Chương 3: Recall memories

Harry thức dậy vào sáng hôm sau, người phụ nữ từ ngày hôm qua và người đàn ông tóc vàng ngồi cạnh giường. Cậu bối rối khi nhìn thấy khuôn mặt anh ta có sự thương xót và buồn bã. Nửa giờ sau, người đàn ông mở miệng.

“Harry, đó là tên của em, đầy đủ là Harry Potter, trên thực tế, thì là Malfoy, nhưng đó là tên khai sinh của em. Mọi người đã suy nghĩ rất nhiều, và quyết định cần phải nói với em … về bản thân em, và về tất cả mọi thứ mà em đã quên.”



Tất cả mọi việc giống như khi bạn rời khỏi nhà một thời gian dài và cố gắng nhớ lại những gì thuộc về nó.. nhưng bạn lại không thể nhớ ra điều gì.. Họ nói với cậu tất cả về cuộc sống của cậu. Tuy nhiên, họ lại không nói cho cậu bất cứ điều gì về thời thơ ấu của cậu, bởi vì họ không biết nhiều về nó, ngoại trừ việc cậu đã bị đối xử tồi tệ. Vì vậy, cậu đã, đang cố gắng để thích ứng với thực tế là cậu đã kết hôn, với một người mà cậu thậm chí còn không nhớ … cậu là một phù thủy … cậu đã đi đến thế giới pháp thuật và cậu … mang thai. Hermione, người phụ nữ từ ngày hôm trước đã nói với cậu rằng họ sẽ thu thập toàn bộ kí ức của mọi người về cậu và đặt nó trong một vật gọi là “ Chậu Tưởng Ký ”.

Cậu không quan tâm nhiều đến việc đó mặc dù cậu rất muốn nhớ … Nhớ những kỉ niệm cậu đã có với người đàn ông tóc vàng xinh đẹp bên cạnh … nhớ tất cả thời gian vui vẻ cùng với người bạn thân nhất của mình … Nhớ cả việc cậu đã giải cứu toàn bộ thế giới pháp thuật … Cậu muốn nhớ tất cả.

Cậu muốn biết tất cả về cuộc sống của mình, cuộc sống mà cậu đã bỏ lỡ.



Đêm đó, anh và cô gái tóc vàng, và Harry đã biết anh tên là Draco cùng ngồi trong phòng khách. Họ thảo luận về tất cả mọi thứ, Draco nói với cậu rằng họ là bạn tình, bạn tâm giao. Anh nói với Harry rằng cậu là một Vampire Angel còn anh là một Veela.

Harry hỏi anh về những gì hai người đã có với nhau. Khi hai người yêu nhau, lần đầu tiên của cả hai, tuần trăng mật của họ. Cậu muốn biết tất cả về nó. Đôi mắt của Draco lấp lánh hơi nước khi anh nhớ lại kỉ niệm giữa anh và Harry, anh nở nụ cười buồn với cậu, rõ ràng là cố gắng giữ cho bản thân khỏi khóc lên. Anh chỉ nói với cậu những lời mà Hermione đã nói, hãy chờ đợi.

Harry bối rối khi nhận ra kể từ khi cậu kết hôn với Draco, hai người ngủ cùng giường … cùng một phòng. “Draco …” Cậu khẽ gọi, dù vẫn cảm thấy có chút lạ lùng.

“Sao vậy, Harry?” Draco trả lời kiên nhẫn. Anh muốn được bình tĩnh suốt đêm, trả lời những câu hỏi của Harry một cách tốt nhất có thể.

“Ừm … tôi sẽ ngủ ở đâu …?”

Draco dường như bối rối trước câu hỏi này, và cả một chút đau nhói ở trái tim. “À…ừm, anh sẽ ngủ ở trong phòng khách cho đến khi … cho đến khi em … em quen với điều này … hoặc nhớ lại tất cả, ừm….” Anh ta có vẻ không an toàn, và Harry có cảm nhận được điều này có vẻ không bình thường khi cậu liếc qua cô gái tóc vàng.

“Oh …” Sau đó, cả hai đều im lặng và điều đó đã cho Harry một cơ hội để suy nghĩ. Điều gì sẽ xảy ra nếu cậu không bao giờ nhớ lại được? Sẽ như thế nào nếu cậu lại phải bắt đầu tất cả mọi thứ thêm một lần nữa? Bắt đầu … yêu Draco trên một lần? Khi suy nghĩ về điều này, đầu Harry hơi nhức và cậu bắt đầu cảm thấy chóng mặt.

