Chương 7

Sơ lược chap trước: "sau khi Thiên Ân đỡ đạn cho Công Tấn thì.....á ai đỡ đạn cho ai ta???? *suy nghĩ* ......" haizzzzzz.... Xem trong phim, lúc nào cũng có "sơ lược tập trước" cũng muốn làm cho quành tá tràng mà não cá vàng quá nên phá sản rồi. Không dài dòng nữa vô truyện luôn.

Trong khi Thiên Ân ở phòng Công Tấn chăm sóc cho anh ta thì A Phát và Nhật Di lại vui đùa đến nỗi lăn ra ngủ say. Cứ thế cho đến Mặt Trời yên giấc cả hai mới thức dậy và A Phát vội vàng chào mọi người rồi đi về.

"Thời gian vẫn lặng lẽ trôi, đôi ta cứ lặng lẽ yêu....." niềm đam mê âm nhạc quá lớn nên không kiềm chế được. Tiếp đây

________Vài tuần sau________

Thời gian trôi qua thật nhanh, mới đó đã vài tuần trôi qua. Kỳ thi cuối năm của Thiên Ân đã qua và cậu ấy đã tốt nghiệp lớp 12.

Vết thương của Công Tấn cũng đã khỏi hẳn. Sau kỳ thi Thiên Ân lại dùng nhiều thời gian ở bên y hơn. Từ lúc bị đạn bắn trúng đến bây giờ Công Tấn không cưỡng bức cậu nữa. Hôm nay Thiên Ân chủ động qua phòng Công Tấn để trả ơn (*Tác giả cười nham hiểm* hơ hơ lão tử đã chờ ngày này lâu lắm rồi)

- C....Công Tấn.....e....em muốn....trả ơn việc anh đã cứu em-Thiên Ân ấp úng, mặt đỏ ngại ngùng nói

- Vậy làm anh thoải mái....-y cười tà một cái rồi nói

Thiên Ân mơ hồ vẫn chưa tiêu hóa được câu nói đó, ngơ ngác "Thoải mái?" chợt nhận ra cậu đỏ mặt ngại ngùng, ngây thơ suy nghĩ "Cái mạng này cũng là anh ta cứu nếu mình ngoan ngoãn chắc có lẽ anh ta sẽ không ngược đãi mình" sau một lúc đấu tranh tư tưởng thì quyết định sẽ nghe theo anh ta. Thiên Ân tiến đến gần, nhẹ nhàng hôn lấy môi đối phương, vụng về mà lục lọi khoang miệng y. Sau một lúc Thiên Ân gỡ từng nút áo của Công Tấn, y vẫn nằm yên xem cậu ta. Cậu xoa xoa nơi ngực săn chắc của y, kế đó là cơ bụng và xoa nắn nhũ hoa, sau lớp quần bò đã thấy cự vật to lớn bành trướng, làm Thiên Ân có hơi hoảng sợ một tí. Cậu cởi toàn bộ áo, quần làm lộ cơ thể cân đối, trắng hồng và còn cả tiểu Thiên Ân đang cương cứng nữa. Công Tấn tự kéo cái quần bò xuống, chỉ chỉ côn ŧᏂịŧ ra hiệu cho đối phương, Thiên Ân cũng hiểu nên tiến đến, đặt 2 đùi ở 2 bên eo y, từ từ đưa cự vật to lớn vào hậu huyệt của mình, Công Tấn bất ngờ nhấn người cậu xuống làm toàn bộ cự vật vào hết bên trong cúc huyệt, bất ngờ cùng với hơi đau và trướng bụng cậu khẽ rên 1 tiếng "A...."

- Còn chờ gì nữa? Giao động đi-âm điệu có hơi lạnh lùng xen lẫn là vui sướиɠ khi được một tiểu mỹ thụ phục vụ cho (eo ơi!!! tác giả cũng muốn có một tiểu mỹ thụ để phục vụ và cưng chiều nha)

- D...dạ.....ưʍ.....-Thiên Ân ngoan ngoãn giao động, cậu nhẹ nhàng nâng người lên rồi hạ xuống, cự vật bên trong ma sát vào nội bích tạo nên kɧoáı ©ảʍ làm cậu mất kiểm soát mà phát ra những âm thanh da^ʍ mỹ "A......ưʍ......ưʍ........ơ.....". Tiểu Thiên Ân trắng hồng cũng cương cứng, Thiên Ân cứ nhấp nhô như thế một lúc thì tiểu Thiên Ân chợt phóng ra dòng dâʍ ɖị©ɧ trắng đυ.c, cả người cậu mềm nhũn không còn chút sức lực nên ngã lên người Công Tấn.

- Em hư lắm, mới đó mà đã ra- Công Tấn cười thõa mãn

Công Tấn ôm chặt cậu, ngồi dậy, Thiên Ân vẫn còn trong lòng ngực săn chắc của y. Cự vật vẫn bên trong cúc huyệt cậu, Công Tấn bắt đầu nhẹ nhàng giao động, làm cho Thiên Ân rêи ɾỉ không thôi "ưʍ.....ơ.....C.....Công Tấn....ưʍ....", một lúc sau cự vật giật từng đợt giải phóng dòng dâʍ ɖị©ɧ lắp đầy cúc huyệt. Công Tấn cho Thiên Ân nằm ngửa ra, cả cơ thể cậu trai ấy ửng đỏ, cậu thở dốc. Cự vật của Công Tấn sấp nhập vào nơi cúc huyệt chứa đầy dâʍ ɖị©ɧ bắt đầu giao động. Giao động càng lúc càng một nhanh và liên tục làm Thiên Ân rêи ɾỉ không thôi.

