Chương 5.1: Đoạn tuyệt quan hệ cha con

"Ba, có gì từ từ nói." Hướng Thịnh Ninh tiến đến trấn an Hướng Hưng Tài.

Tuy hai người không có quan hệ huyết thống nhưng lại rất thân mật, Hướng Hưng Tài rất nghe lời con trai.

Nghe Hướng Thịnh Ninh nói như vậy, Hướng Hưng Tài mới ôm ngực đang phập phồng vì tức giận, ngồi phịch xuống ghế.

Nhưng ánh mắt của ông vẫn vô cùng hung dữ, cảm giác giống như muốn ăn tươi nuốt sống Hướng Ca vậy.

Hướng Ca đã không còn gì đáng lưu luyến ở ngôi nhà này, lại nghe thấy những lời uy hϊếp của Hướng Hưng Tài, lúc này đáy lòng lạnh lẽo như rơi vào hầm băng.

Cô thả lỏng hai tay, không ai nhìn thấy ở lòng bàn tay kia có một hàng móng tay bấm cực sâu vào trong thịt, nhiêu đó cũng đủ để thấy cô đang phẫn nộ đến nhường nào.

Hướng Ca cảm thấy rất nực cười, nếu năm đó không có người nhà mẹ cô ra sức tương trợ thì Hướng Hưng Tài căn bản sẽ không có ngày hôm nay.

Khi thừa kế tài sản của nhà mẹ vợ, Hướng Hưng Tài thề non hẹn biển rằng ông sẽ chăm sóc cho bà cụ tận tình chu đáo. Nhưng bây giờ ông lại dùng tiền viện phí thuốc thang của bà ngoại để uy hϊếp cô, ép đứa con gái ruột của mình nhảy vào hố lửa.

Khóe miệng của Hướng Ca khẽ giật lên, nói với giọng điệu đầy trào phúng: "Ha, không phải ông đã muốn làm như vậy từ lâu rồi sao? Bây giờ cuối cùng cũng có cơ hội rồi."

Hướng Hưng Tài nổi cơn điên, cầm gạt tàn trên bàn định ném về phía Hướng Ca, Hướng Ca không hề né tránh.

Cũng may có Hướng Thịnh Ninh ngăn cản kịp thời nên Hướng Ca mới không bị ném trúng.

"Nếu không có Sở Hạ Phàm, tao cũng không có đứa con gái như mày!" Hướng Hưng Tài ném gạt tàn xuống bàn, tàn thuốc bên trong rải rác khắp nơi vấy bẩn sàn nhà trắng như tuyết.

"Được, từ giờ trở đi chúng ta sẽ đoạn tuyệt quan hệ cha con." Hướng Ca bình tĩnh trả lời.

Mấy năm nay cô liều mạng kiếm tiền chính là vì muốn thoát khỏi cái nhà này, hiện giờ cơ hội đã đến, chắc chắn cô sẽ đồng ý.

Chẳng ai ngờ được Hướng Ca lại trả lời như vậy, nét mặt Hướng Hưng Tài cứng đờ, Hướng Thịnh Ninh há miệng định khuyên nhủ cô.

Nhưng Hướng Ca quay ngoắt sang chỗ khác, né tránh ánh mắt của Hướng Thịnh Ninh, cô không muốn nghe lời khuyên.

Một lúc lâu sau, khóe miệng Hướng Hưng Tài vì giận dữ mà phát run lên: "Mày muốn bà ngoại mày chết sao?"

Không có trợ cấp của nhà họ Hướng, Hướng Ca căn bản không thể trả tiền viện phí và thuốc men cho bà ngoại.

Hướng Ca mím môi không lên tiếng.

Hành động này trong mắt những người khác chính là cô đang cứng miệng không chịu nhận sai.

Hướng Hưng Tài muốn kích thêm cho cô một liều thuốc mạnh, dọa Hướng Ca sợ bắt buộc phải thỏa hiệp.

"Được, bây giờ tao sẽ gọi luật sư soạn thỏa thuận, sau khi ký kết, mày sẽ không còn là con gái của Hướng Hưng Tài này nữa."

"Không thành vấn đề, lúc nào ký tên thì gọi tôi, bây giờ tôi phải đi thu dọn đồ đạc." Hướng Ca không hề sợ hãi trước sự uy hϊếp này.

Trong ánh mắt kinh ngạc của tất cả mọi người, cô trở về phòng ngủ của mình.

Sau khi lên đại học, cô đã chuyển từ nhà đến trường, đồ đạc để ở nhà rất ít, về cơ bản trong phòng cũng chỉ còn di vật của mẹ.

Hướng Ca không chút lưu luyến thu dọn đồ đạc, rất nhanh đã sắp xếp xong mọi thứ.

Hướng Hưng Tài không ngờ Hướng Ca không hề sợ hãi trước sự uy hϊếp của mình, cuối cùng đành phải gọi người đến soạn thỏa thuận.

Nội dung trong bản thỏa thuận càng khiến người ta lạnh lòng, không chỉ không để lại bất kỳ tài sản nào cho Hướng Ca mà còn bắt cô từ bỏ quyền thừa kế của mẹ và ông ngoại.

Nhìn thấy những thứ này, sự trào phúng bên khóe miệng Hướng Ca lại càng rõ rệt hơn.

Có một điều Hướng Hưng Tài không biết chính là, trước khi ông ngoại của Hướng Ca qua đời đã sang tên một phần lớn tài sản cho cô.

Cộng với số tiền cô kiếm được từ công việc bán thời gian trong những năm qua đã đủ để hỗ trợ chi phí y tế của bà ngoại.

Cô cầm bút ký tên mình, chính thức nói lời tạm biệt với gia đình này.

*****