Chương 14

Editor: Tiểu Tiên Nữ

Tuyên thệ kết thúc, sau khi hai bên ký tên, Kiều Nhậm Lương cùng Nguyễn Tĩnh Xu được coi là vợ chồng hợp pháp, đến lúc đó tìm người môi giới đem tư liệu đệ trình đến cục di dân, Kiều Nhậm Lương có được thân phận cũng chỉ là vấn đề thời gian.

Nhưng mà cái đôi vợ chồng mới ra lò này, lại không thể hiện sự ân ái.

May mắn người chứng hôn Angelina đã học qua tập tục của người Trung Quốc, cảm thấy chắc chắn hai người sẽ về Trung quốc làm một hôn lễ lớn.

Đối với việc hôm nay không có khách khứa cũng không nghi ngờ, hơn nữa sau khi lãnh chứng cực kỳ giác ngộ cho “Vợ chồng son” ở thế giới hai người, đợi Nguyễn Tĩnh Xu đồng ý mời cô ấy một bữa tiệc lớn là rời đi ngay.

Kiều tiên sinh mang theo bà Kiều mới ra lò cầm giấy kết hôn, không biết nên đi nơi nào.

Theo pháp luật thì bọn họ đã là vợ chồng cả đời, nhưng mà nói về cảm tình, đối phương chỉ là một người anh có ấn tượng tốt hơn nữa còn đang quyết định theo đuổi.

Vì thế cùng ngày tân hôn, “vợ chồng” hai người trừ bỏ đem toàn bộ tư liệu cần thiết về việc xin thị thực giao cho người môi giới, thì cơm cũng không ra bên ngoài ăn.

Giống như những ngày bình thường khác, ở nhà anh nấu cơm, cô rửa chén, phân công rõ ràng, không giống mấy bộ phim truyền hình oanh oanh liệt liệt, như này lại mang đến cảm giác năm tháng bình yên của đôi vợ chồng già.

Lãnh chứng qua đi, mặt ngoài thì Kiều Nhậm Lương cùng Nguyễn Tĩnh Xu không nói gì, mà khi ở chung sự mập mờ không khỏi tăng lên.

Không có cầu hôn, không có nhẫn kim cương, cô cũng không nghĩ nhiều, bởi vì đây vốn dĩ là kết hôn giả. Nhưng là một người đàn ông, anh cảm thấy áy náy đối với “vợ” của mình.



Gần đây tâm trạng của Nguyễn Tĩnh Xu không tồi, từ sau khi Kiều Nhậm Lương xuất hiện, chất lượng cuộc sống của cô tăng lên rất nhiều, đặc biệt là tùy thân không gian.

Lần trước khi về nước, cô đã mua không ít hạt giống rau dưa trái cây, tiếc là đất trong không gian hơi ít, chỉ đủ cho bọn họ ăn mỗi ngày.

Nhưng mà thắng ở chỗ nó phát triển rất nhanh, bọn họ không cần thiết phải đi siêu thị mua rau củ cùng trái cây nữa.

Có thể bớt được chút tiền, đối với Nguyễn Tĩnh Xu mà nói đều là chuyện tốt.

Quan trọng nhất chính là, nhân sâm trong không gian phát triển khá tốt, tuy cô không hiểu trung dược, nhưng liếc mắt một cái liền nhìn ra được đây là vật có giá trị xa xỉ!

Hơn nữa nước uống mỗi ngày bị đổi thành nước suối trong không gian, làn da của cô tinh tế hồng nhuận như phát sáng, ngay cả khi ánh mặt trời lớn cũng không bị phơi đen, kem chống nắng có thể bỏ qua rồi!

Mấy tháng nay uống nước, Nguyễn Tĩnh Xu không còn đau nữa.

Nói đến Kiều Nhậm Lương, mỗi ngày có rau quả tốt trong không gian, hơn nữa còn gặp chuyên gia tâm lý trị liệu, việc mất ngủ không còn xuất hiện nữa.

Hiện tại cuộc sống mỗi ngày của anh trôi qua phong phú, bình dị, đây là việc mà trước đây vô số lần anh không cách nào thực hiện được.

Ngẫm lại giờ anh có chút lười, có chút thèm ăn, lại có thêm phụ nữ, anh cảm thấy cùng cô sinh hoạt khá tốt, hơn nữa được chuyên gia tâm lý đề xuất, Kiều Nhậm Lương sinh ra ý niệm muốn diễn thành thật.

Có lẽ, từ kết hôn giả biến thành vợ chồng thật là một lựa chọn không tồi.

Lợi nhuận của Kiều Nhậm Lương theo quỹ đạo chậm rãi đi lên, đồng thời, kiếp sống giảng dạy của Nguyễn TĨnh Xu cũng tạm thời hạ màn.



Kỳ thi cuối kỳ đã tới, kỳ thi cuối kỳ không chỉ sinh viên cảm thấy khó mà ngay cả giảng viên cũng là một sự dày vò.

Mấy ngày nay Nguyễn Tĩnh Xu bận tối tăm mặt mũi khoanh vùng phần trọng điểm, ra bài thi, cơm nước xong bát đũa đều là Kiều Nhậm Lương rửa.

Cơ mà sau khi ra đề, giám thị, chấm thi xong xuôi, cuối cùng cô cũng được thả lỏng, có thể hưởng thụ ba tháng nghỉ hè tốt đẹp rồi.

Úc ở nam bán cầu, bốn mùa xuân hạ thu đông đảo lộn với trong nước, tháng 11 đến tháng 2 là nghỉ hè, điều này giúp Nguyễn Tĩnh Xu có thời gian về nước ăn tết cùng bố mẹ.

Nguyễn Tĩnh Xu vẫn giống như trước, ở nhà ngủ vài ngày, sau đó mới bắt đầu hấp tấp chuẩn bị hành lý về nước, còn có quà cáp cho bố mẹ, cho cô dì chú bác, việc này mỗi năm tốt không ít tiền của cô.

Mà năm nay, tuy là do duyên cớ cùng Kiều Nhậm Lương có chung không gian, thu chút tiền thuê nhà, giảm bớt chi phí mua đồ ăn, đại khái hơn hai tháng này cũng chẳng tích góp được bao nhiêu.

Vì thế, thuộc tính tham tiền của cô nhắm tới nhân sâm đang trồng trong không gian.

Tuy hạt giống do cô mua, nhưng không gian một phần cũng là của Kiều Nhậm Lương, nên sau khi hỏi qua anh, cô liền hào phóng chia cho anh một gốc nhân sâm để làm quà biếu bố mẹ Kiều, còn dư lại cô tự xử lý.

Nguyễn Tĩnh Xu cân nhắc, về nước mua hạt giống quả đào, không biết trong không gian một cây đào cần phát triển trong bao lâu.

Cô và anh đều thích nước mật đào, chỉ là quả đào ở Úc cùng đào phương Nam trong nước không giống nhau.

Cứ như vậy bất tri bất giác, sinh hoạt của Nguyễn Tĩnh Xu cùng Kiều Nhậm Lương đã có sự gắn kết, chậm rãi đến cuối cùng, tuy hai mà một.