Chương 33

Gần đây lịch trình của Tân Quỳ đều ở trong đoàn phim “Bánh xe thời gian”, cho nên nếu so sánh thì thời gian quay của cô nhanh hơn, cũng thoải mái hơn. Ngày nào cô phải quay thì rất mệt nhưng khi không quay, cô có thể ở trong khách sạn nghỉ ngơi thỏa thích.

Thỉnh thoảng có vài lần rảnh rỗi, cô sẽ đi dạo chơi gần nơi quay phim.

Nhiều diễn viên khác trong đoàn phải chạy nhiều lịch trình cùng lúc, cứ tới tới lui lui ngày này qua ngày khác. Tân Quỳ tạm thời không phải phiền não như vậy.

Nhưng trước khi giai đoạn đầu của bộ phim “bánh xe thời gian” kết thúc, sắp đến giai đoạn giữa, trong mấy tháng tiếp theo Tân Quỳ không còn rảnh nữa, cô cần phải chạy rất nhiều chương trình giải trí, có chương trình là do Cố thị sắp xếp cho cô từ trước, có chương trình là vì độ hot của cô mà mời cô tới làm khách mời đặc biệt.

Tiến lên trong ổn định và đang ổn định là những từ khóa trên Weibo dành cho cô.

Sau khi Tân Quỳ biết được lịch trình, cô nhìn lướt qua danh sách, hơn phân nửa chương trình mà cô tham gia là loại vượt ải, trí tuệ, thi đấu để thăng cấp, trong danh sách tham gia cũng có khá nhiều người nổi tiếng.

Mà cũng không có gì đáng ngạc nhiên khi cái tên đầu trong danh sách là Hạ Vân Nghi.

Anh luôn luôn đứng ở vị trí thứ nhất trong danh sách tham dự, giống như được đóng trên đó vậy, vĩnh viễn không thay đổi.

Dần dần Tân Quỳ dường như đã có chút quen anh luôn có mặt trên những lần ghi hình mà cô tham gia.

Trên thực tế, từ sau lễ trao giải Hoa Đỉnh, hai người vô hình trung càng ngày càng đồng thời xuất hiện cùng nhau.

Trong khi cô đang ở trong đoàn phim, tạp chí Thì Dương cuối cùng đã tung ra tạp chí mà trước đó cả ba người cùng chụp. Như thường lệ sẽ có liên kết dành riêng cho bản của Hạ Vân Nghi và các liên kết khác để mua khác dành cho bản bình thường.

Vào ngày mở bán, sau một giây tạp chí cháy hàng, sau ba giây trang web lập tức tê liệt.

Trên thực tế những kỷ lục trong bảng xếp hạng doanh số trước đó hoàn toàn luôn có bóng dáng của Hạ Vân Nghi.

Huyền thoại về doanh số trước kia cũng là người của giải trí Nhất Thiên – ACE.

Mà những năm gần đây, người mới trong giới giải trí nhiều vô vàn, có người nổi lên cũng có người rất nhanh lụi bại, biến mất. Chỉ có một người duy nhất là thật sự khiến mọi người trầm trồ, dẫn đầu xu hướng, đi ngược trào lưu đồng thời cũng tạo ra trào lưu mới.

Thành công không phải là đi đúng theo con đường của người trước, mà thành công là phải đi dọc lên trên hướng về đỉnh núi, mở ra con đường mới.

Hiện tại, Hạ Vân Nghi chính là một huyền thoại mới.

Trong mấy năm gần đây, thành tích bán hàng trực tiếp kỳ thật không được ổn lắm. Đối với fans, tòa soạn có quan điểm là bán hàng trực tuyến và trực tiếp phải luôn đồng hành song song, tạp chí giấy và điện tử phải chia mỗi thứ một nửa.

Nếu có thể mời Hạ Vân Nghi – người có fans có sức mua lớn, bạn có thể yên tâm với lợi nhuận của nửa năm. Bởi vậy, trong chiến lược bán hàng, tạp chí đương nhiên cũng sẽ được chuẩn bị cẩn thận.

Nhưng mặc dù là như vậy, kể cả có nâng cấp server cũng vô ích. Sau khi hệ thống đơ một lúc lâu, vẫn không thể kết nối được.

