Chương 5: Quyến Rũ

Lộ Dã ôm lấy Bạch Chi Chi, làn da chạm vào giống như tơ lụa mịn màng bóng loáng, có một mùi sữa thơm nhẹ nhàng quanh quẩn trên chóp mũi.

Thân dưới của cô gái không nhịn được vặn vẹo, khe hở nhỏ vốn đã không giữ được đang ngày càng chặt lại, qυყ đầυ nhẹ nhàng đâm vào hoa huyệt rồi lại rút lui, thỉnh thoảng truyền đến một tiếng “Bạch”, bao tinh hoàn vỗ vào cặp mông trắng mịn của cô, tiếng “Bạch bạch” nhịp nhàng khiến người ta có cảm giác như đang ở trong mơ.

Động tác của hai người không có gì mới, Lộ Dã di chuyển theo bản năng, tuy không thật sự đi vào, nguyên nhân có lẽ do hoàn cảnh, sợ xấu hổ khi bị người khác nhìn thấy, địa điểm ngoài trời, cùng với, sự chủ động bất ngờ của Bạch Chi Chi.

Bạch Chi Chi hôn rất nhẹ chỉ chạm một lúc liền rời khỏi, mà phút chốc kề sát đó xuất hiện một dòng nước ấm bùng nổ giữa mông.

Lúc Lộ Dã vốn đã muốn phóng thích, thì bị Bạch Chi Chi kí©h thí©ɧ một cái khiến cậu muốn rời đi cũng không thể, tất cả đều bắn đến chỗ miệng huyệt, cả người Bạch Chi Chi truyền đến một trận co giật, hoa huyệt co rút lại, chất đυ.c màu trắng sữa tỏa ra mùi hoa thạch nam trộn lẫn với chất nhầy trong suốt nhỏ giọt tí tách từ miệng huyệt, lan dọc theo đôi chân thon thả.

Ánh mắt Lộ Dã tối sầm, dươиɠ ѵậŧ vừa mềm xuống lại có xu hướng ngẩng đầu.

Nhưng Bạch Chi Chi còn đắm chìm trong dư vị kɧoáı ©ảʍ, sắc đỏ trên mặt chưa phai, đôi môi đỏ mọng nước, tay áo ngắn vén lên xốc xếch, những dấu đỏ và vệt nước trên cặρ √υ" trắng ngần, toàn bộ quần phía thân dưới đều được cởi bỏ đến bắp chân, trên lớp lông thưa thớt ở tam giác dính vật thể màu trắng không rõ, chỗ chân cũng lưu lại dấu tay của Lộ Dã.

Lộ Dã nhìn lướt qua, cảm thấy bản thân đúng là một tên cầm thú. Với tình trạng hiện tại của Bạch Chi Chi, sẽ không ai tin nếu họ nói không có làm đến cùng.

Lộ Dã đơn giản tự chỉnh đốn lại mình một chút rồi chỉnh đốn lại cho Bạch Chi Chi.

Ngón tay của chàng trai thon dài, khớp xương rõ ràng. Chỉ loại chuyện nhỏ như chỉnh đốn lại quần áo này, mà nhìn động tác của Lộ Dã cũng cảm thấy vui tai vui mắt, giống như cảnh hành động quay chậm trong phim truyền hình.

Đến nhận lại đồ mình làm rơi mà suýt nữa đã mất trinh, bình thường đối mặt với tình huống này, người khác sẽ vô cùng sợ hãi, nhưng Bạch Chi Chi chỉ tiếc nếu không phải nơi này không cho phép làm đến cùng thì Lộ Dã đã phá màиɠ ŧяiиɧ của cô rồi.

Chuyện này thật khó làm cho người ta không hưng phấn. Suy cho cùng, đối tượng cũng là Lộ Dã!

Lộ Dã dọn dẹp chất nhầy ở thân dưới, cậu cầm lấy khăn ướt, lau từng chút một ở giữa hai chân, vẻ mặt nhàn hạ thoải mái của Bạch Chi Chi không còn giữ được.

Cô chặn ngón tay bắt đầu đi sâu vào âʍ ɦộ.

“Lớp học sắp bắt đầu rồi, thân dưới của tôi vẫn còn đau!” Thời gian không cho phép, tình trạng cơ thể cũng không cho phép!

Lộ Dã ngồi xổm không nói gì chỉ ngẩng đầu nhìn mắt Bạch Chi Chi.

Đường nét khuôn mặt của chàng trai trong sáng, môi đỏ mọng tóc đen, một đôi mắt đào hoa ngấn nước, tóc mái xõa trên trán khiến Bạch Chi Chi có ảo giác rằng cậu rất đáng thương.

Không ai có thể cưỡng lại ánh nhìn của Lộ Dã.

Bạch Chi Chi luôn hình dung vẻ đẹp phản chiếu của Lộ Dã, nhưng cậu bình thường đều có vẻ mặt lãnh đạm, gặp nhiều thì cũng coi như là có thể tạm chấp nhận. Đột nhiên lộ ra vẻ mặt dụ dỗ người như vậy, lực va chạm mạnh mẽ đến mức khiến cô sững sờ rất lâu mới kịp phản ứng.

Đây có phải là sự tái sinh của một con yêu tinh không?

Vốn cô cảm thấy rất xấu hổ khi để cho Lộ Dã dọn dẹp thân dưới cho mình, cô lén nhìn vào gương, cảm thấy có một chút lúng túng nhưng bề ngoài cô có vẻ bình tĩnh, thực tế luôn quan sát Lộ Dã, sợ trên mặt cậu lộ ra biểu cảm chán ghét, ai biết biểu cảm cậu có chán ghét hay không, nhưng lại quyến rũ…