Cậu muốn nhớ Draco và tất cả mọi thứ mà họ có, nhưng cậu thật sự không thể. Cậu không nhớ được cậu đã mang thai đứa con của cả hai như thế nào và cả đám cưới của họ nữa. Thật giống như cậu vừa được sinh ra. Cậu không biết làm thế nào để xử lí việc này nhưng cậu biết, cậu nhất định phải nhớ lại được, người chồng của mình và cho tất cả những người khác mà cậu biết.



Ngày hôm sau là ngày Harry học lại các bùa chú. Phép thuật rất đơn giản, Hermione đã nói như vậy. Cậu không bận tâm dù nó rất hấp dẫn, giống như nhìn vào một thế giới hoàn toàn mới.

Hermione nói nếu cậu không bao giờ tìm lại được trí nhớ, cô sẽ dạy cho cậu, hoặc tìm một gia sư riêng để dạy cho

cậu tất cả các phép thuật mà cậu từng biết.

Cậu vẫn đang cố gắng để thích ứng với thực tế rằng cô ấy đã từng là bạn thân nhất của mình nhưng vẫn không quen được với bầu không khí xung quanh cô. Cảm giác này giống như khi một đứa trẻ lần đầu tiên đến trường, muốn kết bạn với một ai đó nhưng lại có chút rụt rè.

Cậu sẵn sàng học lại mọi thứ để trở lại như trước kia.



Đêm đó Harry cảm thấy hơi mệt, nhưng cậu khăng khăng đòi ở lại xem TV với Draco … ngay cả khi hai người đang ngồi ở hai đầu của chiếc ghế dài.

Harry có thể cảm nhận được ánh mắt của Draco đang nhìn cậu bối rối. Thậm chí cậu còn cảm nhận được hai má của cậu đang nóng ran đỏ bừng lên. Draco mỉm cười với cậu, một nụ cười rất chân thành và chứa đầy tình yêu. Ngay lúc đó, cậu đã biết, cậu có thể yêu Draco giống như trước đây cậu đã từng làm.

Draco nhích về phía cậu một chút, vẫn giữ một khoảng cách an toàn. “Harry, anh muốn hỏi em một chút …”

Harry mỉm cười trước sự lo sợ của anh. “Được, anh hỏi đi.”

“Em cảm thấy thế nào về …về … quan hệ của chúng ta? Nếu em không yêu anh … hay nếu em thậm chí không thể chịu được ý nghĩ của việc chúng ta là một cặp đồng tính, em có thể dừng lại … em biết mà, phải không? Anh không muốn chỉ vì chúng ta đã từng kết hôn … chỉ vì einhf yêu của anh mà em phải trả giá đắt, và chỉ vì chúng ta đang là ‘bạn tâm giao’ mà….ừm … nó không đồng nghĩa với việc em phải ở lại đây … Vì vậy, anh phải biết … em có yêu anh không? ”

Harry nhìn chằm chằm vào anh, sửng sốt bởi những gì anh nói. “Không, tôi xin lỗi, Draco … Tôi không yêu anh …” Draco căng thẳng, và Harry biết anh đang cố ngăn lại giọt nước mắt ở khóe mi. “Nhưng, điều đó không có nghĩa là tôi không thể. Tôi chỉ … Tôi cần phải làm quen với anh một lần nữa, anh biết mà, phải không? Tôi cần phải … ừm, rơi vào tình yêu một lần nữa.” Cậu mỉm cười một cách yếu ớt. “Tôi đang cố gắng vì tôi cảm thấy nếu tôi có thể rơi vào tình yêu một lần, tôi nghĩ rằng tôi có thể làm như thế lần nữa…” Draco mỉm cười nhẹ nhõm. Harry cười toe toét. “Sẽ tốt hơn nếu anh cùng giúp tôi tìm lại đó.”

Draco cười khúc khích. “Em chỉ cần như vậy thôi, mọi thứ cứ để anh lo.” Anh mỉm cười với Harry. Anh đưa bàn tay về phía cậu như một câu hỏi trong im lặng, nếu như Harry muốn xây dựng lại những gì mà cả hai đã có.

(ngọt chết tuôi (─‿‿─)

)

Harry ngập ngừng nhìn

bàn tay ấy và nhẹ nhàng nắm lấy nó. Draco không thể không mỉm cười như một thằng hề, ngay cả khi anh cảm thấy được giọt nước mắt đang chực chờ rơi xuống.

Họ sẽ trở thành những gì họ đã từng.

Họ sẽ lấy lại tình yêu vô tận của họ.

*chấm nước mắt* Thương Draco quớ (TT_TT)