Ngoại trừ mua được, càng có nhiều người than khóc vì không thể mua được.

Trên danh sách những người đặt mua nhiều nhất, đứng top đầu hơn nửa là fan giàu có, mỗi lần mua là vung ra hàng triệu, xuống dưới nữa là những fanclub gom nhiều đơn cùng một lúc.

Mà lần này, do không để ý nên ngoài dàn fan hâm mộ của Hạ Vân Nghi còn có vài người fans CP lọt vào trong danh sách. Tinh Vân CP tự trả tiền để mua, gom đơn để đặt số lượng lớn nên đã chen chân vào trong top 10.

(*) Siêu thoại: những bài viết trong một group mạng xã hội nói về các nhân vật nổi tiếng, có tính đề tài và độ thảo luận cao, hấp dẫn nhiều người tham gia “hóng”

Master fan (**) cũng mở một mắt nhắm một mắt, đối mặt với tình hình hoàn toàn trái ngược với trước đây cũng không nói lời nào.

(**) Master fan: là những thành viên đứng đầu fanclub, là những người rất chịu chi nhất là khi sẵn sàng mua hàng trăm album, đồ của idol với số tiền lên tới hàng trăm triệu đồng để ủng hộ idol.

Dẫu sao, tiêu tiền chính là quy tắc, chính là thượng đế.

Lúc nhàn hạ, có rất nhiều fan rảnh rỗi đã dành thời gian để tổng hợp và ;ập danh sách top 100 người chi nhiều nhất.

Chỉ trong nháy mắt, tất cả đều rõ ràng.

“Ha ha tôi muốn khoe! Vẫn may tôi nhìn xa trông rộng, đã đặt báo thức từ sớm, cướp được rồi!”

“Ngay khi vào tôi đã không kết nối được với máy chủ, đến cả một tấm ảnh còn không thấy được! /ngã.jpg/”

“Phá kỷ lục chỉ trong vòng một giây, tiêu thụ được tận mười triệu, Hạ Vân Nghi quá tuyệt có phải không ~ ”

“Mẹ kiếp, Tinh Vân CP kiếm tiền bằng cách nào vậy, bất tri bất giác còn xếp trên mấy master fan.”

“Tôi vừa vào xem, bên trong giống như tà giáo ấy, giống như được đổ máu gà, ha ha ha.”

“Kệ mặc Tinh Vân CP, tôi vẫn trung thành chèo thuyền Song Hạc CP!”

“Hiện tại, Song Hạc CP là chân ái, có tin đồn Hạ Vân Nghi đến thăm Ninh Nhiên, khiến fan vui mừng như điên!”

“Thím lầu trên, nếu tin kia là thật, vậy không phải Tân Quỳ cũng ở trong đoàn phim đó sao, vậy không phải fans Tinh Vân CP càng đẩy thuyền mạnh hơn sao?”

“ĐM, hình như tôi mới phát hiện ra một chuyện không nên biết rồi…”

“Tôi cũng…”

“Làm ơn đừng để người ta dắt mũi nữa có được không, cứ chủ động đưa đầu ra như vậy, sợ họ chưa có đủ đường hay sao!/cuồng loạn.gif/”

Thật ra thì mọi người vẫn tin vào lời đồn của những người ở hiện trường.

Đoàn làm phim “Bánh xe thời gian” còn chưa bắt đầu chính thức tuyên truyền, chỉ cần dựa vào những tin tức của cánh săn ảnh tại phim trường cùng tài khoản marketing là có thể biết được cụ thể có những ai đóng.

Trong lúc nhất thời, tin tức Hạ Vân Nghi đến thăm đoàn làm phim của Ninh Nhiên, có xen chút Tân Quỳ chỉ tính phiên bản đã có mười mấy cái.

Đối với tạp chí mà mình tham gia, Tân Quỳ lên Weibo như thường lệ, phối hợp tuyên truyền với tạp chí Thì Dương.

“@Tân Quỳ: Bạc hà hôn mùa hè, ban đêm đầu độc lòng người. Cô gái hướng dương của các bạn đang tiến lên, đang đứng trong bầu không khí tươi mát giữa mùa hè này ~ /ảnh chín ô vuông nhỏ.jpg/”

Lúc này Hà Nguyễn Dương nhiều ngày chưa thấy online thuận tiện vào bình luận.

