Chương 34: Khó khăn 1

Ngôi biệt thự nhà họ Trần,

Mở cổng ra Nguyên Phong lái xe vào và bước xuống xe, đi vào nhà lên cầu thang ghé mắt thấy phòng tranh anh trai còn sáng nên ghé vào hỏi với giọng ngại ngùng:

Anh hai, em nói chuyện với anh một chút được không?

Đang phác họa bức tranh một cô gái anh gặp ở buổi triển lãm tranh hôm nọ thì dừng lại:

Sao em muốn nói chuyện gì?

Ngồi xuống ghế nói chuyện nghiêm túc:

Anh hai à, chuyện đã qua lâu rồi, anh không thể nào bình thường hóa quan hệ của chúng ta được sao?

Tay cứ vừa vẽ vừa nói:

Em đừng nhắc đến nữa, anh quên rồi.

Anh thật lòng đã quên? vậy mà về nước được mấy năm rồi, anh cũng không hề nói chuyện với em, bây giờ Kelly cô ấy cũng về rồi, nếu anh còn thích cô ấy thì theo đuổi lại, em ủng hộ anh.

Dừng tay và quay qua nhìn Nguyên Phong, bỏ bút xuống đứng dậy nhìn ra cửa sổ nói nghiêm túc:

Nguyên Phong à em có hiểu không? Người cô ấy yêu là em, không phải anh.

Nhưng mà…Chuyện tình cảm không thể miễn cưỡng. Em không yêu cô ấy.

Nguyên Bảo gạt ngang:

Thôi em đừng nói nữa, tất cả các vấn đề không phải em muốn là giải quyết được. Với lại Kelly không phải trái banh mà em muốn chuyền cho ai thì chuyền. Anh không nói chuyện với em vì anh cảm thấy anh em mình không hợp nhau, anh không có trách em từ lâu rồi. Nên em cũng đừng suy nghĩ nhiều. Em ra ngoài đi.

Anh hai, anh...

Nguyên Bảo lạnh nhạt:

Ra ngoài đóng cửa lại giúp anh. Cảm ơn em!

Cuộc nói chuyện chấm dứt Nguyên Phong bực tức ra ngoài về phòng rót rượu uống, thì điện thoại Hoài Nam gọi đến:

Alo, gì đấy.

Chà sếp nay giọng điệu lạ vậy. Báo sếp tin không vui đây

Sao có chuyện gì hả?

Rắc rối không nhỏ cho cái hợp đồng triệu đô vừa ký rót vốn với SSG.

Cụ thể như thế nào?

Hoài Nam bên đầu dây ngồi xuống sofa giọng nói vẻ sốt sắng:

Công ty đó là một trong những công ty mạng ảo, khoảng 3 năm trước được phù phép thành một công ty công nghệ thương mại điện tử, ông chủ thật sự đứng đằng sau này là một nhân vật rất bí ẩn không phải là Quốc Huy. Hơn nữa các nhà cung ứng cho trang web này hiện nay cũng bị liên lụy số tiền thiệt hại của họ không nhỏ. Tôi vừa mới điều tra được rằng hiện tại, tất cả các điều khoản trên hợp đồng do Quốc Huy tổng giám đốc SSG ký điều không có giá trị pháp lý vì con dấu là giả và anh ta hiện nay đã tẩu tán tất cả tài sản liên quan lên đến 2 triệu đô chúng ta vừa rót vào sang nước ngoài rồi. Bây giờ anh ta cũng bỏ trốn luôn.

Nguyên Phong thì cầm ly rượu dựa vào cửa sổ nhìn ra ngoài hỏi lại:

Ý cậu nói hợp đồng cách đây hai tuần chúng ta vừa ký giai đoạn 1. DM! Sao tôi lại có thể sơ xuất chứ. Cái chuyện này cần phải xem lại tình hình. Hiện tại thì sao?

