Chương 8: Nhà hàng xóm có cô gái mới lớn

Editor: Hyunie





"Không biết cái này có thể kiếm được tiền không."

Tô Hạo lẩm bẩm một câu, mặc dù hắn có lòng tin với kết quả, thế nhưng còn phải trải qua kiểm tra xét duyệt của đối phương nữa.

Sợ rằng đến ngày mai mới có kết quả.

Sau khi hắn nộp thành quả, phía dưới nhiệm vụ lại một lần nữa náo nhiệt.

Web Julong có rất nhiều các hội viên IT tinh anh đến tham gia trò vui.

2 giờ đã nộp thành quả, đây không phải nói bậy sao? !

Liên quan đến chủ đề nộp thành quả mọi người lại lần nữa bàn tán sôi nổi.

Có điều hiện tại Tô Hạo cũng không quan tâm những điều này, mà lại có hứng thú tiến vào web Julong hacker xã khu.

Hắn là chuyên gia mạng, đối với mạng lưới hacker công phòng thủ thực sự cảm thấy hứng thú vô cùng.

Tô Hạo khi còn bé ước ao trở thành những hacker mạng chuyên nghiệp vừa thần bí vừa hấp dẫn.

Bây giờ đã có được đại não Siêu cấp, hắn đối với học tập tri thức đột nhiên trở nên cực kỳ say mê.

Bởi vì hắn biết, tri thức chính là vàng bạc.

Vừa xem được một chút đã đến 12 giờ đêm, nếu ngày mai không phải đi làm, hắn chắc hẳn sẽ xem cái này suốt đêm.

Ngày thứ hai, năm giờ rưỡi Tô Hạo liền rời giường.

Hắn kinh ngạc phát hiện, tinh thần của hắn tràn trề, không hề có một chút cảm giác mệt mỏi, điều này cũng có thể có liên quan đến tiến hóa.

Đi đến dưới lầu sớm một chút, Tô Hạo mua một hộp bánh rán cùng trái cây chuẩn bị trên đường ăn.

"Tô ca ca."

Chợt thấy Mạnh Kỳ Kỳ trong tay bưng một hộp cơm đi tới.

Cô nàng mặc một cái áo thun rộng màu hồng phấn, bên dưới là quần sooc jean, buộc kiểu tóc đuôi ngựa.

Tuy rằng áo thun rộng rãi, thế nhưng cũng không thể che giấu được than hình ngạo nghễ cô nàng.

Tô Hạo đã từng suy đoán, tối thiểu phải 36C, thật không hổ danh là cô gái mới lớn nhà hàng xóm.

"Chi Chi đến mua điểm tâm à."

"Hừm, mẹ em bảo em tới mua tào phớ."

Mạnh Kỳ Kỳ lắc lắc hộp cơm trong tay.

"Đúng rồi, Tô ca ca, mẹ em chính là như vậy, lời nói ngày hôm qua anh cũng đừng để ý nha."

Tô Hạo cười nói: "Không có việc gì, vốn là tôi thiếu nợ tiền thuê nhà, đúng rồi, em sắp thi đại học đúng không?"

"Đúng ạ, còn nửa tháng nữa."

Mạnh Kỳ Kỳ gật gù.

"Phải thật nỗ lực, chờ em thi lên đại học, Tô ca ca mời em ăn một bữa lớn."

"Tô ca ca, đây chính là anh nói đó nha."

Mạnh Kỳ Kỳ nghe được lời này, hài lòng nhảy nhảy.

"Tôi trước ra trạm tàu điện ngầm đi làm đã, không hàn huyên với em nữa."

Tô Hạo vung tay, sau đó đi tới trạm tàu điện ngầm.

Tuy rằng ngày hôm nay Tô Hạo thức dậy sớm, nhưng ngày hôm nay tàu điện ngầm không biết xảy ra chuyện gì, một mực còn chậm rất lâu.

Hắn đến công ty bấm thẻ vừa đúng 8h30, so với bình thường cũng không còn sớm.

"Đing."

Tô Hạo mới vừa ngồi vào chỗ làm việc, điện thoại di động liền nhận được một tin tin nhắn ngắn.

" Quý khách số đuôi 1818 dự trữ thẻ ngày 21 tháng 5 lúc 8 giờ 31 phút nhận được 30000RMB nguyên, số dư hiện tại 32318. 61 nguyên. Nhuận bút khách hàng: tiền thuê Web Julong."

Hả? Tối hôm qua hắn giao nộp nhiệm vụ ở web Julong đối phương xét duyệt xong rồi, tiền thuê tới rồi! !

Tô Hạo mừng rỡ không thôi, hắn thật sự làm được, hơn nữa còn lập tức lấy được 3 vạn tiền thuê, cái này tương đương với ba tháng tiền lương đấy, tốc độ kiếm tiền quá nhanh mà.

"Tô Hạo! Cậu còn cười! Ngày hôm qua tại sao cậu không có tăng ca!"

Giữa lúc Tô Hạo đang cao hứng, một âm thanh rít gào truyền đến.

Hắn muốn nghĩ cũng không cần nghĩ, nhất định là Sử Đại Bằng.

Lúc này này các nhân viên bộ phận trình tự khai phá mỗi một người đều đồng cảm nhìn Tô Hạo, tình cảnh này tối hôm qua bọn họ cũng đã đoán được.

Quả nhiên Sử Đại Bằng bưng chén trà đi tới: "Ngày hôm qua tất cả mọi người ở bộ phận chúng ta đều tăng ca, cậu thì chạy đi đâu?"

" Tại sao lại muốn tôi tăng ca?"