[@Hà Nguyễn Dương: Hợp tác vui vẻ, cám ơn quạt điện của Tiểu Tân Quỳ!]

[@Tân Quỳ trả lời @Hà Nguyễn Dương: Không cần khách sáo ~ /che miệng cười ngây ngô.gif/]

Phía dưới ngoại trừ fans khống bình, có một số người tò mò quạt điện trong lời Hà Nguyễn Dương.

Hơn nữa còn muốn mua một cái giống vậy.

Tân Quỳ chọn một bình luận để trả lời, nói là mình tự làm, không thể tìm thấy ở trong thành phố, thấy vậy, fans mới ngừng lại.

Tạp chí Thì Dương lần này vốn đã hot, lúc trước khi mới chỉ công bố tạp chí trên trang web đã có rất nhiều người vào hỏi trước.

Hiện tại việc Tân Quỳ và Hà Nguyễn Dương tương tác đã lập tức lên hot search trong nửa ngày.

Cho đến khi Hạ Vân Nghi online.

Sau khi anh đăng tin tuyên truyền, anh ấn thích bài đăng của Tân Quỳ, rồi sau đó ấn thích bài viết của trang tạp chí Thì Dương. Duy chỉ đối với Hà Nguyễn Dương là không có động thái gì.

Mấy từ [Hạ Vân Nghi ấn thích Weibo Tân Quỳ] rất nhanh đã đẩy [Hà Nguyễn Dương tương tác với Tân Quỳ] xuống.

---

Tân Quỳ tự nhiên cũng nhìn thấy tin này.

Đang lúc im lặng, cô cũng bất giác lặng lẽ vào xem trang cá nhân của Hạ Vân Nghi.

Phần thông báo hoạt động hiện Hạ Vân Nghi quả thật đã thích bài của cô.

Trước kia thật ra thì cô ở trong vòng bạn bè, cô đã từng đăng ảnh hoạt động trong đoàn làm phim “Lưu lạc chân trời”, nhìn qua có thể thấy cuộc sống trong đoàn làm phim của cô cũng rất phong phú.

Khi đó, Hạ Vân Nghi cũng ấn thích theo Hà Nguyễn Dương và Ninh Nhiên.

Nhưng cảm giác khi tương tác với hàng triệu fans bên ngoài hoàn toàn khác khi tương tác với anh.

Tân Quỳ lướt qua album của anh, tầm mắt vừa đúng lúc nhìn hình anh trong tạp chí Thì Dương.

Trong ảnh, người con trai động tác tùy ý, phong cách đơn giản. Khuôn mặt đẹp trai, bàn tay thon dài tùy ý đặt trên cổ áo, ngón tay hơi con, miệng khẽ nhếch lên. Nốt ruồi nhỏ hồng nhạt như tô điểm thêm cho vẻ đẹp của anh, hết sức quyến rũ.

Còn đôi tay kia, trước đây không lâu vừa mới phủ lêи đỉиɦ đầu cô.

Chính đôi tay này đã phủ lên đầu cô cách đây không lâu, còn có… chiếc cằm nhỏ của cô.

Cảm giác dịu dàng ấm áp kia cho đến hôm nay cô vẫn cảm thấy mới lạ.

Tân Quỳ cau mày, biết rõ mình muốn gì rồi sau đó cô ấn theo dõi Hạ Vân Nghi.

---

Cô không có nhiều thời gian để lướt mạng.

Tân Quỳ bị đạo diễn gọi, vội vàng thoát khỏi sự chìm đắm trong điện thoại.

Hôm nay có cảnh trời mưa, sau khi nam nữ chính cãi nhau, cô đi cùng nữ chính đi khuyên giải nam chính, rồi sau đó trời mưa như trút nước, giống như cảm xúc vỡ òa.

Trước cơn mưa là cuộc đối đáp chất vấn của nam nữ chính, nếu như không thể kết thúc trong một lần quay, quần áo bị dính ướt lại phải thay ra hết lần này đến lần khác. Cảnh quay này rất khó quay, mưa nhân tạo của đoàn làm phim đã phải chuẩn bị đến lần thứ mười, tạo hình của Tân Quỳ cũng phải làm lại đến lần thứ mười, sau khi lặp đi lặp lại rất nhiều lần, đạo diễn theo đuổi sự hoàn mỹ mới hài lòng hô “Cắt”.

