Chương 10: Cảm giác trịnh trọng

Chưa đầy nửa giờ đồng hồ, Bạch Thần liên tục phớt lờ các cuộc gọi của quản lý, cùng Tạ Ý Lẫm xuống xe trước cửa tòa thị chính.

Thực ra bây giờ kết hôn cũng không cần phải đi một chuyến đến đây, chỉ cần lên mạng điền vào mẫu đơn trực tuyến, xác minh giới tính là được, nhưng phải chờ đến 30 ngày mới có kết quả, quá chậm.

Cho nên bọn họ lựa chọn trực tiếp đến đây để công chứng, chỉ cần một ngày là có thể lấy được.

Khoảng 8h sáng, văn phòng đăng ký kết hôn mới mở cửa, ngày thường cũng không có nhiều người, bọn họ thuận lợi lấy được số, tự mình điền thông tin cá nhân vào.

Tên họ Bạch Thần, 21 tuổi, giới tính nam... giới tính thứ hai Omega, chứng minh nhân dân số... Bạch Thần lần lượt điền đại khái vào các mục, điền hai từ diễn viên vào chỗ trống nghề nghiệp.

Thuận tiện, hướng ánh mắt tò mò nhìn sang bên cạnh.

... Cậu nghĩ, chắc là Tạ Ý Lẫm sẽ không điền danh tính là Hoàng thái tử vào đâu. Quả nhiên, từ chỗ của mình, cậu nhìn thấy được góc nghiêng của người đàn ông khôi ngô tuấn tú này, đối phương thần sắt nghiêm túc, điền vào mục nghề nghiệp là quân nhân.

Một quân nhân, đây là sự khẳng định nghề nghiệp của Tạ Ý Lẫm.

Bạch Thần lấp đầy các mục cần điền của mẫu đơn, nhấn xác nhận, không nhịn được lại hướng sang bên cạnh nhìn thoáng qua, vừa đúng lúc, người đàn ông này cũng đã điền xong mẫu đơn, hơi quay người, hai người bỗng dưng chạm mắt nhau.

Đôi mắt màu xám tro bất giác nhìn xuống, giường như có chút bối rối vì chuyện mình đã làm, Bạch Thần vô thức lộ ra má lúm đồng tiền, cười nói: ""Điện hạ, tôi không sao.""

Sau khi kiểm tra lại các thông tin đã điền, Bạch Thần đi theo Tạ Ý Lẫm ngồi ở hàng cuối cùng của phòng chờ, đột nhiên có chút thấp thỏm.

Đây chính là kết hôn sao.

Mặc dù là giả, nhưng vì phải đến đây để đăng ký, cho nên thực sự có cảm giác trịnh trọng.

Hơn nữa, xung quanh đều là các cặp đôi ngọt ngào, bọn họ thường xuyên liếc mắt đưa tình, tán gẫu vài câu về ước mơ tương lai sau này, Tạ Ý Lẫm và Bạch Thần ngồi không nói lời nào, có lẽ vì mắc chứng sợ hãi trước hôn nhân.

Đầu của Omega quay qua quay lại, nhìn hết chỗ này đến chỗ khác, bất tri bất giác, ngồi sát vào người Tạ Ý Lẫm

Người đàn ông ngồi bên cạnh cậu, trầm mặc chờ đợi.

Trên người anh là bộ quân phục thẳng thớm, chất vải bóng loáng khiến anh càng thêm phần đĩnh đạc như cây thông, nhưng người đàn ông này khí chất vẫn rất lạnh lùng, giống như cây thông không hề rung chuyển trong tuyết. Đôi mắt màu xám tro bị mũ vành trên đầu che khuất hơn phân nửa, không thể nhìn rõ thần sắc, nhưng Bạch Thần vẫn có chút không kìm chế được, nhích lại gần hơn.

Ngay lúc đó, cơ thể đối phương dường như lạnh hơn, tựa như là ảo ảnh.

""Điện hạ.""

Bạch Thần hạ giọng, nhỏ tiếng hỏi: ""Anh có thấy nóng không?""

Tạ Ý Lẫm...

Người đàn ông chớp mắt, nhìn đi chỗ khác.

Thật ra, Bạch Thần cũng không muốn anh trả lời lại, không đầu không đuôi nói: ""Có chút nóng.""

""Lạ thật."" Cậu khoa trương lè lưỡi: ""Tôi biết là giả, nhưng cảm giác lại có chút khác lạ.""

Lần trước vì bị số tiền lớn làm choáng váng đầu óc, bây giờ phải ngồi ở đây chờ làm thủ tục, cho nên cậu mới có cảm giác khác lạ.

Chuyện này khác với việc đùa giỡn cùng bạn bè, nói cái gì mà sau này phải tìm được một Alpha giàu có... Huống chi, Tạ Ý Lẫm không phải là một Alpha giàu có bình thường.