Tô Hạo hững hờ nói.

"Tại sao tăng ca? Cậu cái con tép riu còn dám hỏi ngược lại tôi, tôi tuyên bố, tiền thưởng tháng này cậu không có, thưởng cuối năm cũng không có."

Sử Đại Bằng nhất thời nổi trận lôi đình.

Tô Hạo lập tức nổi giận, ngày hôm qua rõ ràng nói chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ của mình là có thể tan làm, hắn định nói mình vào giờ tan việc, đã đem nhiệm vụ hoàn thành rồi.

Thế nhưng cái tên Sử Đại Bằng này còn chưa để hắn giải thích, liền chửi hắn là con tép riu.

Then chốt cái tên này lại chụp tiền thưởng cùng thưởng cuối năm của hắn, vậy thì quá đáng quá rồi.

"Họ Sử kia, ông cho rằng ông là ai hả? Diễu võ dương oai!"

Tô Hạo trực tiếp thọt một câu.

"Hả?"

Thời khắc này, toàn bộ nhân viên của bộ phận đều chấn kinh rồi.

Sử Đại Bằng là quản lí chi nhánh, những ngày thường hung hăng quen rồi, quở trách trào phúng nhân viên rất thường xuyên.

Nhân viên bộ phận đối với hắn đều là một mực cung kính, giận mà không dám nói gì.

Thế nhưng ngày hôm nay Tô Hạo tự nhiên bạo phát, chống đối công nhiên, tất cả mọi người không thể không khϊếp sợ?

Đồng thời, đại gia cũng đang rất khϊếp sợ, lại âm thầm hưng phấn, dù sao việc Tô Hạo làm đều là chuyện bọn họ muốn làm.

" Cái tên Tô Hạo nhà cậu, cậu dám chống đối tôi, cậu còn có muốn đi làm hay không? Tôi là lão đại bộ phận, có tin tôi đuổi việc cậu, tặng cậu một phân tiền không lấy được không."

Sử Đại Bằng tức đến nổ phổi nói.

"Tôi nói này Sử quản lý, ông tốt xấu cũng là quản lí chi nhánh, bên trong đầu ông đều là phân sao? Ông một chút pháp luật lao động cũng không hiểu, coi như đuổi việc tôi, công ty cũng phải cho tôi tiền bồi thường."

Tô Hạo một mặt hí hửng nói.

"Phốc."

Lúc này, các đồng nghiệp bắt đầu không nhịn được cười lên.

"Cậu! !"

Sử Đại Bằng giận đỏ mặt tía tai.

"Cậu cái gì mà cậu, còn có ngươi vừa động một chút liền tự xưng là lão đại, hiện nay là xã hội pháp trị, ông chạy đến đây lập bến tàu hả? Mọi người có biết không biệt hiệu của hắn là Một đống cứt ?"

Tô Hạo nhìn thấy dáng vẻ ăn quả đắng của Sử Đại Bằng, không ngừng hưng phấn.

Ngược lại hắn bây giờ có được hệ thống siêu cấp tiến hóa, có phương pháp kiếm tiền ngàn vạn, căn bản không sợ bị đuổi việc.

Huống chi hiện nay tổng giám đốc của công ty lại là lão bà của hắn đây.

"Tô Hạo! Trời lật rồi đây, cậu đi thu dọn đồ đạc rồi cút đi! Tôi tuyên bố cậu bị đuổi việc rồi!"

Sử Đại Bằng vỗ bàn một cái, gào thét nói.

"Đống cức quản lí, ông không chỉ không hiểu pháp luật lao động, chương trình công ty ông đều không rõ ràng , quản lí chi nhánh công ty chúng ta cũng không có quyền xử phạt nhân viên, đuổi việc nhân viên, chỉ có tổng giám đốc mới có quyền lực này, đầu óc này của ông làm sao lại trở thành quản lí chi nhánh được vậy?"

Tô Hạo đột nhiên phát hiện, hắn nổi cơn giận, cũng rất có khí thế.

Sử Đại Bằng mặt tái xanh tức giận, hắn vốn là dựa vào quan hệ tiến vào, lời này của Tô Hạo, không thể nghi ngờ là đối với hắn chê cười, để các đồng nghiệp chế giễu.

Bởi vì bên này cãi vã, lập tức thu hút bộ phận khác vây xem.

"Được đó, tôi trị không được cậu đúng không, vậy tôi liền để Thẩm tổng đến đây, Thẩm tổng biết cậu chống đối quản lý, như thế cũng sẽ đuổi việc cậu! Cậu hãy chờ bị đuổi việc đi."

Sử Đại Bằng cắn răng, móc ra điện thoại di động.

Lúc này các đồng nghiệp đều dùng ánh mắt đồng tình nhìn về phía Tô Hạo, nếu như Thẩm Nguyệt Phỉ đến đây, như vậy sợ rằng chỉ có một kết quả, chắc chắn sẽ đuổi việc Tô Hạo.

Dù sao chuyện chống đối quản lý như vậy, là việc công ty kiêng kỵ nhất, huống chi Sử Đại Bằng vẫn là người thân của một vị cổ đông của công ty.

"Đều đứng ở chỗ này làm cái gì!"

Đột nhiên một tiếng quát to, dọa tất cả mọi người nhảy dựng một cái.

Người nói chuyện ở đây không phải là ai khác, chính là Thẩm Nguyệt Phỉ, vào lúc này một mặt lạnh băng đứng ở phía trước bộ phận trình tự khai phá.

------------------------------------------------------------

Chúc cả nhà đọc truyện vui vẻ nhaa!