Sau khi kết thúc, Lý Nghiêm sợ Tân Quỳ bị cảm lạnh giống như Ninh Nhiên, rất lâu mới khỏi được nên đặc biệt đậu xe bảo mẫu để cô nhanh chóng thay đồ.

Dẫu sao cô bị ngấm nước mưa, cả người dính nhớp không thoải mái, sơ ý một chút, cơ thể sẽ rất dễ bị bệnh, đến lúc đó toàn thân khó chịu thì khổ.

Sau khi thay đồ xong, Tân Quỳ quấn khăn lông lớn nhắm mắt nghỉ ngơi trên xe bảo mẫu một lát, chuẩn bị xuống xe để đến phim trường.

Dọc theo con đường này đã sớm được rào lại để tránh bị người ngoài chụp lén. Mà trên đường dọc hàng rào, xe bảo mẫu hoặc xe riêng của các nghệ sĩ được xếp kín, không nhìn thấy điểm cuối.

Khi cô đến gần cổng trường quay, một bóng người thon dài đi vụt qua. Những người xung quanh có lẽ là nhân viên công tác lập tức bung dù cho anh ấy.

Đoàn người lập tức tiến vào phim trường.

Tân Quỳ nhanh mắt, cộng thêm một chút cảm giác quen thuộc nhanh chóng nhận ra người này là ai.

Chính là Cố Duyên Chi – người mà có hóa thành tro cô cũng nhận ra.

Hai người đã sống chung từ nhỏ đến lớn, có thể nói là rất quen thuộc nhau.

Chỉ là… tại sao hôm nay anh ấy lại đến đoàn làm phim, đã vậy còn không nói với cô một tiếng.

Trong lúc Tân Quỳ đang nghi hoặc, bước từng bước rộng, sự nghi ngờ cũng ngày càng tăng lên.

Vừa nãy Cố Duyên Chi bước xuống một cái xe nhưng cô không biết đó là chiếc nào.

Dẫu sao Cố Duyên Chi cũng chỉ thoáng qua phút chốc, nhanh đến mức cô còn tưởng mình hoa mắt.

Tân Quỳ còn chưa kịp load xong, khi đi ngang qua một chiếc xe thì cửa xe từ từ mở ra.

Mặt Long Miểu lộ ra, gương mặt giống như tích nước hoa hồng.

“Chị Long Miểu?” Tân Quỳ dừng chân, ngẩng đầu lên.

Long Miểu không nghĩ tới sẽ gặp Tân Quỳ ở đây, dẫu sao hai người đều mới vừa quay cảnh dưới mưa rồi chia nhau ra đi thay quần áo.

“Em thay quần áo xong rồi?” Cô ấy chậm rãi nói, “Thật nhanh.”

“Cũng bình thường, là do chị chậm thôi.”

Long Miểu nhàn nhạt “ừ” một tiếng, lúc xuống chân bị vấp phải đá, đứng không vững.

Tân Quỳ nhanh tay lẹ mắt, đỡ cô, “Cẩn thận một chút.”

Trong lúc đỡ Long Miểu, Tân Quỳ kéo lại cổ áo cho Long Miểu, “Chị, cổ áo chị không chỉnh lại, rớt xuống rồi.”

“À cảm ơn em.” Long Miểu vuốt tóc ra sau tai, “Sao chỉ có mình em, trợ lý đâu?”

“Vẫn còn đang nghỉ ngơi trong phim trường, em không gọi chị ấy tới, thay quần áo cũng đâu cần nhiều người.”

“Ừ. Vậy chúng ta đi thôi.”

“Vâng.”

Khi lần nữa bước vào lều, khu quay phim rất là náo nhiệt.

Đạo diễn luôn ngồi cạnh màn hình đã đứng lên, nhân viên xung quanh cũng vây quanh thành một vòng tròn.

Trợ lý của Tân Quỳ thấy cô rốt cuộc cũng tới, chạy lên ghé vào tai cô khẽ nói, “Cố tổng tới.”

