Chương 74: Bật sếp

"Chào em, em hãy cố gắng sống thật tốt nhé .Hãy cố gắng kiếm một người tốt hơn anh .Hãy cố gắng nuôi con đến khi nó trưởng thành, hãy cố gắng cười nhiều hơn nhé và hãy cố gắng quên anh đi như cách mà trước giờ em đã làm để có thể quên được anh ! Anh đi đây . Kiếp sau anh sẽ đến tìm em sớm hơn tất cả mọi người trên đời này, anh sẽ không bao giờ buông tay em như cách mà 13 năm trước em buông tay anh đâu .Anh sẽ trói chặt em bên người nhưng kiếp này có lẽ anh đánh mất em rồi !

Bóng dáng anh dần dần tan biến hòa vào màn đêm .Đứng một mình trong bóng đêm ấy người cô đau như muốn tan làm trăm mảnh trái tim như bị ai bóp nát không thể nào đập được nữa .Trong đêm tối ấy một tay cô ôm lấy ngực của mình một tay ôm chiếc bụng của mình mà kêu gào trong vô vọng dường như trong tiếng hét ấy chứa đựng bao nhiều sự ân hận mà cả cuộc đời này cô sẽ không bao giờ trả lại được .

"Ngọc Ngọc em tỉnh rồi à " Darius thấy cô có dấu hiệu tỉnh lại thì luống cuống chạy đến.

Cô khi nghe có tiếng người gọi mình thì bừng tỉnh .

"Thế Anh ! Thế Anh." Cô gọi tên anh trong vô vọng

" Không sao không sao Thế Anh qua cơn nguy kịch rồi .Chắc khoảng mấy tiếng nữa nó sẽ tỉnh thôi "



Cô nghe Darius nói vậy thì ổn định hơn không còn gọi tên anh .Ngược lại cô rất ngoan ngoan nghe lời Darius uống được một ít sữa xong thì lặng lẽ đi theo Darius về phía phòng của anh Darius cho cô vào trước .Vừa vào đập vào mắt của cô là một cảnh tượng mà có lẽ cả đời này không bao giờ cô có thể quên được thân thể yếu ớt của anh đang giành giật từng giây từng phút với tử thần. Thân thể gầy gò kèm theo những vết bẩm vẫn còn chưa mờ trên tay anh kèm theo những chiếc ống dẫn truyền được cắm vào người anh như một mũi dao đâm thẳng vào tim của cô trái tim cô tan nát thật rồi .Cô không thể nào gồng gánh được nữa chỉ biết khụy xuống cạnh giường anh mà khóc như một đứa trẻ .Có lẽ từ trước đến giờ chúng ta đã sai thật rồi Thế Anh ạ .Em và anh đã sai ngay từ đầu rồi à không có lẽ chỉ có mình em sai thôi ban đầu người gây ra tất cả những đau khổ cho anh cũng là em .Em chẳng biết mình đã làm cho anh hạnh phúc được bao lần nhưng cũng chính em là người đã gây ra bao nổi thống khổ cho anh .Là em đã không biết cách yêu, là em trẻ con nên đã không chịu đợi anh giải thích một câu mà đã tự ý bỏ đi làm anh khổ là em đã không nhẫn nại với anh là em tất cả là do em. Đúng là ông trời thấy em đã gây ra tội lớn như vậy nên muốn dùng anh để trừng phạt em phải không ? Thể thật là không đáng nhỉ ? Tại sao em là người xấu mà tại sao lúc nào anh cũng phải chịu tất cả mọi chuyện vậy .Tại sao hả anh ? Vừa nói cô vừa khóc trong vô vọng .Có lẽ trong tình yêu này không có đúng hoặc sai chỉ có người yêu hơn là sai sai vì đã quá bao dung mà không dạy được người kia cách để trưởng thành hơn trong chính tình yêu này để rồi một mình ôm nỗi đau từng ấy năm .

Đột nhiên có một bàn tay lặng lẽ đặt lên vai cô .Mà lúc này cô vẫn không hề hay biết cho đến khi anh cất giọng

"Em đừng khóc nữa "

" Thế Anh anh tỉnh rồi ! Để em gọi bác sĩ " Lúc này cô mới nhận ra được giọng của anh luống cuống đứng dậy mà chạy đi gọi bác sĩ. Sau một hồi bác sĩ kiểm tra cho anh xong thì Darius cũng vào vừa vào Darius đã đứng chửi luôn ông sếp của mình một cách ngon lành mặc cho cô vẫn đứng đó

" Á à Thế Anh cậu tỉnh rồi hả sao lại điên vậy hả thằng khùng đi máy bay mà vẫn cất được dao trong người là sao cậu dấu tôi mang theo lúc nào đúng là ngu là nó lây mà lây được cả hai người nữa hả sao mà cả hai người đều ngu vậy hả ? Con Ngọc nó có thai nên tâm sinh lí thay đổi nên tôi cũng không chửi được còn cậu già cái đầu rồi mà chơi dại không thể chịu được. Sao cậu nghĩ tôi không chửi cậu được hả ?Thế cậu nhẩm to rồi hôm nay tôi không chửi cho cậu giác ngộ ra cái chân lý sống thì tôi không phải là người. Tôi điên cậu lâu lắm rồi nay tôi chửi cả đôi luôn cho nhớ tôi đi nhớ đến chết luôn đi .Điên lắm rồi. Tôi lạy hai anh chị làm ơn xong vụ này về nhà ôm ấp nhau hay abcz gì không không cần biết về mà nói chuyện làm hòa với nhau cho thế giới yên bình dùm cho tôi một cái .Chơi gì mà ngu dữ vậy ăn chơi không nghĩ đến hậu quả .Mà người khổ là tôi đây này tháng sau là tôi lấy vợ rồi mà hai anh chị cứ hành tôi thế này thì cô dâu của tôi chạy mất dép .Cái gì mà hai hôm nay tôi chưa được tắm một lần nào đến cơm còn không ăn được nữa .Thôi em xin lạy hai anh chị hai anh chị đừng báo tha cho chúng em đi chứ hai anh chị cứ vờn nhau thế này thì chắc mọi người cạo đầu đi tu luôn vì hai anh chị quá ! Thôi tôi xin phép về hai anh chị tự mà chăm nhau .Cái cô Ngọc thì tự mà chăm sóc mình chứ không ai kia lại chửi tôi làm cho cô ngất ra thì khổ tôi .Tôi về .Cậu đúng là ngu nhất trong đám ngu .Ca này hết cứu."

Sau khi tuôn một tràng 1001 câu chửi thâm thúý không kịp thở thì Darius bỏ về luôn mặc kệ luôn hai con người mới bị ăn chửi cho ngu người đang đông cứng tại chỗ kia