Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Fan Não Tàn Cái Gì, Chán Ghét Nhất! (Chán Ghét Nhất Thể Loại Fan Não Tàn!)

Chương 12

« Chương TrướcChương Tiếp »
Kỳ Thiên nhất thời phun ra một ngụm máu.

Cái thời đại ngay cả độc giả cũng đi bán hủ! Cuối cùng là có muốn người ta sống không!

Kỳ Thiên bụm mặt, không đành lòng nhìn những bình luận kế tiếp.

Nhưng mà anh không muốn xem bình luận không có nghĩa là những người khác cũng giống vậy. Vì thế…

Vương Bất Lưu Hành: YOOOOOOOOOOOOOOOO!

Bá khí trắc lậu: YOOOOOOOOOOOOOOOO!

Tư thâm lão trung y: YOOOOOOOOOOOOOOO!

Ngực có đại chí: YOOOOOOOOOOOOO!… Theo đội hình, yếu ớt hỏi nhân dịp gì thế này?

Vương Bất Lưu Hành: Đại chí, ông lại bán manh nữa! Tên thiên nhiên ngốc thích bám người này…

Bá khí trắc lậu: phốc, đại chí, thôn mấy ông còn chưa câu mạng hở?

Tư thâm lão trung y: mấy người đừng khi dễ thiên nhiên ngốc, đây có thể là tên thiên nhiên ngốc cuối cùng của thế giới

Đông Hán Nhất Chi Hoa: …

Kỳ Thiên không nói gì, tốc độ lạc đề của mấy người này cũng quá nhanh đi, anh đều theo không kịp…

Vương Bất Lưu Hành: lạc đề! Quay lại chủ đề! Tiểu Hoa Hoa, ông…

Bá khí trắc lậu: tiểu Hoa Hoa, ông…

Tư thâm lão trung y: tiểu Hoa Hoa, ông…

Ngực có đại chí: tui mới không phải thiên nhiên ngốc, cuối cùng YOOOOOOOOOO là có ý gì…

Đông Hán Nhất Chi Hoa: tui sao?

Vương Bất Lưu Hành: chuyện độc giả muốn hợp thể với ông là sao đây hở?

Bá khí trắc lậu: chuyện độc giả muốn công phá ông là sao đây hở?

Tư thâm lão trung y: có phải em gái mềm mại không?

Ngực có đại chí: có ai tới trả lời câu hỏi của tui… Cầu đáp án!

Đông Hán Nhất Chi Hoa: có chuyện tìm baike

Đông Hán Nhất Chi Hoa: tui không biết

Vương Bất Lưu Hành: nhìn tên không thấy giống em gái nha, tám phần là đàn ông rồi

Bá khí trắc lậu: tiểu Hoa Hoa, hình như ông bị bạn gay xin kết thân!

Tư thâm lão trung y: tiểu Hoa Hoa, cúc hoa nhỏ của ông không an toàn rồi!

Đông Hán Nhất Chi Hoa: chết tiệt! Làm sao ông biết là không phải dưa chuột của tui không an toàn hở

Một lời vừa ném, bốn phía kinh sợ.

Vương Bất Lưu Hành: YOOOOOOOOOOOOOOOOOO! Tiểu Hoa Hoa, ông rốt cuộc thừa nhận mình là gay rồi nha!

Bá khí trắc lậu: Ôi giời ơi! Ngay cả tiểu Hoa Hoa đều thành gay…

Tư thâm lão trung y: khóc rống chảy nước mắt, thế giới này còn có thẳng nam sao! Sao!

Bá khí trắc lậu: tui cũng cong đi ha…

Tư thâm lão trung y: tui cũng muốn cong rồi…

Bá khí trắc lậu: cùng nhau làm gay đi thiếu niên!

Tư thâm lão trung y: cùng nhau chạy như điên trên con đường trở thành gay đi!