Trợ lý và người đại diện đều là do Cố Duyên Chi tự chọn cho Tân Quỳ, mấy tài liệu thông tin bí mật của cô cũng để cho hai người họ xem qua. Hai người họ đều biết mối quan hệ của Tân Quỳ và Cố Duyên Chi.

“Anh ấy ở đây làm gì?” Sau khi Tân Quỳ và Long Miểu mỗi người một ngả, cô ngồi xuống một cái ghế nhỏ ở nơi không người.

“Có thể…” Trợ lý ngồi xuống theo cô, đảo mắt nói, “Cũng tới thăm đoàn làm phim?”

“… Không đâu!” Tân Quỳ lập tức phản bác theo bản năng, tiếp đó dường như cô nhớ ra gì đó, nói lại, “Coi như là đến thăm, anh ấy không hề nói với em một tiếng.”

Nói đến đây, Tân Quỳ cố ý xem lại nhật ký trò chuyện với Cố Duyên Chi. Cuộc trò chuyện cuối cùng vẫn dừng lại khi cô nhiệt liệt đề cử chiếc giường nước.

Quan trọng nhất chính là, trong giới không có bao nhiêu người biết cô và Cố Duyên Chi là anh em họ.

Nếu Cố Duyên Chi thật sự đến thăm, vậy đây chẳng phải quá táo bạo rồi không?

“Vậy thì có thể đến để thị sát công việc.” Trợ lý nói rồi tự ý gật đầu, “Lần này không chỉ hợp tác cùng Nhất Thiên, Cố tổng còn đầu tư vào một nửa nữa chứ.”

“Chị nói như vậy cũng có thể đấy.” Tân Quỳ gật đầu một cái.

Cô cất điện thoại một cái, lúc ngẩng đầu lên nhìn lần nữa, phát hiện dường như tất cả diễn viên nữ trong đoàn làm phim đều vây quanh Cố Duyên Chi.

Ngoại trừ Tân Quỳ còn có Long Miểu đang ngồi ở phía đối diện đang ngồi chơi điện thoại, không nói một lời.

“Xem ra ánh mắt của chị Long Miểu rất tốt.” Tân Quỳ chống cằm, đột nhiên nói một câu như vậy.

Trợ lý tò mò, “Tại sao lại đột nhiên nói vậy?”

“Chị xem bình thường Lâm Ấm ít khi thấy xuất hiện, bây giờ anh của em tới liền sấn lấy.” Tân Quỳ chần chờ, ghé sát vào tai trợ lý thần bí nói: “Nhưng mà chị Long Miểu lại không có chút động tĩnh nào, em vừa mới quan sát, đến cả mắt chị ấy còn không quét qua đó, đây không phải mắt nhìn tốt thì còn là gì!”

Những người kiểu này, cùng với cách biểu hiện bên ngoài thế này, thấy thế nào đều cảm thấy là coi thường Cố Duyên Chi.

Trợ lý nghe vậy, nuốt nước miếng một cái.

Hồi lâu, cô ấy véo má Tân Quỳ, giọng rất thỏa hiệp, “Được rồi, em thấy thế nào thì là thế đó.”

---

Cố Duyên Chi vừa mới tới hiện trường nhưng không thấy bóng dáng Tân Quỳ đâu.

Phụng mệnh Tân Nghiệp, anh phải tới thăm cô gái này định kỳ, cộng thêm anh ấy có chút chuyện cần xử lý ở đây nên dứt khoát mượn cớ thị sát trang phục và đạo cụ, đưa người tới đoàn làm phim “Bánh xe tình yêu.”

Hiện tại rốt cuộc cũng thấy Tân Quỳ đang nép mình ở góc trái, anh ấy còn chưa dặn dò gì với nhân viên công tác thì có người nào đó ở bên cạnh đã lượn tới trước mặt.

Giọng nói rất êm ái, “Cố tổng.”

Cố Duyên Chi ngước mắt, là lâm Ấm.

Anh ấy tỉnh bơ, chỉ nhẹ nhàng đáp lại, “Ừ.”

“Hôm nay Cố tổng tới là để thị sát ư?” lâm ấm nhìn anh ấy, mỉm cười, đầu ngón tay siết chặt lại lộ rõ cảm xúc thực sự lúc này của cô ta, “Nếu anh có thời gian, chúng ta cùng đi ăn tối nhé.”

