Chương 2: Cô không dám chắc sau kì thi tốt nghiệp này thì số phận cô sẽ đi về đâu.

Nhưng Khương Nghênh Hàn hình như không thích cô thường xuyên nói chuyện điện thoại với anh trai, mỗi lần bọn họ nói chuyện phiếm hơn mười phút, Khương Nghênh Hàn sẽ thúc giục cô mau chóng đi làm bài tập.

Sau khi học xong lớp năm tiểu học, cô rất ít nhận được điện thoại của ba mình, nghe nói ông ấy đã tái hôn, có gia đình mới và còn có một cô con gái, Khương Nghênh Hàn cũng bảo cô từ nay về sau đừng làm phiền đến gia đình bọn họ nữa.

Sau đó Cận Cường cũng rất ít khi gọi điện thoại cho cô nữa, Khương Mộ biết ba mình vừa có thêm một đứa con gái, sau khi Cận Triều có em gái mới, tâm trạng cô rơi vào sa sút một khoảng thời gian dài, như thể gia đình mình đã bị người khác cướp đi, và tình yêu trong mắt ba và anh trai cô đã được trao cho một sinh mạng nhỏ bé khác, kể từ nay hạnh phúc đó sẽ không bao giờ thuộc về cô nữa.

Từ nay về sau cô không thể gọi điện thoại cho Cận Triều để kể về những bài thi bị điểm thấp hay là những lần xảy ra xích mích với bạn cùng bàn, vì cô sợ sau khi gọi điện, người nghe máy sẽ là vợ mới cưới của ba cô. Trong lòng Khương Mộ, ba cô, anh trai cô luôn là người thân trong gia đình đối với cô, nhưng cô phải thừa nhận rằng bọn họ đã dần biến mất khỏi cuộc đời cô ngay từ đêm mưa lớn hôm đó.

Sau kỳ nghỉ hè năm lớp năm, Khương Mộ cùng Khương Nghênh Hàn chuyển nhà hai lần, cô cố gắng gọi điện cho ba và anh trai để nói cho họ biết địa chỉ mới, nhưng mỗi lần cô gọi tới đều có một người phụ nữ lạ nghe máy, cô không biết phải xưng hô với đối phương như thế nào nên chỉ có thể vội vàng cúp máy, sau cuộc điện thoại đó mọi chuyện trong quá khứ dần trở vào quên lãng.

Cô cũng từng viết rất nhiều bức thư cho Cận Triều để cho anh biết địa chỉ và thông tin liên lạc của ngôi nhà mới của cô và mẹ, nhưng cô không bao giờ nhận được hồi âm hay cuộc điện thoại nào, sau năm lớp sáu, cô hoàn toàn mất liên lạc với bọn họ.

Một năm sau khi ly hôn với Cận Cường, Khương Nghênh Hàn đã mở một cửa hàng xổ số, số tiền kiếm được hàng tháng cũng tương đối đủ để trang trải chi phí sinh hoạt cho hai mẹ con bọn họ, cuộc sống của họ ngày càng tốt hơn, nhưng khi cô nhắc đến ba mình, trên gương mặt Khương Nghênh Hàn sẽ lộ ra vẻ không vui, theo thời gian, Khương Mộ cũng không còn thường xuyên nhắc đến ba và anh trai mình như vậy nữa.

Nếu như cuộc sống vẫn từng bước trôi qua như vậy, với thành tích của Khương Mộ thì việc thi vào một trường đại học chính quy cũng không có gì quá khó khăn, sau khi ra trường thì đi tìm một công việc an ổn, ở lại bên cạnh mẹ chăm sóc cho bà ấy, có thể về sau cũng sẽ không còn bất cứ liên lạc gì với ba và anh trai nữa, nhưng vào năm học cuối cùng của cấp ba cô đã tình cờ biết được một chuyện, và kể từ đó đã thay đổi quỹ tích cuộc sống kế tiếp của cô.

___

Một tháng trước kỳ thi tuyển sinh đại học, Khương Mộ bất ngờ biết được Khương Nghênh Hàn có bạn trai là người nước ngoài, bà ấy cũng đã tính chuyện kết hôn và đang làm thủ tục nhập cảnh, trước đó Khương Nghênh Hàn vẫn luôn giữ bí mật với cô, muốn chờ đợi sau kỳ thi tuyển sinh đại học thì sẽ nói cho cô biết, nhưng một phần tài liệu từ nước ngoài gửi tới đã khiến cho Khương Mộ chú ý.

Hai người cũng vì chuyện này mà đã xảy ra bất đồng rất lớn, Khương Mộ không muốn theo Khương Nghênh Hàn ra nước ngoài học đại học, cô hoàn toàn không biết gì về ba dượng của cô, trong lòng cô kháng cự người đàn ông đột nhiên xuất hiện này.

Đặc biệt là sau khi gặp người đàn ông mập mạp tên Chris này thì cô càng bài xích sự xuất hiện của ông ấy, cô không hiểu tại sao mẹ cô, dáng vẻ của bà ấy cũng không tồi mà lại đi kết hôn với một ông già ngoại quốc bụng phệ, mặt đầy nếp nhăn như thế, và điều quan trọng nhất là hai người bọn họ chỉ mới quen nhau chưa đầy nửa năm, hiển nhiên là một cuộc hôn nhân chớp nhoáng hoàn toàn không đáng tin cậy, vậy mà Khương Nghênh Hàn giống như bị ma nhập vậy, cứ khư khư đòi xa xứ vì tên đàn ông trung niên mập mạp này.

Cô dùng mọi cách để thuyết phục mẹ mình, nhưng lần này thái độ của Khương Nghênh Hàn rất kiên quyết, một tháng đó, Khương Mộ gần như không có lòng dạ nào để tập trung vào kỳ thi tốt nghiệp trung học, cô không dám chắc sau kì thi tốt nghiệp này thì số phận cô sẽ đi về đâu.

Hôm thi tiếng Anh, cô đột nhiên bị sốt cao, cả người nằm sấp trên bàn, đầu óc mơ mơ hồ hồ, cuối cùng ngay cả một sợi chỉ cũng không thể đưa tay với tới.

Khương Nghênh Hàn vì chuyện này mà cảm thấy tự trách bản thân mình rất nhiều, nhưng Khương Mộ lại không biểu hiện ra bất kỳ cảm xúc uể oải nào, dựa theo thành tích này của cô thì chắc chắn không thể vào được vào một trường đại học chính quy trong nước, sau khi đi đến Úc cũng chỉ có thể học dự bị, hoặc là vào mấy trường đại học kém danh tiếng, đây căn bản không phải là trình độ chân thật của cô, cô thương lượng với mẹ mình việc muốn học lại, nhưng thực ra là muốn lợi dụng chuyện này để níu kéo Khương Nghênh Hàn ở lại trong nước, không được để lão già kia lừa gạt.