Ngực có đại chí: yếu ớt hỏi mấy ông đều muốn đi làm gay sao…

Đông Hán Nhất Chi Hoa: lượng tin tức thiệt thiệt lớn…

Đông Hán Nhất Chi Hoa: mấy ông là muốn… xuất quỹ trước mặt tụi tui hở?

Vương Bất Lưu Hành: chẳng lẽ diễn đàn của chúng ta không có thẳng nam sao!

Ngực có đại trĩ: yếu ớt giơ tay, đưa mặt lên

Vương Bất Lưu Hành: ( đè xuống) xem ra quả thật là thiên hạ đại đồng

Bá khí trắc lậu: chết tiệt! Ai muốn cùng tên đó cong!

Tư thâm lão trung y: dù cho tui muốn làm gay cũng phải tìm một mỹ thiếu niên thanh tú!

Đông Hán Nhất Chi Hoa: tui cũng thấy không có khả năng, mấy ông đều có khí tràng của thụ rất mãnh liệt

Đông Hán Nhất Chi Hoa: người ta nói là cùng cực đẩy nhau, hai thụ ở cùng một chỗ là không có tính phúc…

Đông Hán Nhất Chi Hoa: í lộn, là hạnh phúc…

Vương Bất Lưu Hành: chết tiệt! Lại lạc đề nữa! Trở về chủ đề chính nhanh lên!

Vương Bất Lưu Hành: tiểu Hoa Hoa, tên độc giả kia của ông là sao đó hở! Cầu chân tướng!!!!!!!!!!

Bá khí trắc lậu: cùng cầu!!!!!!!!!!!!!

Tư thâm lão trung y: như trên!!!!!!!!!!!!!

Đông Hán Nhất Chi Hoa: làm gì mà phải dùng nhiều dấu chấm than đầy diễn cảm như vậy, cho đủ số lượng từ hở… Tui không có chân tướng gì cho mấy ông cầu cả

Vương Bất Lưu Hành: tui không tin!

Vương Bất Lưu Hành: 【 quote 】 Nhất Nhật Nhất Thiên: tuy rằng tôi cũng rất muốn hợp thể cùng đại nhân, nhưng mà trước mắt tôi vẫn chưa công phá được anh ấy【 quote 】

Vương Bất Lưu Hành: ( đẩy gọng kính) tên đó nói là rất muốn hợp thể với ông! Tên này rõ ràng là gay nha!

Đông Hán Nhất Chi Hoa: là gay cũng đâu có liên quan gì tới tui

Vương Bất Lưu Hành: liên quan gì hở?!! Người ta đang nhớ thương tiểu cúc hoa của ông đó!! Làm sao mà không kiên quan tới ông!

Đông Hán Nhất Chi Hoa: nhớ thương tiểu cúc hoa của tui thì sao, liên quan gì tới mấy ông

Vương Bất Lưu Hành: ( vô cùng đau đớn) làm sao lại không liên quan tới tui! Tui đang vì cúc hoa của ông mà lo lắng nha! Thân là thẳng nam cuối cùng của thế kỉ này, ông nhất định phải kiên định lập trường của mình nha!

Ngực có đại trĩ: yếu ớt ló đầu, tui cũng là thẳng nam…

Vương Bất Lưu Hành: ( đè xuống) vì tương lai dân tộc chúng ta! Vì tương lai đoá hoa tổ quốc…

Đông Hán Nhất Chi Hoa: thân là một tên gay, ông cho rằng mình có đủ tư cách nói mấy lời này với tui à?

Vương Bất Lưu Hành: khụ khụ, không phải là do nhảy hố xong thấy vô cùng đau đớn nên phải tận tình khuyên bảo hậu nhân sao…

Đông Hán Nhất Chi Hoa: vô cùng đau đớn? Ông rất hối hận?

