, toàn trường cũng không tìm ra nam sinh đẹp trai hơn Tằng Phạn, tớ theo đuổi lâu như vậy, hiện tại sao có thể mới có một tháng liền chia tay, hơn nữa tớ đã nói với cậu dáng người anh ấy siêu tốt, đừng nhìn gầy gầy như thế, cơ bụng cực kì quyến rũ, chúng tớ lần đầu tiên làm, khiến tớ sướиɠ chết đi được, anh ấy trừ bỏ tính dục quá mức lớn, những cái khác đều tốt cả, cậu không phải là xử nữ sao, cậu không muốn thử xem?”

Lâm Thư nói tiếp,

“Cậu thật sự không giúp tớ sao, hoa khôi lớp bên cạnh mỗi ngày đều tới tìm anh ấy hỏi bài, tớ không thỏa mãn được anh ấy, nói không chừng ngày nào đó hai người bọn họ cũng lao vào nhau, nước phù sa không chảy ruộng ngoài, chúng ta là tỷ muội tốt, có phúc cùng hưởng, có nạn cùng chịu!”

Túc Tiêu Tiêu cùng Lâm Thư hai người từ sơ trung chính là bạn cùng bàn, sau đó lên cao trung hai người cũng ngồi cùng bàn. Dáng người Lâm Thư trước to sau vểnh, mới năm nhất cao trung liền không sai biệt lắm đã cup D, trời sinh tóc xoăn tự nhiên, ngũ quan kiều diễm hào phóng. Hai người lên năm nhất không bao lâu, Lâm Thư liền coi trọng lớp trưởng Tằng Phạn. Anh ta là người đứng nhất, vì thế mỗi ngày Lâm Thư liền cầm 40 bài thi các loại đều hỏi anh ta, ban đầu anh ta thờ ơ lạnh nhạt với Lâm Thư, sau một hồi ân cần, mới cùng cô mở miệng nói câu đầu tiên:

“Tan học, muốn tớ giúp cậu học bù không?” Tan học, Lâm Thư vui vui vẻ vẻ đeo cặp sách đi theo Tằng Phạn học bù, chuẩn bị bồi dưỡng tình cảm, nói không chừng hôm nay còn có thể nắm tay, hôn hôn cái miệng nhỏ, có thể có người bạn trai đầu tiên rồi.

“Phải giao học phí” Tằng Phạn đứng trước khách sạn, cùng Lâm Thư nói.

Lâm Thư vẻ mặt mộng bức nghĩ đến tiền phòng, nghĩ thầm học tập ở khách sạn, cái bàn có phải hay không không đủ lớn, đèn có phải hay không không đủ sáng, cùng nhau làm bài tập có phải hay không có điểm ngại.