Chương 48: Áo Cách, ngươi coi ta là cái gì?

Nhưng nếu đối đầu cùng lúc ba con trở lên, Áo Cách không dám chắc mình nhất định thắng, tuy nhiên mang theo Kha Liễm chạy trốn thì hoàn toàn không thành vấn đề. Chỉ là nếu đối đầu với cả một đàn Tiêm Nha thú thì sao?

Dù là Áo Cách có sức chiến đấu mạnh mẽ đến đâu cũng e rằng không dám nói chắc mình có thể sống sót.

Vẻ mặt con báo trắng trở nên nghiêm trọng, bởi với bản năng của dã thú, nó đã cảm nhận được một đàn Tiêm Nha thú đang đuổi theo họ!

Cái đuôi trắng vừa mới quấn quanh Kha Liễm bỗng buông lỏng ra, luyến tiếc đẩy cậu ra sau.

Thiếu niên ngẩng đầu lên bối rối, đối diện với đôi mắt uyên ương của con báo trắng vừa quay lại. Thú nhân khẽ gầm gừ với cậu, cái đuôi đẩy cậu ra xa hơn nữa, nó đang bảo cậu đi trước!

Nhận ra ý định của đối phương, Kha Liễm nắm chặt hai tay, rồi xoay người chạy về phía an toàn.

Thấy cậu đã đi, Áo Cách cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm. Nó quay đầu lại, hung dữ nhe răng với mấy con Tiêm Nha thú còn lại.

Cái đuôi trắng sau lưng vung vẩy qua lại, sẵn sàng tấn công. Chỉ cần có con Tiêm Nha thú nào dám manh động, Áo Cách nhất định sẽ lao tới cắn chết nó!

Trong khi đó, Kha Liễm mới chạy được hai bước đã dừng lại.

Kiếp trước, cậu đã bị phản bội bởi người mà cậu tin tưởng nhất và vì thế mà mất mạng.

Cậu vốn không nên để nảy sinh tình cảm với bất kỳ ai, rõ ràng gã thú nhân kia tự nguyện để cậu chạy trốn, không thể trách cậu được!

Nhưng dù trong lòng có tự nhủ thế nào đi nữa, thân thể cậu vẫn trung thực dừng lại. "Chết tiệt!"

Thầm rủa một tiếng, cuối cùng Kha Liễm vẫn xoay người chạy trở lại.

Áo Cách đang trong cuộc chiến lập tức nhìn thấy cậu. Đôi mắt uyên ương của con báo trắng to lớn lóe lên một tia kỳ lạ, nhưng rất nhanh đã bị thay thế bằng vẻ lo lắng.

Sau khi cắn chết thêm một con Tiêm Nha thú nữa, nó nhảy đến bên cạnh Kha Liễm, trước tiên là dùng đầu cọ cọ vào người cậu, rồi dùng đầu đẩy cậu ra sau.

Kha Liễm hiểu ý đối phương.

Cậu bị đẩy lùi một bước, rồi vung tay tát mạnh lên đầu con thú đang cố đẩy mình, vẻ mặt giận dữ khó tả:

"Áo Cách, anh coi tôi là cái gì? Anh nghĩ anh hy sinh bản thân như vậy tôi sẽ cảm kích sao?"

Cậu đương nhiên biết một hai câu nói không thể thuyết phục được đối phương, nên Kha Liễm cố ý nói hung dữ:

"Anh chẳng phải luôn nói ta là giống cái của anh sao? Nếu hôm nay anh chết, tôi sẽ quên anh ngay, rồi đi tìm một thú nhân khác để sống cùng!"