Vương Bất Lưu Hành: tui rất hối hận đó!!!! Tui chỉ biết trở thành gay xong phải chịu đựng ánh mắt của người xung quanh, nào biết đâu còn phải chịu đựng nỗi đau khó tả của cúc hoa nữa… Nếu ông trời lại cho tui một cơ hội khác, tui nhất định sẽ đưa tay về phía em gái sơ trung đã từng thổ lộ với tui, thoát ly biển gay đau khổ…

Đông Hán Nhất Chi Hoa: Ồ… Xem ra thụ nhà ông hối hận vì đã đi theo ông nè đại thần

Mạc Phụ Tư Lâu: sơ trung? Anh luyến đồng?

Vương Bất Lưu Hành: ······

Đông Hán Nhất Chi Hoa: dấu chấm lửng thiệt là nhiều

Vương Bất Lưu Hành: dấu chấm lửng nhiều như vậy cũng không biểu đạt được tấm lòng bi phẫn của tui…

Vương Bất Lưu Hành: không phải! Chắc chắn không phải! Anh mới không luyến đồng!

Mạc Phụ Tư Lâu: vậy còn em gái từng thổ lộ với anh hồi sơ trung?

Vương Bất Lưu Hành: đó là cô gái duy nhất từng thổ lộ với anh…

Mạc Phụ Tư Lâu: thoát ly biển gay đau khổ?

Vương Bất Lưu Hành: anh sai rồi!!!! Anh là một người đàn ông muốn trở thành gay! Làm sao có thể dừng bước trước mặt mấy em gái đó chứ!

Mạc Phụ Tư Lâu: ngoan, về nhà với em

Một hồi lâu sau, diễn đàn mới khôi phục lại không khí nhộn nhao.

Bá khí trắc lậu: chết tiệt!!! Cái diễn đàn này trở thành chỗ cho mấy tên gay liếc mắt đưa tình rồi!

Tư thâm lão trung y: mạnh mẽ yêu cầu admin thanh lý mấy người này đi!

Admin: đại thần chân to lắm, không dám đá đâu

Bá khí trắc lậu: cái xã hội đầy chèn ép này!!! Còn có chỗ cho người ta sống không!

Tư thâm lão trung y: chúng mình ôm nhau khóc một hồi đi

Bá khí trắc lậu: cùng nhau khóc

Admin: chết tiệt, lại là hai tên gay, đá mấy người đi đây!

Bá khí trắc lậu: hử?

Admin: … Đại thần như mấy ngài, một sợi lông chân cũng đè chết người rồi, chúng con có dám làm gì đâu, chỉ yên lặng xách dép đi thôi

Kỳ Thiên chậm rãi đem ánh mắt dời từ diễn đàn trở về topic kia.

Haizz, anh thật sự bị gay cầu kết thân à?

Thật ra thì cũng không có gì phản cảm, anh vốn là gay, bị một gay khác thích chứng tỏ anh còn có mị lực mà… Nhưng mà anh và Nhất Nhật Nhất Thiên cùng lắm chỉ là hai người xa lạ cách nhau cái màn hình trên internet, một khi rút dây mạng, ai mà biết ai là ai đâu.

Anh ngay cả tên tuổi của người kia cũng không biết, chỉ biết một cái ID trên internet mà thôi.

Nhưng mà ID trên internet không giống với tên gọi trong hiện thực, cả đời chỉ có một cái. Đổi một tài khoản khác, ID khác, ai mà biết ai là ai.

Nhất Nhật Nhất Thiên cùng lắm chỉ là một độc giả của anh, hiểu biết về anh cũng chỉ thông qua một vài tiểu thuyết anh viết. Tuy rằng có người từng nói có thể thấy được nhân sinh quan thế giới quan giá trị quan của một người nhờ vào những gì người đó viết. Nhưng mà, thế giới nội tâm thế giới của anh không chỉ vỏn vẹn như thế. Anh cùng Nhất Nhật Nhất Thiên chỉ trao đổi qua thế giới tinh thần như vậy, chẳng lẽ cậu ta chỉ nhìn tiểu thuyết mà anh viết liền yêu phải anh à?