Cố Duyên Chi đang nhìn về phía bên kia, nghe thấy lời này của cô ta, cúi đầu nhìn đồng hồ đeo tay, “Không, chút nữa tôi còn có việc.”

Lâm ấm cười, “Ồ vậy không sao, sau này rảnh, em là mời anh.”

Cố Duyên Chi cố nén sự mất kiên nhẫn trong lòng, không đáp lại, khẽ liếc qua góc trường quay.

Tân Quỳ đang ngồi ở bên phải cùng Long Miểu, đứng trước hai người là Ninh Nhiên. Ninh Nhiên nói gì đó, đưa hai que kem cho họ, cười cười nói nói, chỉ nhìn từ xa cũng có thể thấy ba người rất thân thiết.

---

Khi Tân Quỳ trở về phòng nghỉ, Cố Duyên Chi đã ở đó, việc này cũng nằm trong dự liệu của cô.

“Oa, Cố tổng đại giá quang lâm tới đây ~ ” Cô cố ý kéo dài giọng.

Cố Duyên Chi nghe thấy vậy liền cau mày, “Em học kiểu này từ đâu ra vậy?”

“Ha ha, mỹ nhân nhu nhược nhào vào trong ngực, không phải đều là kiểu này sao?” Tân Quỳ nói rồi làm bộ quyến rũ nói, “Có rảnh không, chúng ta cùng đi ăn?”

Cố Duyên Chi mà nghe không hiểu nữa thì chính là một tên ngốc rồi.

Anh ấy cười lạnh, “Học cái gì không học, lại đi học cái này. Lại đây lấy đồ của em đi.”

Tân Quỳ nhìn mặt bàn theo hướng chỉ của ngón tay Cố Duyên Chi. Phía trên đó đặt rất nhiều chai lọ, đều được để trong một cái bao. Trên mỗi một cái chai đều có dán những cái nhãn quen thuộc, là logo đặc biệt của nhà họ Tân.

“A ba em làm đồ cho em?” Tân Quỳ nghĩ đến mấy cái nguyên lý thuốc bắc gì đó gần đây Tân Nghiệp lải nhải, không rét mà run.

“Không chỉ cái này, còn có chút đồ cay mà dì nấu nhờ anh mang tới.” Cố Duyên Chi dùng cằm ra hiệu, bảo cô lật phía trong nữa.

Tân Quỳ tùy ý gảy vài cái, có chút mê hoặc, ngước mắt nhìn về phía Cố Duyên Chi, “Anh, anh đừng nói với em anh đường xa đến đây chỉ vì muốn đưa cho em mấy hộp này thôi nhé.”

“Đương nhiên không phải.” Cố Duyên Chi quyết đoán phủ định, “Nằm mơ giữa ban ngày.”

“Vậy anh tới đây làm gì, thật sự chỉ vì công việc?”

“Chứ không thì sao?”

Cố Duyên Chi nhàn nhạt đáp lại vài câu, có chút không nhịn được, giọng cũng mất kiên nhẫn, “Tân Quỳ.”

Tân Quỳ đang nghịch mấy cái hộp, không nhanh không chậm đáp lại.

“Ừm, anh nói đi.”

“Trước đây ba em nói gì, em còn nhớ chứ?”

“… Nhớ cái gì cơ?”

“Tránh xa người trong giới ra một chút.”

“…”

“Anh còn muốn nhắc lại bao nhiêu lần nữa.” Tân Quỳ ngẩng đầu, “Đột nhiên anh nói tới chuyện này làm gì?”

“Thấy hôm nay em ở gần diễn viên nam trong đoàn phim.” Giọng Cố Duyên Chi thong thả, nhưng cũng không tính là quá tốt, “Không có việc gì thì đừng tới gần.”

Thật ra thì lúc trước khi Cố Duyên Chi nói với cô vẫn rất nhẹ nhàng, nhưng thái độ của anh ấy hôm nay thật sự khiến người ta thấy khó hiểu.

Tạm thời coi như là hôm nay dượng cả của anh tới đi.

