Chương 2: Ngũ ca ca đổi tính

"Tại sao lại như vậy?" Nghe thị nữ nói xong, Lý Tố Hoàng chỉ cảm thấy hãi hùng khϊếp vía, cũng không biết nên nói thêm gì.

Kể từ năm Chính Đức mười ba tới nay, Ngũ ca ca Lý Tu Viễn nàng bắt đầu dựa vào thế lực trong quân của hắn gầy dựng lên, sau khi phong tướng quân vương càng là đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi, nhưng mà từ khi phụ hoàng băng hà, hắn phế Thái tử ca ca đi, tự mình đăng cơ xưng đế, lại thuận tiện giam cầm các hoàng huynh khác. Các hoàng đệ thì bị nhốt trong hoàng thành được giám thị. Đại hoàng tỷ cũng bị liên lụy giam lỏng trong phủ công chúa vì đại phò mã phụ tá cho Thái tử bị phế.

Hiện giờ, huyết vũ tinh phong trong hoàng tộc làm nàng là công chúa của con vợ lẽ cũng không nhịn được sợ hãi: "Kia, Tam tỷ tỷ có sao không?"

"Cũng may phát hiện sớm, Tam công chúa chỉ là bị sặc nước, hiện nay đang nghỉ ngơi ở chỗ hoàng hậu nương nương, thái y cũng đã dâng chén thuốc an thần lên" Nói xong, Nhiễm Thu không nhịn được nhìn về phía Thập Tam điện hạ đang run rẩy bên cạnh.

Lý Tố Hoàng phát hiện ấu đệ nhà mình, giờ phút này nghe tin tức trong cung xong cũng không nhịn được mà sợ hãi, nàng chỉ phải kêu nhũ mẫu đưa Thập Tam hoàng đệ đi nghỉ ngơi: "Kia, ta đến thăm Tam tỷ tỷ một chuyến"

Nửa năm trước, khi phụ hoàng băng hà tại hành cung, hoàng hậu nương nương cũng mang theo mấy phi tần cao quý làm bạn với thánh giá, nàng cùng Thập Tam đệ nhờ được Hoàng hậu che chở mới có thể tránh thoát bạo loạn hành cung trong kinh thành. Nhưng về sau, nàng và đám người hoàng hậu nương nương bị Ngũ hoàng huynh biến tướng cấm túc tại hành cung, người trong hoàng thành chỉ đưa di thể phụ hoàng về làm quốc tang, kể từ đây, trong cung liền không còn người vào nữa, không thể ngờ được thánh chỉ đầu tiên của tân đế thế nhưng là kêu Tam tỷ tỷ đi hoà thân.

Nhưng mà chuyện làm nàng có chút ngoài ý muốn là, không đơi nàng thay xiêm y xong, đại thái giám bên người hoàng hậu nương nương đã đến đây, tuyên nàng yết kiến. Sợ hoàng hậu đau buồn, Lý Tố Hoàng cũng không dám trang điểm quá đậm, chỉ thay một bộ cung trang màu tối, trên đầu cài một chiếc trâm bạc, nhưng mặc dù nàng đã ăn mặc đơn giản như vậy, cũng không giấu được một thân bất phàm và khuôn mặt kiều diễm động lòng người.

"Ngươi đã đến rồi, ngồi đi" Hoàng hậu nương nương năm đó có thể nói là người diễm tuyệt nhất hậu cung, thậm chí trong trí nhớ của Lý Tố Hoàng cũng không thấy phi tần nào đẹp hơn hoàng hậu. Đáng tiếc, hoàng hậu nương nương chỉ có một nữ nhi là Tam tỷ tỷ, nếu không cũng không tới lượt nhi tử của Đức phi làm Thái tử. Đáng tiếc những chuyện đó đã qua rồi, hiện giờ đăng cơ đế vị chính là Ngũ ca ca nhiều năm không gặp, làm nàng vừa cảm thấy xa lạ vừa sợ hãi.

"Tạ mẫu hậu" Như thường lệ ngoan ngoãn khom người hành lễ với hoàng hậu, Lý Tố Hoàng chỉ cảm thấy mẫu hậu nàng dường như đã già nua rất nhiều: "Mẫu hậu, tam tỷ tỷ…nàng"

"Không chết được" Vân vê Phật châu không nhanh không chậm, Hoàng hậu chỉ lạnh lùng nói chuyện. Nhưng nàng biết bộ dáng thể hiện gần như chẳng hề để ý này chính là trong mắt tràn đầy đau thương: "Mới vừa rồi, thánh chỉ trong cung đã tới, tân đế dự định đón ai gia vào ở cung Thọ An".

Nghe vậy, Lý Tố Hoàng có hơi bất ngờ, nhưng lại cảm thấy đây chính là Ngũ ca ca đang muốn bồi thường chuyện hoà thân của Tam tỷ tỷ thôi: "Kia…Tam tỷ tỷ…nàng"

"Ai gia cũng đang muốn nói đến chuyện này, Tố Nhi, ngươi đến đây" Tên các công chúa đều theo chữ "Hoàng", nhũ danh Lý Tố Hoàng gọi là Tố nhi, cái nhũ danh này cũng là được hoàng hậu đặt cho, hiện giờ đã được tân đế sắc phong làm Thái hậu.