Kỳ Thiên cười lắc đầu, sao mà anh lại nghĩ xa như vậy…

Có thể Nhất Nhật Nhất Thiên chỉ đùa một chút, để thoát khỏi mấy lời đồn đại chọt ngoáy kia đi.

Yêu trên mạng vốn đã không đáng tin, huống chi bọn họ ngay cả tin tức cơ bản của người kia cũng không biết.

Nói không chừng, Nhất Nhật Nhất Thiên chính là một tên đại thúc trung niên vắt chân bắt chéo ngồi ngoáy mũi trước màn hình.

Kỳ Thiên nghĩ đến những bình luận mà Nhất Nhật Nhất Thiên lưu lại cho anh, ngôn ngữ rõ ràng trật tự, người có trình độ văn hoá thấp không thể viết được như vậy.

Anh bắt đầu chậm rãi tưởng tượng hình ảnh của Nhất Nhật Nhất Thiên ở trong đầu.

Ừm, diện mạo chắc là rất được…

Ăn mặc cũng sẽ rất sạch sẽ…

Biểu tình thường thấy trên mặt chắc là mỉm cười…

Chết tiệt!!! Đó không phải là Sở Hạo à?

Kỳ Thiên mạnh mẽ hồi thần, phát hiện mình đang đem Nhất Nhật Nhất Thiên và Sở Hạo trộn vào nhau…

Anh lắc đầu. Làm sao có khả năng đó, anh nhớ rõ trước kia Sở Hạo chán ghét nhất là đọc sách, nói gì tới chuyện đọc tiểu thuyết trên mạng?

Nhưng mà…

Kỳ Thiên lại chần chờ.

Giữa những dòng bình luận của Nhất Nhật Nhất Thiên luôn tràn ngập một cảm giác làm anh thấy quen thuộc… Tuy rằng anh không thể nói rõ là quen thuộc chỗ nào, vì sao lại quen thuộc…

Hơn nữa, Nhất Nhật Nhất Thiên hiểu anh, hiểu ý tưởng của anh, hiểu cả quy trình hoạt động tư duy của anh… Những điều đó không thể chỉ thông qua tiểu thuyết mà có được.

Kỳ Thiên bắt đầu rối rắm, Nhất Nhật Nhất Thiên… Sở Hạo… Bọn họ có khả năng là cùng một người sao?

Kỳ Thiên đang rối rắm lại nhìn đến chim cánh cụt bên góc phải nhấp nháy nhắc nhở, có người kết bạn với anh.

Kỳ Thiên có thói quen công khai QQ trong chuyên mục tác giả của Trung tâm, hồi đó luôn có mấy độc giả thân thiết kết bạn với anh… Nhưng mà người anh muốn kết bạn nhất, lại luôn luôn không xuất hiện.

Số QQ của anh đã treo lên từ hồi anh còn là một tên trong suốt, lúc đó, anh thành khẩn chờ mong người độc giả đầu tiên sẽ kết bạn với mình, tràn đầy mong chờ người độc giả đầu tiên của mình xuất hiện.

Nhưng mà từ ban đầu chỉ có vài người ít ỏi kết bạn với anh, cho đến sau này càng ngày càng đông, đến nỗi danh sách bạn đạt đến mức tối đa, phải mở diễn đàn cho độc giả vô chơi, anh vẫn luôn không thấy người mình chờ đợi xuất hiện.

Kỳ Thiên đang muốn cự tuyệt rồi ném số diễn đàn fan cho người kia lại nhìn thấy tin tức khiến anh phải ngẩn người.

Nhất Nhật Nhất Thiên (OOOOXXXX) muốn kết bạn với bạn.

Tin đính kèm: cầu hợp thể, cầu công phá
« Chương TrướcChương Tiếp »