- Ưʍ.....C....Công Tấn......e....em.......sắp......A....-Thiên Ân ưỡng người giải phóng ra dòng dâʍ ɖị©ɧ trắng đυ.c cùng lúc đó Công Tấn cũng giải phóng vào cúc huyệt. Thiên Ân cũng vì kiệt sức mà thϊếp đi

Sau đó Công Tấn bế Thiên Ân vào phòng tắm, nhẹ nhàng vệ sinh thân thể cho cậu. Dòng nước ấm nhẹ nhàng chạy qua da thịt mềm mại của Thiên Ân thật quyến rũ "em lại câu dẫn anh mà". Đưa tay mở cửa cúc huyệt, dòng dâʍ ɖị©ɧ trắng đυ.c chảy ra và Công Tấn vệ sinh phía trong sạch sẽ. Nhẹ nhàng vệ sinh cho Thiên Ân và bản thân xong thì Công Tấn bế cậu lên giường, cả 2 cùng say giấc đến sáng hôm sau.

______Sáng hôm sau______

Công Tấn dậy rất sớm để đến công ty xử lý công việc (quên nữa Công Tấn là một tổng công cao cao tại thượng cực kỳ đẹp trai nha, không nhớ mấy chap trước có nói không nữa).

A Phát thì đến để rũ Nhật Di và Thiên Ân đi ăn nhưng Thiên Ân vẫn còn mệt nên không đi vì vậy A Phát cùng với Nhật Di đi đến quán ăn.

- Dì 5 cho con 2 tô phở nga. Nhật Di em muốn ăn gì thì gọi thêm nha-A Phát gọi món, quay sang nói với Nhật Di

(Dì 5 là chủ quán ăn)

Cả 2 ăn xong, cùng đi đến công viên, đi dạo phố,..... Đến sụp tối thì hai người mời từ từ trở về

Về phía Thiên Ân, cả ngày chẳng có gì làm thì đi vòng vòng nhà khám phá. Một căn phòng to lớn chắn trước mắt, cậu quay sang hỏi 1 cô giúp việc, vẻ mặt hiền hậu có hơi cao tuổi một tí.

- Cô ơi căn phòng này là gì vậy cô?-Thiên Ân mỉm cười thắc mắc

- Đó là phòng karaoke của cậu chủ mỗi khi muốn giải trí đó, nếu cậu muốn thì cậu có thể vào trong-cô giúp việc nói xong mỉm cười rồi tiếp tục công việc của mình.

Thiên Ân mỉm cười, bước vào, "ôi! Phòng karaoke đẹp quá!. ". Cậu cầm micro, mở nhạc lên hát. Nhưng cậu đâu biết đã có người đứng nghe cậu hát từ nãy giờ.

"Từng hạt tuyết rơi trắng trên lối đi xưa nào ai có nhớ. Tìm đâu đó chốn đôi ta ngày nào thiết tha........". Giọng hát ngọt ngào, nữ tính thật rất hay nga, nghe mà phát nghiện. Công Tấn vỗ tay bước vào, tiến đến ôm eo Thiên Ân không ngớt lời khen.

- Em hát hay lắm.... Hát tiếp anh nghe nào bảo bối

- Thật không? D...dạ-Công Tấn khen làm Thiên Ân đỏ mặt tiếp đó cậu hát tiếp vài bài hát có âm sắc hơi buồn, nhẹ nhàng mà sâu lắng.

Công Tấn vẫn ngồi say sưa nghe, nghe cái giọng hát nữ tính, ngọt ngào đó. Sau đó anh cũng hát một bài có âm sắc mạnh mẽ, sôi động hơn. Giọng hát nam tính, mạnh mẽ thật làm sao xuyến trái tim tác giả nha.....ấy không được mê công *tự tát vào mặt bản thân* ui da......*xoa xoa mặt*

Sau đó Công Tấn và Thiên Ân cùng ăn tối, cả hai trông rất vui vẻ và hạnh phúc nha.

- Thiên Ân, em làm thư ký của anh nha. Anh thấy em cũng chưa có công việc.- Công Tấn vừa nói vừa ăn má phòng lên trong cũng dễ thương chứ hã

- DẠ....-Thiên Ân mắt sáng rực mừng rỡ.

_______Sáng hôm sau________

Thiên Ân chuẩn bị xong lên xe Công Tấn đến công ty. Đến nơi, một thân ảnh bước đi với dáng cao ngạo đầy khí chất của một tổng giám đốc, phía sau thân ảnh nhỏ nhắn e ngại đi theo. Những ánh mắt trầm trồ xen lẫn ngưỡng mộ nhìn theo "ai mà dễ thương vậy? Không lẽ là người của tổng giám đốc? Thật đẹp đôi mà". Bước đến căn phòng của anh ta rồi quay sang bảo Thiên Ân.

- Bây giờ em sẽ là thư ký của tôi-Công Tấn mỉm cười với chút nham hiểm

- Vậy giờ em phải làm gì?- Thiên Ân ngây thơ hỏi

- Em chỉ cần ngồi đó cho anh ngắm và.....-Công Tấn ôm eo Thiên Ân vuốt ve lưng bé sau lớp áo sơ mi trắng, luồn tay qua lớp áo mỏng xoa nắn nhũ hoa cậu làm cậu bất ngờ phát ra âm thanh da^ʍ mỹ "ưʍ...." cậu vội bịt miệng lại.

______Đôi lời của tác giả______

Ây da thật đau đầu mà.....vì một số công việc nên xem ra rất lâu ta mới có thể ra chap mới xin lỗi mọi người

❤❤❤❤CẢM ƠN MỌI NGƯỜI ĐÃ ỦNG HỘ!!!!!❤❤❤❤