Chương 7

Hôm nay sau khi Thời Âm từ Chu gia trở về nhà vẫn còn suy nghĩ đến Chu Thừa Uyên .

Trong tiểu thuyết gốc không có đề cập đến việc hắn thích Thời Âm, hai người họ thậm chí còn không có nhiều lần xuất hiện cùng nhau .

Nhưng khi cô hồi tưởng lại phản ứng lúc nãy của Chu Thừa Uyên , ngay từ đầu cô đã cảm thấy rất không đúng.

Một cô gái không hề có tình cảm gì với hắn , thậm chí mối quan hệ của hai người cũng không tính là quá thân quen , vậy mà hắn lại đáp ứng yêu cầu kết hôn .

Nếu chuyện này có thể được giải thích là do cuộc hôn nhân này giúp phát triển sản nghiệp nhà họ Chu , vậy còn những chuyện khác thì sao ?

Thời Âm chụp một tấm hình được lên hot search, hắn vô cùng sủng nịnh mà tỏ vẻ chỉ cần cô thích là được rồi, hắn không ngại .

Thời Âm nhất thời cao hứng, ở trên mặt hắn nghịch ngợm vẽ vời , khi hắn phát hiện ra cư nhiên còn hào hứng trêu chọc cô , nói mấy lời ái muội không rõ ràng trêu chọc cô.

Viên kim cương trị giá mấy trăm vạn tệ , hắn lại nhẹ bổng nói một câu "Tặng em làm sính lễ" rồi đưa cho Thời Âm .

Thậm chí, hắn còn tự nhiên đem cô ôm vào trong lòng, nói với cô: "Anh làm sao có thế không thích Âm Âm được cơ chứ?"

Cho nên?

Ý của Chu Thừa Uyên là , hắn thích Thời Âm?

Ân? ? ?

Thời Âm bỗng nhiên cảm thấy mờ mịt.

Ai, tác giả tại sao lại không nhiều miêu tả người đàn ông này nhiều hơn một chút , để cho cô hiểu biết về hắn thêm một chút , cũng sẽ không đến mức không có một chút manh mối gì như bây giờ .

Nói không chừng khi ở chung với Chu Thừa Uyên này ,cô và hắn có thể không hòa hợp với nhau .

Bởi vì người đàn ông này nhìn qua rất phúc hắc , cô sợ bản thân không nghĩ kỹ đã nhảy xuống hố sâu .

Thời Âm hiện tại còn chưa biết, từ sau khi cô xuyên qua đem chủ ý đánh lên người Chu Thừa Uyên , cô cũng đã chủ động giúp Chu Thừa Uyên đào hố rồi nhảy xuống .

Căn bản không cần Chu Thừa Uyên tự mình động thủ.

Hiện tại chỉ có thể nói là do chính cô ngu ngốc giúp Chu Thừa Uyên đào đất.

Ba ngày sau, tám giờ sáng .

Một chiếc ô tô màu đen dừng trước cửa nhà Thời gia, sau đó một người đàn ông mặc đồ vest chỉnh tề bước xuống từ hàng ghế sau, chẳng qua hắn vừa xuống xe đã phải ngồi xe lăn, hộ lý Trần Mạnh giúp đẩy hắn vào Thời gia.

Chu Thừa Uyên được Trần Mạnh đẩy vào phòng khách, vừa vặn lúc đó Đường Ngữ Lâm cũng đem sủi cảo nóng hầm hập bưng lên, tuy rằng hai nhà nói sẽ không tiết lộ ra bên ngoài, nhưng là đây dù sao cũng chính là ngày kết hôn của con gái bảo bối nhà mình, Đường Ngữ lâm cho dù có chướng mắt ma bệnh Chu Thừa Uyên, cũng vẫn muốn làm những điều tốt nhất cho con gái.

Lúc Thời Âm mang một chiếc vali màu đỏ thẫm xuống , Trần Mạnh vội vàng đi qua nhận lấy vali trong tay cô.

Hôm nay Thời Âm mặc một chiếc váy màu đỏ thẫm hơi hướng phòng cách Trung Hoa , mang một giày thủy tinh màu đỏ có khoá cài .

Chiếc váy được thiết kế khoét rỗng từ cổ đến ngực , sau lưng có những hoa văn hình cánh bướm , phần eo vừa vặn ôm sát lấy vòng eo, chất liệu vải mềm mại thoải mái tôn lên vóc dáng của cô, khiến những đường cong cơ thể của cô hiện ra một cách tinh tế.

