Chương 15: Ngọt ngào hẹn hò

Edit: MOE (Thiên Ngọc)

Chương 15 Ngọt ngào hẹn hò rạp chiếu phim H khúc nhạc dạo

Nháy mắt sinh sống ở thành phố S đã hơn một năm.

Biến hóa lớn nhất trong hơn một năm này là Hạ Hạo Thần thành một sinh viên sắp học năm hai đại học luật, mà Nghiêm Chỉnh Minh không còn là quản lý ngân hàng, mà là tự mở một văn phòng. Một năm gian nan qua, văn phòng cũng tạm ổn, có chút thành tích.

Một năm trước, chuyện bọn họ sự không bị hai bên thân thích biết được, Hạ Lị cũng không quên đến ngân hàng Nghiêm Chỉnh Minh đi làm ồn ào.

Đại Boss vốn kiêng kị mấy năm nay Nghiêm Chỉnh Minh càng ngày càng lên, sợ bị thay thế được, đối mặt một nhược điểm đưa tới cửa lợi dụng một phen.

Nghiêm Chỉnh Minh minh bạch, hy vọng cấp trên chỉ sợ ít ỏi. Đơn giản từ chức, đi theo Hạ Hạo Thần đến thành phố S bắt đầu.

Thị trường thành phố S lớn hơn, đồng nghĩa phấn đấu không dễ dàng. May mắn những năm gần đây trong công tác nhận thức nhiều người, hắn ở thành phố S tranh được một vị trí.

Người nhà hai bên vẫn như cũ không thể tiếp thu bọn họ, ngày lễ ngày tết gửi quà tặng tiền tài toàn bộ đều bị trả về, nhưng cũng may, bọn họ còn có lẫn nhau.

Hôm nay, Nghiêm Chỉnh Minh tranh thủ lúc rảnh rỗi đi F đại đón Hạ Hạo Thần.

Sinh viên luật phá lệ bận rộn, lát nữa tới giờ cao điểm tan tầm, nên hắn không lái xe, đi bộ. Tính toán đến bên kia dẫn người ra ngoài ăn cơm, thuận tiện xem điện ảnh linh tinh, muộn một chút mới về nhà.

Đến trường Hạ Hạo Thần, cậu vừa mới nộp luận văn, từ văn phòng giảng viên ra tới.

Nhận được điện thoại hắn, bước chân cậu không khỏi trở nên nhẹ nhàng lên.

Mấy ngày nay văn phòng Nghiêm Chỉnh Minh nhận được một hợp đồng lớn, hắn làm lão bản vội hơn nửa tháng. Tuy nam nhân tranh thủ mỗi ngày về nhà, nhưng trên cơ bản mệt đến ngã đầu liền ngủ, hai người gặp mặt không nói chuyện bao nhiêu, Hạ Hạo Thần thực sự nhớ hắn.

Cậu tới cổng trường, Nghiêm Chỉnh Minh đứng ở nơi đó chờ.

Nam nhân gần 40, càng thêm thành thục anh tuấn. Hắn trực tiếp từ công ty tới, trên người còn mặc chính trang. Sơmi đen gắt gao bọc thân hình cường kiện, ngón tay kẹp thuốc lá, toàn thân trên dưới đều tản ra hormone trí mạng.

Sinh viên đều nhịn không nhìn hắn, thậm chí có nữ sinh lớn mật muốn đến gần.

Hạ Hạo Thần kiêu ngạo lại tức giận, nam nhân này đi đến nơi nào đều trêu hoa ghẹo nguyệt!

Cậu dẩu miệng đi qua đi, bất mãn nói: “Xe đâu?”

“Không lái, đợi lát nữa chúng ta ra ngoài ăn, không phải lần trước em nói muốn ăn chỗ XX sao.”

“Nha, người bận rộn hôm nay có thời gian bồi em ăn cơm?”

Hạ Hạo Thần thực sự bất mãn nửa tháng này, bất quá Nghiêm Chỉnh Minh biết cậu nháo tiểu tính tình, không chút nào để ý, vuốt lông.

“Bảo bối nhi đừng nóng giận, trong khoảng thời gian này là anh không đúng, bất quá anh phải hảo hảo kiếm tiền mới có thể nuôi em sao.”

“Ai muốn anh kiếm nhiều tiền, em lại ăn không nhiều lắm!”

“Phải phải phải, anh sai rồi, em muốn thế nào liền thế nào, được chưa?”

