Chương 5.1: Hàng ngày nuông chiều ở mạt thế (3.1)

Mấy ngày sau đó, Tông Dận thỉnh thoảng chui ra ngoài gϊếŧ tang thi đồng thời di chuyển về hướng tây.

Anh tu hành cả ngày lẫn đêm, gấp không chờ nổi muốn chạy tới căn cứ nhỏ gần đó để gặp mặt “anh em tốt” của mình.

Y Nịnh vẫn chui rúc trong không gian của anh như cũ, anh không ép cô phải ra ngoài, cô cũng căn bản không nhắc đến chuyện này.

Cũng may được giáo huấn từ lần trước, Y Nịnh cuối cùng đã biết không thể uống quá nhiều linh tuyền. Nhưng mà cô lại khám phá ra một loại công năng khác của linh tuyền: Dung dịch dưỡng nhan.

Cô dùng nước linh tuyền như dung dịch chăm sóc da, thỉnh thoảng còn kết hợp với sữa bò để tắm.

Sinh hoạt trôi qua cực kì tốt đẹp.

Ở giữa vùng hoang dã và căn cứ nhỏ có một thành thị nhỏ.

Trong một căn phòng ở trung tâm thành phố, một thiếu nữ trốn ở trong phòng đen tối cố hết sức gặm bánh nén khô.

Nàng ngơ ngẩn nhìn vào trong không khí, lẩm bẩm: “Anh ta sắp đến rồi…… chờ thêm chút nữa……”

【Nữ chính còn ổn không? Nhìn thê thảm quá……】

【Ở vài ngày với một cái thi thể của tang thi, ai trong tình huống này thì cũng điên thôi, khổ thật.】

【Diễn viên vào vai nữ phụ hình như tên là Rắn Rết thì phải? Tôi biết cô ta, rất nổi đó. Đã dựa theo cốt truyện bẫy nữ chính rồi thế mà còn dẫn thêm một con tang thi vào đây như là sợ cổ không chết được ấy, thủ đoạn quá độc ác.】

Khi Sở Vu Hàm cùng bạn trai và những người khác chạy trốn đến căn cứ, họ đã dừng ở chỗ này để tìm vật tư.

Nhưng điều cô không ngờ tới chính là, bạn thân Uyển Đình luôn luôn ôn nhu thiện lương thế mà lại nhốt cô và tang thi lại một chỗ. Lúc sau lại kêu cô bị tang thi cắn chết, khóc sướt mướt rồi chạy ra bên ngoài.

Nàng tận mắt nhìn thấy bạn trai mình ôm chặt lấy Uyển Đình, vỗ đầu cô ta an ủi một cách thân mật.

Vẻ mặt đám đồng đội chung quanh như là thấy nhiều không chút ngạc nhiên.

Đầu cô đã xanh phát sáng mà chính mình còn không nhận ra, ngay cả ám chỉ mờ mịt của đồng đội nhìn cũng không hiểu.

Buồn cười, buộc cười thực sự.

Tuy rằng đã cố hết sức gϊếŧ được con tang thi đó, nhưng đang lúc vật lộn cô không thể tránh khỏi mà đã bị thương.

Nguyên bản cô đã tuyệt vọng chờ cái chết, nhưng sau một đêm sốt cao cô lại sống một cách kỳ tích, còn thức tỉnh được dị năng cứu chữa.

Vấn đề mấu chốt hơn là, cô phát hiện bản thân đang sinh sống trong một quyển tiểu thuyết.

Vai chính trong tiểu thuyết là bạn cùng bàn cao trung của cô, Tông Dận, anh là người đã trọng sinh, có một không gian thần bí, trải qua việc tu luyện trở thành người mạnh nhất, xưng vương thành hoàng, thống nhất nhân loại, xua đuổi đám tang thi ở bên ngoài tháp cao, mở ra một kỷ nguyên mới cho loài người.

Thành phố này có suất diễn rất lớn ở thời điểm Tông Dận mới thức tỉnh, anh ở chỗ này liều mạng gϊếŧ chết một con tang thi giai cấp cao, còn thu phục được một con dị thú rất có tiềm lực phát triển.

Cô chỉ cần kiên trì thêm mấy ngày, chờ đến lúc Tông Dận tới, cô nhất định có thể ôm đùi vàng của anh rồi trở thành một đồng bạn đầy tín nhiệm.

Thiếu nữ lộ ra một nụ cười hơi ngơ ngác.

“Kiên trì, ta có thể làm được.”

Chạng vạng ngày hôm sau, trên đường phố của thành thị.

Tông Dận bình tĩnh đi ra từ vòng vây của đám tang thi, lưu lại trên mặt đất một đống tang thi thủng đầu.

Anh đã tìm thấy mâm ngọc trung tâm khống chế chỗ không gian này trong thư phòng, trải qua mấy ngày dùng linh lực để nuôi dưỡng nó, liên hệ của anh với không gian càng thêm chặt chẽ.

Hiện tại đi ở bên ngoài anh đều có thể từ trong thức hải thấy rõ ràng Y Nịnh đang làm cái gì, còn nghe thấy tiếng của cô.

Mà cô, lại đang gây chuyện.