Chương 6.3: Rạp chiếu phim

"Anh quét à?! Đường Uẩn ngạc nhiên nhìn anh.

"A." Khuông Diên Hách gật gật đầu.

"Thế mà tôi thấy nó tự nhiên động đậy làm sao kì vậy!" Đường Uẩn lại nằm ngả lưng xuống, cảm giác tự do trải lỏng cả bốn chi, nhìn rất hưởng thụ.

【Thấy thoải mái không? 】 Khuông Diên Hách muốn có một đánh giá người dùng khách quan hơn.

"Cũng được," Đường Uẩn hời hợt nở nụ cười một chút, cơ thể nghiêng một cái, hời hợt nở nụ cười một chút, "Nhưng chắc chắn không thoải mái bằng cách anh mát xa."

Khuông Diên Hách chưa bao giờ mát xa cho ai, huống hồ còn không biết gì về kỹ thuật.

【Làm sao cậu biết tôi mát xa sẽ thoải mái? 】

Đường Uẩn nghiêm túc nói: "Mát xa mà, quan trọng nhất là sức mạnh và độ chính xác, cả hai điều đó anh đều có."

Sức mạnh và độ chính xác.

Khuông Diên Hách nheo mắt, từ cách Đường Uẩn nói và biểu cảm của cậu, anh bắt được một tia thú vị chơi đùa, có vẻ như cậu đang ám chỉ điều gì đó.

【Vừa nãy cậu còn nói là tôi thích hợp để chơi piano. 】

"Hai chuyện đó lại không xung đột."

Đường Uẩn nói xong, lại nhét mấy cục bỏng ngô vào miệng.

Ánh mắt của Khuông Diên Hách trở lại màn hình, anh cố gắng cân nhắc về những tình tiết vừa rồi đã bỏ lỡ.

Thời gian giải trí và thư giãn của anh thường hạn chế, cuối tuần tại nhà, cũng bị cuộc gọi công việc đánh thức. Do đó, anh hiếm khi xem phim ảnh.

Bộ sưu tập trên máy tính bảng của anh không ít phim tài liệu và phim điện ảnh được Khuông Hựu Hoà giới thiệu, tiến độ hiện tại vẫn là con số 0.

Đây là lần đầu tiên anh ta xem một bộ phim hài trong nước sau khi ra trường, không tệ như tưởng tượng, thậm chí còn có một hoặc hai đoạn cười, về phần vị bên cạnh, “Ha ha” không ngớt, còn có hai lần tiếng cười của cậu ta gần như xuyên qua màng nhĩ Khuông Diên Hách.

Các thông báo công việc không ngừng loé lên, Khuông Diên Hách chỉ còn cách chọn một số tin quan trọng để trả lời trước.

Đang tiếp nhận các tập tin từ nhóm, Đường Uẩn đột nhiên ở bên tai anh nói, "Tan làm còn bận rộn như vậy sao?"

Màn hình điện thoại của Khuông Diên Hách không có lớp dán chống nhìn trộm, theo bản năng nghiêng màn hình sang một hướng khác, bởi vì tên nhóm có chữ "Hướng Hằng", hành động này hiển nhiên khiến Đường Uẩn hoài nghi.

"Đang trò chuyện với ai?"

Khuông Diên Hách chuyển sang mục ghi chú, muốn nói cho Đường Uẩn biết mình vừa trả lời tin nhắn cho khách hàng, nhưng Đường Uẩn lại xua tay nói: "A thôi, anh không cần giải thích gì với tôi, nếu anh bận thì tiếp tục trò chuyện đi, dù sao cốt truyện lát nữa tôi cũng sẽ kể cho anh."

-----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

*Lời của editor:

Nếu bạn thấy truyện này thú vị và đáng để theo dõi, hãy follow và đề cử truyện của mình cho mọi người. Đánh giá và lời khuyên của bạn là động lực to lớn đối với mình để tiếp tục edit và cải thiện. Hy vọng rằng nội dung truyện sẽ mang lại cho bạn những giây phút thú vị và hấp dẫn.