Vạt váy được thiết kế thêm tua rua dài đến mắt cá chân của Thời Âm, kết hợp với quai giày càng làm nổi lên làn da trắng nõn của Thời Âm, xương mắt cá chân của cô gái thoắt ẩn thoắt hiện, bắp chân của cô không có chút mỡ dư thừa nào, đường cong lưu loát, bàn chân bóng loáng nhẵn nhụi, da thịt trắng nõn, làm cho cô càng thêm đẹp động lòng người.

Váy cùng giày này là sau cái hôm Thời Âm nói muốn gả cho hắn , Chu Thừa Uyên đã liên hệ với nhà thiết kế đặt làm riêng , ngày hôm qua váy cùng giày thủy tinh được Trần Mạnh đưa đến Thời gia , Trần Mạnh nói với Thời Âm: "Váy cùng giày này là tiên sinh đặc biệt tìm nhà thiết kế làm riêng cho Thời Âm tiểu thư , tiên sinh hi vọng Thời Âm tiểu thư có thể mặc nó vào ngày mai ."

Thời Âm lúc đó có chút bất ngờ, cô không nghĩ tới Chu Thừa Uyên vậy mà lại để bụng chuyện này , còn tìm nhà thiết kế làm lễ phục và giày cho cô .

Hở? Có vẻ như có gì đó không đúng lắm ...

Ngoạ tào Chu Thừa Uyên làm sao mà biết được số đo ba vòng của cô , và cỡ giày mà cô mang ? ? ?

Nguyên chủ tuy rằng đã ký hợp đồng với công ty, nhưng chỉ là người mới vào , còn chưa có phát triển ,tư liệu cũng không có đầy đủ , chỉ có chiều cao cân nặng , các thứ như số ba vòng này nọ, thì không có .

Này... Kẻ có tiền cái gì cũng biết hết sao ?

Thời Âm đi tới, vừa ngồi xuống, Đường Ngữ Lâm liền đem hai đôi đũa đặt ở trước mặt cô và Chu Thừa Uyên , "Tập tục kết hôn , cô dâu và chú rể phải đút sủi cảo cho nhau ăn."

"Tuy rằng không có làm lễ kết hôn, nhưng vẫn phải hoàn thành các thủ tục cần thiết ." Bà nói xong hốc mắt liền đỏ hoe , vội vàng đẩy bát sủi cảo đến trước mặt bọn họ, "Mau, ăn lúc còn nóng ."

Chu Thừa Uyên cầm đũa lên , gắp một cái sủi cảo, đặt ở bên môi thổi thổi, sau đó mới chậm rãi đưa đến bên miệng Thời Âm .

Thời Âm chớp mắt, cắn một miếng , sau đó cô liền trơ mắt Chu Thừa Uyên đem cái sủi cảo mà cô đã cắn qua kia ăn vào miệng .

Thời Âm: "..."

Anh hắn là cố ý ?

Sau khi ăn sủi cảo xong Thời Âm đi theo Chu Thừa Uyên về Chu gia .

Đường Ngữ Lâm nhìn Thời Âm cùng với Chu Thừa Uyên ngồi ở trên xe lăn tay trong tay bước ra ngoài , bà đứng ở phía sau khóc nức nở kêu tên cô: "Âm Âm, Âm Âm a..."

Thời Âm dừng bước, xoay người lại, Đường Ngữ Lâm vội vàng đi tới, ôm cô vào trong lòng , nước mắt đầy mặt nức nở nói: "Về sau phải thường xuyên trở về thăm cha mẹ ."

Thời Âm ở ngoài đời thực ra cũng không biết tình yêu thương của mẹ là cái tư vị gì , nhưng là giờ này khắc này cô đã bị Đường Ngữ Lâm làm cho cảm động , cô ôm lấy Đường Ngữ Lâm, cười yếu ớt, nói: "Con biết , Cha mẹ hai người nhớ phải bảo trọng, nếu mẹ nhớ con hãy gọi điện nói với con , con sẽ lập trở về với mẹ ."

"Được rồi, mẹ, " Thời Âm giúp Đường Ngữ Lâm lau nước mắt, "Đừng khóc , lớp trang điểm sẽ lem mất."

"Con đây đi , ngày mốt sẽ trở lại." Cô nói xong liền tinh nghịch nháy nháy mắt với bọn họ .

Ngày mốt , dựa theo tập tục, là ngày lại mặt.

Ra khỏi nhà , bước đến chỗ đến đậu xe, Trần Mạnh hỗ trợ mở cánh cửa xe hàng ghế sau ra , Thời Âm đầu tiên là dìu Chu Thừa Uyên vào trong xe, sau đó bản thân cũng chui vào.

Cửa xe bị đóng lại, Thời Âm thông qua cửa sổ xe nhìn Thời Minh Viễn và Đường Ngữ Lâm đứng ở cửa nhìn cô rời đi, ở trong lòng thở dài.

