Chương 85

Hạ Chi Lí hỏi: “Cậu muốn làm cùng bọn tôi không?”

Ôn Song Mộc không lập tức trả lời, cô đang tự hỏi việc Hạ Chi Lí chọn môn học rốt cuộc là tiếp tục lựa chọn của đời trước hay một phần do hiệu ứng cánh bướm mà Lục Kinh mang lại. Nếu là cái trước, vậy có nghĩa Tô Khởi Ngôn cũng sẽ chọn môn học này, cần phải ngăn cản. Nhưng nếu là cái sau, vậy thì không liên quan gì đến cô, chỉ cần chúc phúc cho hai người yêu đương trong lớp là được.

Ôn Song Mộc nghĩ tới một phương án hoàn hảo, vừa lấy di động trong ngăn kéo ra, vừa nói: “Có lẽ tôi sẽ chọn salon giấc ngủ.”

Lục Kinh khϊếp sợ: “... Trong trường học có kiểu môn học như vậy à?”

Ôn Song Mộc: “Ừ.”

Luận cách giáo viên tâm lý học giúp đỡ học sinh hợp lý hóa việc lười biếng trong thời gian ở trường.

Lục Kinh yên lặng quay đầu nhìn về phía Vương Thừa Thạc: “Chúng ta cũng chọn cái này đi.”

Vương Thừa Thạc cạn lời, nhưng vẫn là mở thời khoá biểu ra tìm: “Môn học này khó chọn lắm, chỉ có mười vị trí trống.”

Ôn Song Mộc nói: “Đúng vậy, mọi người nhớ phải chọn một vài lớp dự phòng, nếu không nhỡ đâu chậm vài phút, cuối cùng chỉ còn lại mấy môn linh tinh như aerobics, múa lân thôi.”

Cô vừa dứt lời thì một tin nhắn nhảy ra trong lịch sử trò chuyện giữa cô và Tô Khởi Ngôn.

【Môn tự chọn tôi muốn đăng ký là 《Thơ Hậu Phương Hoa》[ nắm tay ][ nắm tay ][ nắm tay ]】

Ô Tiểu Tất chứng kiến toàn bộ: “... Chiêu này của ký chủ hơi mạnh đấy.”

Việc này có thể chắc chắn trăm phần trăm rằng Tô Khởi Ngôn sẽ không chọn môn học này.

Ôn Song Mộc không kiêu không nản, lại hỏi Hạ Chi Lí: “Cậu thì sao, đã suy nghĩ kỹ muốn chọn gì chưa, nói không chừng chúng mình có thể cùng lớp đấy.”

Hạ Chi Lí nói: “Rồi, cái đầu tiên chọn vẫn là 《 Thơ Hậu Phương Hoa 》, nếu không chọn được thì đổi sang nghiên cứu《 Hồng Lâu Mộng 》, cảm giác hai môn này sẽ không có quá nhiều người chọn.”

Ôn Song Mộc: “Đúng thật.”

Đều là tên môn học khiến người khác nghe xong lập tức đánh mất du͙© vọиɠ trần tục.

Nhưng vì bảo đảm an toàn, Ôn Song Mộc vẫn gửi phương án dự phòng 《 Hồng Lâu Mộng 》cho Tô Khởi Ngôn.

Có lẽ Vương Thừa Thạc và Lục Kinh ở bên cạnh cảm thấy hình ảnh hai người đàn ông cao lớn mà lại học môn aerobics, múa lân khó có thể tưởng tượng được, đồng thời cúi đầu xuống nghiêm túc xem thật kỹ thời khóa biểu.

Vương Thừa Thạc gõ đầu ngón tay xuống mặt bàn tạo ra tiếng ‘cạch cạch cạch’: “Phải chọn môn gì mới tốt đây, hay là chọn bóng rổ đi. Tuy rằng có nhiều người đăng ký nhưng danh sách trống cũng nhiều.”

Lục Kinh lại lo chính mình: “Cậu nói xem môn bói bài Tarot với bói sáu câu này cuối kỳ sẽ kiểm tra cái gì.”

Vương Thừa Thạc ngạc nhiên, cười mắng: “Gần đây cậu có vướng mắc gì với khoa học dân gian khoa học đúng không.”

Ôn Song Mộc nghe thấy bọn họ nói chuyện, mở miệng nói: “Môn bói bài Tarot là lúc cuối kỳ thay nhau bói vận mệnh trong một tuần tới cho giáo viên, thông thường sau một tuần giáo viên sẽ gửi điểm lên hệ thống giáo dục, có thể tính chuẩn một nửa là có thể đạt điểm tuyệt đối. Bói sáu câu là để mấy đồng tiền xu ở mai rùa tính may rủi, xác suất trượt môn tương đối cao, sẽ ảnh hưởng đến tổng thành tích cuối kỳ, không khuyến khích người của lớp chúng ta chọn.”

Dù sao trong lớp trọng điểm mọi người đều cạnh tranh kịch liệt vì danh sách, học bổng, thành tích của các lớp tổng hợp cũng nằm trong phạm vi đánh giá.

Còn về việc tại sao cô lại biết, vừa nãy Lục Kinh nói ra tên của hai môn học này nên cô lập tức nhớ tới đây là những môn học tự chọn mà cô đã đăng ký trong hai học kỳ năm nhất trung học.

Đương nhiên, cuối cùng tất cả vinh dự bỏ mình, nếu không phải do cô có điểm của những môn văn hóa khác chống đỡ, cô cũng không có cách nào giành được học bổng đặc biệt trong ba năm cấp ba liên tiếp.

Vương Thừa Thạc nói: “Cậu biết rất rõ nhỉ.”

Ôn Song Mộc lập tức cười gượng hai tiếng, bịa chuyện nói: “Lúc cuối tuần khi xin kinh nghiệm của các đàn anh đàn chị năm thứ hai trung học, bọn họ nói cho tôi biết, nghe nói có rất nhiều người lớp thực nghiệm và lớp mùa xuân bởi vì chọn môn học đó nên điểm quá thấp, ảnh hưởng đến điểm tổng, cuối cùng chỉ kém so với điểm bình thường có một hai điểm nhưng khi năm hai trung học chia lớp lại rớt xuống lớp thường.”

Lại nói tiếp...

Trong đầu Ôn Song Mộc lóe lên tia sáng.

Nếu như cô không nhầm thì hình như vào năm hai, Hạ Chi Lí chủ động xin chuyển khỏi lớp thực nghiệm bởi vì áp lực học tập quá lớn?

Lúc ấy còn gây nên ồn ào trong trường, sau khoảng nửa năm, có vẻ như là trường học để cho cô ở nhà làm đủ bài tập rồi mới một lần nữa đến lớp.

Ôn Song Mộc lặng lẽ liếc nhìn Hạ Chi Lí một cái.

Cho nên cuối cùng thì cái người mà mỗi lần thi thành tích đều cao hơn cô mấy điểm bị áp lực ở đâu.

Ôn Song Mộc nén lại suy nghĩ, phát huy tinh thần của Ông Tơ Bà Nguyệt, thay đổi lời nói: “Nhưng điểm các môn văn hóa của mọi người cao như thế, chơi bời một chút cũng được.”