Chương 65

Lúc này Hứa Kim Kim đang đứng dưới lầu quay đầu về phía Chu Uyên hỏi: "Có chuyện gì vậy anh nói đi."

Chu Uyên đút tay vào túi quần, trong tay cầm một thứ gì đó, khóe miệng anh ấy mỉm cười ấm áp: "Kim Kim có một chuyện, anh đã muốn nói với em từ rất lâu rồi, anh… "

Lời còn chưa nói xong, bả vai Chu Uyên bị một người ở phía sau vỗ một cái.

Anh ấy quay lại, nhìn thấy một người dì khoảng năm mươi tuổi đang cầm một cuốn sổ dày trên tay mỉm cười nhìn anh ấy.

Anh ấy tưởng là phát quảng cáo nên cau mày nói: "Dì đi nơi khác phát đi, tôi không cần."

"Là Chu Uyên phải không?"

Chu Uyên sửng sốt: "Dì biết tôi sao?"

Người dì mỉm cười nhìn anh ấy: "Làm sao tôi có thể không nhận ra thiên tài múa ba lê nổi tiếng Chu Uyên chứ? Quả thực là một người có tài, so với trên TV còn đẹp trai hơn, cậu có thể ký tặng cho tôi được không?"

Chu Uyên ở Đế Đô cũng được xin chữ ký vài lần, dù sao lượng khán giả xem múa ba lê rất hạn chế.

Nhưng anh ấy không ngờ mình lại có người hâm mộ ở thị trấn ít người biết đến này, hơn nữa lại còn là một bác gái.

Nếu muốn thổ lộ tình cảm của mình, vậy anh ấy ký xong nói cũng không muộn.

Anh ấy mỉm cười nói: "Đương nhiên rồi."

Khi anh ấy vừa nhận bút, người dì chỉ cách đó không xa: "Bên đó đều là fan của cậu, cậu có thể chụp ảnh với chúng tôi không? Chúng tôi rất thích cậu, a kích động quá đi mất."

Chu Uyên nhìn qua hướng người dì chỉ, mười mấy dì trạc tuổi dì ấy đều đang hưng phấn vẫy tay chào anh ấy.

Anh ấy lập tức gật đầu không chút do dự: "Được."

Nói xong, anh ấy quay lại nói với Hứa Kim Kim: "Kim Kim, em ở đây đợi anh một chút, anh ký tên cho người hâm mộ xong sẽ quay lại."

Hứa Kim Kim gật đầu: "Được."

Tiếng bước chân vừa mới đi xa, điện thoại di động của cô vang lên, trước khi nhấc máy, cô nghe thấy giọng nói "Lục Yến chán ghét", sắc mặt cô thay đổi, cô do dự không biết có nên trả lời hay không.

Nghĩ tới mình đã có Chu Uyên giúp đỡ, cô hít một hơi thật sâu rồi nghe điện thoại.

Cô bóp chặt điện thoại, bình tĩnh hỏi: "Anh gọi điện thoại cho tôi làm gì?"

Đầu bên kia im lặng vài giây, một giọng nói trầm thấp truyền đến: "Hứa Kim Kim, tôi đang ở ngoài cửa tiểu khu của em."

Những lời này khiến Hứa Kim Kim sợ hãi đến mức gần như ném điện thoại đi, cô chưa kịp nói gì, giọng nói từ đầu bên kia ống nghe lại vang lên: "Tôi đến đây để xác nhận xem em có nói dối hay không, bạn trai em ở đâu?"

Tim Hứa Kim Kim đập điên cuồng khi nghe thấy từ "bạn trai", sau đó cô lập tức bình tĩnh lại, cũng may Chu Uyên ở đây, cô nói: "Anh ấy ở bên cạnh tôi."

"Tôi đã đến tiểu khu, đợi gặp mặt."

Nói xong, đầu bên kia cúp điện thoại.

Hứa Kim Kim lập tức quay người, hướng Chu Uyên vừa đi gọi anh ấy: "Chu Uyên, Chu Uyên…"

Nhưng cô gọi rất nhiều lần, cũng không có người đáp lại, cô lập tức gọi cho Chu Uyên, nhưng sau mấy lần vẫn không có phản hồi.

Cô gấp gáp dậm chân, lúc này, điện thoại cô lại bắt đầu rung lên, sau khi nghe được giọng nói nhắc nhở, cô cắn răng ấn nút kết nối: "Hứa Kim Kim, tôi nhìn thấy em rồi, bạn trai em đâu?"

Ah! Anh ấy tới nhanh như vậy, Chu Uyên đi đâu rồi?! Hứa Kim Kim tự nhủ không được hoảng sợ, cô nuốt khan, dũng cảm nói: "Anh ấy ở gần đây, sẽ sớm đến đây thôi."

"Là em đang lừa tôi, căn bản không có người gọi là bạn trai, xem ra em chỉ có thể cưới tôi thôi."

Giọng nói trầm thấp trêu đùa lọt vào tai Hứa Kim Kim, khiến da đầu cô bắt đầu run rẩy.

Làm sao bây giờ? Ai đó giúp cô có bạn trai đi, để cho cái người tên Lục Yến này đi đi.

"Kim Kim."

Một giọng nói dịu dàng vang lên từ phía sau Hứa Kim Kim, cô giật mình quay người lại, vài giây sau, trong đầu cô chợt lóe lên một suy nghĩ, cô lập tức nói vào ống nghe: "Bạn trai tôi đến rồi."

"Làm sao vậy Kim Kim?"

Hứa Kim Kim đưa tay về phía trước, lập tức nắm lấy một tay của anh, cô cúi người lại gần, hạ giọng nói: "Giúp tôi."

Lục Yến cúi đầu vào tai cô, hạ giọng nói: "Giúp em thế nào, miễn là tôi có thể làm được."

"Bây giờ anh giả vờ làm bạn trai tôi đi, please." Hứa Kim Kim không biết anh sẽ nghĩ gì, nhưng bây giờ cô thực sự không còn lựa chọn nào khác.

"Được."

Bên tai cô vang lên một giọng nói dịu dàng, Hứa Kim Kim thở phào nhẹ nhõm, nói vào ống nghe: "Bây giờ tôi đang ở cùng bạn trai, chắc anh cũng thấy được."

Đầu bên kia im lặng một lúc lâu mới nói: "Tôi nhìn thấy rồi, anh ta tên gì?"

Hứa Kim Kim dừng lại một chút rồi trả lời: "Tên anh ấy là Yến Hằng, mấy ngày trước chúng tôi cãi nhau, anh ấy là bạn trai duy nhất của tôi, lúc trước tôi nói đổi bạn trai vì muốn chọc tức anh ấy, anh cũng biết chúng tôi đã nhận giấy chứng nhận rồi."

Đầu bên kia của ống nghe im lặng một lúc, sau đó cười nhạo: "Tùy tiện để ai đó là bạn trai, em nghĩ tôi tin em sao? Trừ phi em có thể chứng minh."

Hứa Kim Kim sửng sốt, đang muốn nói gì đó, bỗng nhiên bị ai đó kéo vào trong ngực, sau đó cô nghe được một thanh âm trầm thấp.

"Kim Kim, hình như bên kia có người đàn ông đang theo dõi chúng ta."