Nếu cô lựa chọn không kết hôn, Thời gia có thể sẽ phá sản .

Đã đi đến bước đường này , cũng không còn đường rút lui nữa , cô chỉ có thể đi về phía trước, chờ Chu Thừa Uyên rời khỏi nhân thế, cô sẽ lại khôi phục trạng thái độc thân.

Thời Âm vừa quay đầu lại, liền đối diện với ánh mắt của Chu Thừa Uyên .

Thời Âm lúc này mới bất tri bất giác nghĩ đến, bản thân phải nên ngụy trang một chút, giả bộ đau buồn một chút .

Vì thế cô rũ mắt xuống, khẽ mím môi , hấp hấp cái mũi, giả vờ như đang cố nén nước mắt.

Quả nhiên, Chu Thừa Uyên đã đưa tay ôm lấy cô vào lòng , thật ôn nhu vuốt vuốt tóc của cô, nói với cô: "Ngoan."

Sau khi đến Chu gia , Thời Âm tự mình đẩy Chu Thừa Uyên vào tiền sảnh , hai người một trước một sau kính trà Chu Cẩm Phong, dựa theo quy củ, Thời Âm muốn sửa miệng theo Chu Thừa Uyên gọi Chu Cẩm Phong "Cha" , nhưng Chu Cẩm Phong nghĩ đến lúc trước Thời Âm đều kêu ông là Chu gia gia, cho nên cũng không định ép cô , bất quá hắn không nghĩ tới, Thời Âm cư nhiên lại chủ động gọi .

Thời Âm lấy một chén trà từ trong khay do Trần Mạnh bưng tới , đem chén trà cung kính đưa qua , cười nhìn Chu Cẩm Phong nói : "Cha , mời cha uống trà."

Thời Âm cảm thấy đây chỉ là thay đổi xưng hô sau khi kết hôn mà thôi , không có gì khó khăn cả , dù sao cô ngoài đời thực cũng là diễn viên chuyên nghiệp, những chuyện như thế này đối với cô mà nói chỉ là một bữa ăn sáng.

Hơn nữa, cô mới xuyên qua không bao lâu , cái người hai mươi năm nay gọi "Chu gia gia" cũng không phải cô , cô có gì phải khó xử .

Nói thật, bản thân Chu Cẩm Phong đã bị một tiếng "Cha" này của Thời Âm làm cho thân thể cứng đờ, thậm chí còn nổi cả da gà lên, hiện tại có chút không thích ứng được.

Nhưng cuối cùng đây cũng là chuyện vui, trong lòng ông vẫn cảm thấy vui vẻ , vì vậy liền tiếp nhận chén trà trong tay Thời Âm , tượng trưng uống một ngụm, từ trong túi lấy ra một cái đại hồng bao , đưa cho Thời Âm, "Cầm lấy ."

"Cám ơn cha!" Thấy tiền sáng mắt Thời Âm giọng cao lên không ít .

Hai tiếng "Cha" này của cô làm cho Chu Cẩm Phong cười không ngậm được mồm, khóe miệng Chu Thừa Uyên cũng lộ ra một tia thỏa mãn khác thường, chỉ có Chu Tư Dương đứng ở bên cạnh , sắc mặt khó coi đến cực điểm.

Hắn căn bản là không muốn tham gia vào nghi thức này chút nào , nhưng việc này căn bản không phải do hắn định đoạt , cho nên hắn chỉ có thể đứng ở chỗ này, trơ mắt nhìn cô gái nhỏ đã từng chạy theo đuôi hắn bây giờ đang đứng ở bên cạnh chú của hắn cười hạnh phúc.

Mà điều hắn không muốn nhất, chính là sửa cách xưng hô :)

Hắn phải kêu một cô gái nhỏ hơn hắn mấy tuổi là thím , hơn nữa cô gái này đã từng cùng hắn như hình với bóng, Chu Tư Dương trong lòng nghẹn khuất muốn chết.

"Tư Dương, " Chu Cẩm Phong đem hắn gọi đi lại, vui tươi hớn hở nói: "Đến đây ."

Chu Tư Dương: "..."

Hắn có thể không đồng ý sao?

Hắn chưa từng có một nguyện vọng mãnh liệt như bây giờ , hi vọng có một cái lỗ trên mặt đây để cho hắn có thể trực tiếp trốn vào .

Nhưng mà hiện thực rất phũ phàng , Chu Tư Dương không có lựa chọn, chỉ có thể đi đến trước mặt Chu Thừa Uyên cùng Thời Âm , "Chúc chú ..."