Hoài Nam ngã người ra sofa rồi thở dài:

Không phải do cậu bất cẩn đâu, trước khi đầu tư chúng ta đã tìm hiểu và điều tra rất kỹ không có vấn đề gì mình mới ký kết. Tôi e là có người giở trò sau lưng, đây không phai3 lần đầu. Tin này đang được lan truyền trên mạng đó, ngày mai giá cổ phiếu của chúng ta chắc chắn bị rớt thảm lắm, các thị trường khác cũng tụt theo, tổng thiệt hại trong 2 tiếng đồng hồ là 30 tỷ. Nếu còn tiếp tục nữa thì sẽ không ổn đâu. Cậu có phương án gì không?

Nguyên Phong ngước lên nhìn trần nhà rồi dặn dò:

Được rồi, tôi sẽ tìm cách giải quyết. Cậu tìm ra cho tôi công ty đứng sau chuyện này đi. Với lại nhanh nhất có thể tra ra tài sản Quốc Huy chuyển đi đâu thông qua ai.

Cúp máy Nguyên Phong lao vào bàn làm việc mở máy lên làm việc. Bên nhà của Hoài Nam cũng ngồi ở sofa ngả ra và tay trái sờ vào trán, vẻ căng thẳng, tay phải nới lỏng cravat ra thở dài.

Bình minh bắt đầu ló dạng, một ngày mới lại đến, ánh nắng chiếu rọi qua rèm cửa màu tím nhạt, chuông reo báo thức reo lên, Lan Chi cuộn tròn trong chăn ngồi bật dậy, vuốt tóc bước xuống giường và vào phòng tắm đánh răng, makeup và thay trang phục sau đó rời khỏi nhà, vừa bước xuống lầu thì gặp Bách Lâm, anh đang đứng đợi cô ở xe, Lan Chi ngạc nhiên, cười:

Bách Lâm, sao anh ở đây?

Chào buổi sáng anh đến để đưa em đi làm, hôm nay là ngày đầu tiên đi làm của em, anh muốn là người chia sẻ với em niềm vui và cổ vũ em.

Lan Chi cười hiền hòa nhưng trong lòng vẫn không quen với cách chăm sóc này nên cô nói với anh nhẹ nhàng:

Em cảm ơn anh nhé, nhưng chỉ hôm nay thôi nha. Sau này em có thể tự đi được

Okay! Tuân lệnh người đẹp, Đây là đồ ăn sáng của em.

Bách Lâm chìa chiếc túi có chiếc bánh paparoti và ly cafe nóng buổi sáng cho Lan Chi, Lan Chi đón nhận và trong lòng vẫn e ngại vì hành động Của Bách Lâm:

Bách Lâm, em…

Không sao đâu em cứ xem như đây là món quà cổ vũ em, em đừng xúc động như vậy.

Lan Chi vào xe ngồi tâm trạng cũng có chút hồi hộp, còn Bách Lâm lái xe đi thỉnh thoảng ngồi nhìn qua Lan Chi mỉm cười.

Đối diện tòa nhà Lan Chi làm việc là tập đoàn họ Trần, sáng nay có nhiều phóng viên đang chờ để lấy tin, tin tức cổ phiếu rớt giá, hợp đồng bị gặp rắc rối liên quan đến nhiều người, khung cảnh hỗn loạn, HoàI Nam đang cố giải quyết:

Thưa anh, tồng giám đốc Nguyên Phong đâu ạ? Chuyện hợp đồng có liên quan đến rất nhiều bên,

Cổ phiếu của tập đoàn đang rớt giá. Phiên giao dịch bị rớt điểm, anh có nhận định gì ạ?

Sếp Phong của các anh cho chút ý kiến đi ạ.

Anh có nhận định gì ạ? Anh cho tôi gặp Tổng giám đốc được không?

Xin cho tôi vài phút.

Cho tôi gặp tổng giám đốc được không?

Mọi người bình tĩnh. Hiện tại chúng tôi chưa thể phát biểu được gì.