Nghĩ đến đây, Tân Quỳ khẽ “vâng” một tiếng, cô thật sự nghĩ rằng có chuyện gì lớn… hoặc là anh chỉ đích danh tên ai…

Cho nên, cô cảm thấy yên tâm, đồng thời đồng ý với anh ấy.

“Bình thường kết bạn cũng có sao đâu, thường ngày nói chút chuyện phiếm, suy nghĩ nhiều làm gù, anh quản nhiều thật đó Cố đại gia!”

Cố Duyên Chi thấy dáng vẻ ngứa đòn thờ ơ của cô liền tức giận, anh ấy sưng mặt, dặn dò chút rồi dẫn người đi.

Cố Duyên Chi đi rồi, động tác khảy thức ăn của Tân Quỳ cũng dừng lại.

Tầm mắt cô yên lặng dừng lại ở một chỗ, không có bất cứ tiêu điểm gì.

Nếu trước kia Cố Duyên Chi dặn cô câu đó, cô sẽ không nghĩ ngợi đáp ứng cho dù là trước mặt Cố Duyên Chi hay Tân Nghiệp.

Chỉ là hôm nay cho dù thế nào, kể cả chỉ cần hứa miệng, cô vẫn không thể mở miệng được, càng không thể trực tiếp đồng ý.

---

Ngoài quay phim, Tân Quỳ cũng phải đi tuyên truyền phim trên các chương trình giải trí.

Sau khi hoàn thành các cảnh quay trong ngày, Tân Quỳ được nghỉ quay phim vài ngày tham gia một chương trình giải trí cực kỳ hot của đài truyền hình vệ tinh. Chương trình này có tên “Catching! You ~ ”

Có nghĩa là bắt được bạn rồi.

So với các trò chơi vượt ải truyền thống khác, chương trình này có nhiều sự đổi mới, chính vì bắt kịp xu hướng nên đã dần trở thành chương trình giải trí chiếu mạng nổi tiếng của các ngôi sao trong hai năm qua.

Trong chương trình, các minh tinh nổi tiếng sẽ ghi hình theo đội, vào lúc vượt ải cũng cần phải cảnh giác phe địch đuổi theo phá hư.

Cuộc chiến sinh tử, CS (***), trò chơi dưới nước, trốn khỏi mật thất, nhà ma kinh dị sẽ khiến người xem thét chói tai, sự kết hợp giữa sức mạnh và trí não của mỗi một đội khi thám hiểm đều là một trong những điều được chú ý.

(***) CS: Viết tắt của Counter Strike, là thể loại game bắn súng có chiến thuật.

Loại chương trình này không cần luyện tập trước, trước khi tới tham gia Tân Quỳ xem qua vài tập bằng máy tính bảng, điểm thi đấu ở mỗi giai đoạn đều khác nhau, cách chơi cũng khác, thật sự rất thú vị.

Điều này cũng khiến cô hoàn toàn mê muội, cô không tận dụng mấy ngày nghỉ mà dùng toàn bộ thời gian ngủ vào xem chương trình này.

Lần này trong dàn khách mời nam, cô chỉ quen mỗi Hạ Vân Nghi và Hà Nguyễn Dương. Nhưng nói thật, khi biết có hai người này, Tân Quỳ cũng nhẹ nhõm hơn.

Một khi bắt đầu gameshow, người đại diện không thể ở cùng giống như lúc trước.

Cho nên lần này Lý Nghiêm ở hậu trường, lại bắt đầu lải nhải.

“Anh Nghiêm, em phát hiện anh nói càng ngày càng nhiều, thật sự thích lải nhải, trước kia anh không có như vậy.”

“Còn không phải do cuộc sống bận rộn sao.” Lý Nghiêm nói, “Em nghĩ rằng anh muốn vậy sao?”

Lý Nghiêm nói xong, nhìn xuống kịch bản, “Có mấy trò em không chơi được, đến lúc đó nếu như sợ thì cứ trốn đi.”

“Ha ha ha, thật sự khủng bố như vậy sao? Nhưng em đã từng xem mấy tập trước, thấy rất buồn cười mà.”

“Đó chỉ là đứng ở góc độ người xem thôi, em cứ tự trải nghiệm mà xem.”

“Được rồi, em biết rồi, em cũng đâu phải có một mình, đến lúc đó không phải còn có cả đội sao, em có thể kéo theo người đi cùng.”