Bọn họ đối thoại không nhỏ, sinh viên nghe thấy một hai câu cũng sẽ lộ ra biểu tình kinh ngạc.

Hạ Hạo Thần không thèm để ý, còn cảm thấy trong lòng ngọt ngào. Dù sao từ đầu cậu không tính lảng tránh.

“Em muốn ăn kem, còn muốn ăn rất nhiều…”

“Chỉ có thể ăn một cây, ăn nhiều hư bụng.”

“Ai, anh người này mới vừa nói qua liền quên!”

“Ai da ta tiểu tổ tông, cái khác đều…”

Gần F đại có rất nhiều quán ăn ngon, quán XX cũng không xa, hai người sóng vai chậm rãi đi, dọc theo đường đi ồn ào nhốn nháo, nhưng thật ra càng có vẻ sinh hoạt vụn vặt ngọt ngào.

Hạ Hạo Thần cảm thấy mỹ mãn ăn no bụng, lại ăn một cây kem, tâm tình vô cùng tốt.

Nghiêm Chỉnh Minh mang cậu đi xem phim.

Bọn họ chính thức hẹn hò rất ít, Hạ Hạo Thần đặc biệt cao hứng.

Xem cái gì đã không quan trọng, tựa phim cũng chưa nhìn rõ, xếp hàng mua một suất bắp rang lớn, vào phòng chiếu.

Đi theo Nghiêm Chỉnh Minh đến chỗ ngồi, cậu lập tức cười, thấp giọng mắng nam nhân.

“Anh đại thúc tâm cơ này, anh nói, vị trí anh mua như vậy là muốn làm sao!”

“Thế nào, này chỗ ngồi không tồi đi.”

Nếu muốn xem phim, này tuyệt đối không phải lựa chọn tốt, thật sự là quá trật. Nhưng nếu làm việc khác, nơi này thật ra phi thường thích hợp, bởi vì thị giác không tốt, người cũng không nhiều.

“Lưu manh!”

“Sao anh lại lưu manh, em cho rằng anh muốn làm gì?”

Vẻ mặt hắn chính trực, muốn nói hắn thật tới xem phim, Hạ Hạo Thần tuyệt đối sẽ không tin.

Nhưng lúc này cậu cũng không cãi cọ, chờ nam nhân nhịn không được tới cầu cậu!

Phim bắt đầu chiếu, lúc này cậu mới phát hiện là một bộ phim tình yêu, có một ít cảnh lộ liễu. Tuy cậu đối nữ nhân thở dốc không có cảm giác, nhưng loại không khí này, cậu cũng bắt đầu tâm ngứa. Trộm ngó nam nhân bên người liếc mắt một cái, cư nhiên bộ dáng nghiêm trang.

Hạ Hạo Thần nặng nề hừ một tiếng, nam nhân cũng không nhìn cậu.

Thua liền thua đi!

Cậu nhét bắp rang vào tay hắn, còn mình lập tức cúi xuống cởi dây kéo quần hắn.

Trong mắt Nghiêm Chỉnh Minh hiện lên ý cười thực hiện được, ngoài miệng còn làm bộ kinh ngạc hỏi:

“Bảo bối nhi?”

Hạ Hạo Thần ngẩng đầu trừng hắn, “Đừng giả vờ, lại giả vờ em… Em liền cắn đứt anh!”

Nghiêm Chỉnh Minh tự nhiên nói cái gì cũng không nói, chuyên tâm hưởng thụ.

Hạ Hạo Thần kéo xuống khóa kéo, lập tức có một cổ xạ hương truyền đến. Thật nhiều ngày không làm, làm cậu ngửi tới hương vị này, eo có chút mềm.

Cậu cách qυầи ɭóŧ liếʍ cự vật ngủ đông.

Dùng đầu lưỡi tinh tế liếʍ, dùng hàm răng nhẹ nhàng gặm, nước miếng nhuận ướt vải dệt, thịt trụ rất nhanh ngẩng đầu lên.

Cậu kéo ra tầng vải, chỉ lộ ra qυყ đầυ dữ tợn. Cậu mυ"ŧ vào lỗ nhỏ, hơi thở nam nhân nhất thời nặng nề.

“Dượng, muốn thao em sao?”

Một năm này, cậu đã không còn xưng hô nam nhân là dượng.

Lúc này mở miệng, tức khắc Nghiêm Chỉnh Minh cảm thấy máu xông lên não, chỉ nghĩ ấn tiểu tao hóa này dưới thân hung hăng thao khóc.