Hắn dừng một chút, ngước mắt nhìn về phía Thời Âm, trong đôi mắt của Thời Âm lộ ra một chút nghiền ngẫm cùng chờ mong , đang chờ những lời kế tiếp của hắn .

"Cháu trai lớn " Thời Âm đợi không được những lời kế tiếp của hắn , đã trực tiếp mở miệng, cô lấy một cái hồng bao từ trong túi xách màu đỏ của mình ra , ở trước mắt Chu Tư Dương quơ quơ, cười nói: "Kêu một tiếng thím , hồng bao này chính là của cháu ."

Chu Tư Dương bị cô chọc giận , hắn nghiến răng nghiến lợi , gắt gao nắm chặt nắm tay, trừng mắt nhìn Thời Âm gằn từng tiếng cười lạnh nói: "Chúc chú và thím tân hôn vui vẻ, sớm ngày sinh quý tử."

Thời Âm có chút vừa lòng, đem hồng bao đưa qua , cười vô cùng vui vẻ: "Cảm ơn lời chúc của cháu trai , thím nhất định sẽ cố gắng hết sức nhanh chóng sinh một em trai nhỏ hoặc là một em gái nhỏ . "

Thực ra Thời Âm nói những lời này chỉ là muốn chọc giận Chu Tư Dương một chút , dù sao nguyên chủ bị hắn và bạch nguyệt quang kia ngược thảm hại như vậy , cô chỉ là muốn nhân cơ hội này xả giận mà thôi, cũng không nghĩ nhiều về những gì mà mình đã nói .

Nhưng là những lời này lọt vào lỗ tai Chu Thừa Uyên , lại đặc biệt dễ nghe .

Hắn hận không thể, kéo cô về phòng ngay bây giờ , lập tức thực hành một chút.

Chu Cẩm Phong cũng vô cùng cao hứng, sau khi nghe những lời vừa rồi của Thời Âm liền cười tủm tỉm chế nhạo nói: "Tư Dương có cả em trai và em gái cùng một lúc không phải tốt hơn sao ?"

Thời Âm nhất thời mặt đỏ, ra vẻ thẹn thùng trốn vào trong lòng Chu Thừa Uyên , miệng lại nói: "Cái đó phải xem Thừa Uyên muốn như thế nào nữa ."

Thừa Uyên.

Đây là lần đầu tiên cô không thêm hậu tố vào sau tên của hắn .

Chu Thừa Uyên cúi đầu xuống , khóe miệng nhếch lên, sung sướиɠ nói: "Con sẽ cố gắng hết sức ."

Bỗng chốc địa vị của Chu Tư Dương trong nhà bị tụt dốc không phạn : "..."

Nhà này còn có thể ở được nữa hay không vậy ?

Tuy rằng người của Chu gia rất nhiều , nhưng gia đình nhỏ của Chu Cẩm Phong lại không có mấy người , hắn chỉ có hai người con trai, con trai cả cùng con dâu đều đã chết do tai nạn máy bay khi Chu Tư Dương còn rất nhỏ .

Cho nên ông chỉ còn lại có một cậu con trai thứ và một đứa cháu trai .

Nhưng con trai thứ của ông những năm gần đây thân thể càng ngày càng không tốt, nhìn có vẻ như không còn sống được bao lâu nữa, kết quả lại ngoài ý muốn cưới được vợ về nhà .

Chu Cẩm Phong đã lớn tuổi, hiện tại chỉ muốn sống sung túc bên gia đình , nay Chu Thừa Uyên đã có vợ , ông là người làm cha , đương nhiên sẽ hi vọng có thể nhanh chóng được ôm cháu trai hoặc là cháu gái .

Như vậy cho dù đến một ngày nào đó Thừa Uyên thật sự không còn nữa , cũng coi như nó đã hoàn thành ý muốn của ông.

Sau khi bốn người ăn cơm trưa xong không được bao lâu, thì có hai người mặc đồng phục nhân viên công tác được quản gia Ngô Khang dẫn vào tiền sảnh .

"Lão gia, người cục dân chính đã đến ." Ngô Khang nói.

Thời Âm ngẩn người.

Người của cục dân chính?

Cô kinh ngạc nhìn về phía Chu Thừa Uyên, hắn hình như đã hiểu được ý của cô , vô cùng bình tĩnh nói với cô: "Anh thân thể không tốt, hơn nữa cha cũng đã nói, muốn giữ bí mật, cho nên cũng chỉ có thể phiền nhân viên của cục dân chính đến đây một chuyến ."

Thời Âm: "?"

Những kẻ có tiền đều như vậy , muốn làm gì thì làm sao?

www.tangthuvien.vn

________

S

orry các cậu mk đăng trễ tại vì mk bận quá, rất xin lỗi