Tân Quỳ vỗ vỗ ngực, dáng vẻ anh dũng không hề biết sợ.

“Được, nếu em đã nói như vậy, để anh xem đến lúc đó em sẽ ra sao.”

Tân Quỳ “ừ” một tiếng, bật dậy khỏi ghế sofa, “Thậm chí bây giờ anh có thể nghỉ ngơi ngủ một giấc, như vậy khi tỉnh lại, không chừng em còn đoạt được giải nhất rồi.”

“Sau đó chúng ta cùng vào viện bởi vì bị dọa sợ.”

“…”

Có người đại diện nào lại nguyền rủa như vậy sao!

---

Sau khi đợi trong phòng trang điểm một lát, Tân Quỳ đi ra ngoài một chuyến.

Cô đi ra từ nhà vệ sinh, rửa tay xong trên tay còn dính nước, bây giờ không có ai, cô bắt đầu vẩy tay để cho khô nước trên tay.

cô đi ngang qua cầu thang trong góc, cô thoáng thấy một bóng người thon dài có chút quen thuộc.

nhớ tới lúc trước cô có nói sẽ không né ai, lần này Tân Quỳ định đi tới chào hỏi một câu. Khi đang chuẩn bị bước qua, trong tầm mắt cô lại xuất hiện thêm một người khác.

Đó là một cô gái rất xinh đứng trước mặt Hạ Vân Nghi, kích động nói gì đó.

Trong ánh đèn hành lang mờ tối, chàng trai bị chặn lại.

Cô gái vẫn đang giải thích, giọng ngắt quãng, có vẻ như… đang tỏ tình.

Đang lúc Tân Quỳ còn đang trợn mắt nhìn, động tác chân lùi về sau còn nhanh hơn tốc độ nghĩ của não.

Cô trốn sau bức tường, cuối cùng vẫn không nhịn được tò mò, lặng lẽ thò nửa cái đầu ra xem.

Hạ Vân Nghi rũ mắt, hai tay để trong túi quần, cả người lười biếng dựa vào lan can. Chân dài để tùy ý, dáng vẻ thờ ơ không quan tâm, không biết là có đang nghe hay không.

Một giây tiếp theo, anh giống như muốn di chuyển, đứng thẳng lên.

Tim Tân Quỳ như ngừng đập, cô sợ mình bị phát hiện mình đang nhìn lén nên vội vàng thu tầm mắt. Ngay sau đó, cô ngoan ngoãn rụt cái đầu đang để lộ ra ngoài kia về.

Tân Quỳ quay đầu, dựa lưng vào tường, hai tay nắm chặt.

… Nguy hiểm thật.

Sau đó, âm thanh vẫn truyền tới qua khe hở của bức tường, hơn nữa còn rất rõ ràng.

Tiếng nói kéo dài một hồi, sau đó là tiếng khóc sụt sùi của cô gái do không nhịn được nữa, xen lẫn chút chật vật. Cuối cùng là tiếng bước chân chạy xuống hỗn loạn.

Thế giới ở đây giống như dừng lại, xung quanh không còn âm thanh nào nữa. Sau khi nghe kỹ, cô ngoại trừ chắc chắn cô gái kia đã đi rồi, nhưng không có cách nào biết được đến giờ Hạ Vân Nghi đã đi chưa.

Tân Quỳ nghĩ ngợi, trong lòng cũng không biết nổi lên cảm giác gì, nhưng… vẫn muốn ló đầu ra nhìn, rất muốn chắc chắn.

Cô thò đầu ra lần nữa, giống như ban nãy.

Ngay vào lúc cô ló được nửa mặt ra, tầm mắt vừa lúc bị bắt gặp bởi một người đã lâu không gặp.

Khuôn mặt rõ nét, con ngươi đen láy trong trẻo, lạnh lùng, khi anh nhìn thấy cô, khóe miệng còn cong lên một nụ cười nhàn nhạt. Giống như một tấm lưới được giăng ra từ trước, từ từ, từ từ thắt chặt lại, nó chỉ rơi xuống đầu cô, chỉ bắt một mình cô.

“Cô còn muốn ở đấy nhìn bao lâu nữa?” Hạ Vân Nghi ngước mắt nhìn, “Đến đây.”