Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Gả Thay Cho Nam Phụ Tu Tiên Sát Thê Chứng Đạo

Chương 5

« Chương TrướcChương Tiếp »
Đàm Thanh Nhiễm thấy Vân Mục Trách uống cạn hai chén rượu hợp cẩn, chỉ nhìn mà không nói gì.

Sau một lúc, Đàm Thanh Nhiễm mới tìm lại được tiếng nói của mình trong khung cảnh yên ắng.

“Đêm qua đạo quân định làm gì?”

Nếu bọn họ đã là đồng minh hợp tác, mình nên sắm vai đạo lữ thật tốt. Hiện giờ theo quá trình của hôn lễ thì bọn họ đã phải động phòng…

Vân Mục Trách nhìn tay nàng xoắn cả vào nhau vì căng thẳng, có lẽ là hắn không ngờ Đàm Thanh Nhiễm vừa rồi còn dũng cảm nói ra suy nghĩ, bây giờ cũng sẽ hồi hộp. Hắn cười khẽ, khiến bầu không khí trong phòng dịu đi.

Đúng là đạo lữ thì phải nằm cùng giường nhưng xét thấy quan hệ giữa chúng ta là hợp tác, chúng ta nằm cùng phòng nhưng khác giường thôi.” Hắn thản nhiên lấy một chiếc thảm lông thú từ nhẫn chứa vật ra, vừa dịu dàng thân mật vừa cất lời quen thuộc, “Chúc ngủ ngon, Thanh Nhiễm.”

Nhìn Vân Mục Trách nằm dưới đất mà ngủ, Đàm Thanh Nhiễm xốc chăn lên đẩy mấy món quý tử bát qua một bên, nàng thầm nghĩ, “Nếu không có sát thê chứng đạo thì Vân đạo quân đúng là người tốt.”

Ít nhất là bây giờ hắn vẫn là người tốt.

Với người đàn ông vì thương chúng sinh mà không tiếc hy sinh tính mạng trong tiểu thuyết này, có độc giả khen cũng có người chê. Có người cho rằng Vân Mục Trách là người tốt vì nhiệm vụ của giới tu chân, cũng có người cho rằng hắn là một tên khốn điên khùng máu lạnh.

Làm gì có ai đột phá bình cảnh bằng cách sát thê chứng đạo chứ?

Đàm Thanh Nhiễm thở dài, mong là mình có thể thực hiện kế hoạch, thoát khỏi số phận bị treo lêи đỉиɦ!



Đàm Thanh Nhiễm cố gượng đến nửa đêm mới được ngủ, sáng hôm sau nàng cố sức thức dậy, sau khi sử dụng thuật vệ sinh thì lấy quần áo trong nhẫn chứa đồ ra tắm rửa thay đồ. Nhìn bản thân xinh đẹp đáng yêu trong gương, Đàm Thanh Nhiễm chậm rãi vươn vai.

Nghĩ đến những chuyện phải làm hôm nay, bước chân của nàng như nặng nề hơn, dù là kiếp trước hay kiếp này thì nàng đều không thích.

Đàm Thanh Nhiễm vừa mở cửa đã thấy Vân Mục Trách ở ngoài phòng, ngửi được mùi sương sớm nhàn nhạt trên người hắn, Đàm Thanh Nhiễm kinh ngạc, “Vân đạo quân đã đợi ta lâu rồi sao?”

Vân Mục Trách đưa Nhu Ngọc Cao mà hắn vẫn ôm trong lòng cho nàng, “Ta cũng vừa mới tới thôi, nàng ăn đi rồi đi cùng ta tới gặp trưởng lão trong tông môn.”

Đàm Thanh Nhiễm nhìn Nhu Ngọc Cao, nàng chớp chớp mắt, hoang mang hỏi lại, “Ngươi cho ta cả sao?”

Tu sĩ có tu vi cao ở giới tu chân đều đã tích cốc rồi, không ăn những món bánh ngọt gì cả. Tuy có tu sĩ cũng thích ăn uống nhưng Vân Mục Trách chưa từng nghe nàng nói thích ăn bánh ngọt gì mà.

“Ừm.” Vân Mục Trách gật đầu, “Ta nghe nói nàng thích ăn bánh ngọt nên đã mang tới cho nàng.”

Đàm Thanh Nhiễm cầm bánh cảm ơn hắn, nghe nói mình thích ăn bánh ngọt? Ngoài những người bên cạnh nàng ra thì không ai biết được chuyện này, Vân Mục Trách nghe ai nói?

Đàm Thanh Nhiễm nghi ngờ, nàng và Vân Mục Trách tới đỉnh núi. Trong sảnh chính, các trưởng lão đã ngồi xuống. Vân Mục Trách dẫn Đàm Thanh Nhiễm đi chào hỏi từng trưởng lão rồi mới ngồi xuống chỗ của bọn họ.

Chưởng môn Tạ Vân Thanh nhìn Đàm Thanh Nhiễm, ông ta mỉm cười ấm áp, “Tiểu Đàm đạo hiểu không cần phải câu nệ, sau này ngươi cứ coi Lạc Thủy Tông là nhà mình.”

Đàm Thanh Nhiễm khẽ gật đầu, trong tông môn như Lạc Thủy Tông có rất nhiều quy tắc, chỉ hơn chứ không thua gì nhà họ Đàm. Nàng sẽ ngoan ngoãn làm một người vô hình, cũng tiện việc sau này chạy trốn.

Các trưởng lão nói rất nhiều điều, cuối cùng Tạ Vân Thanh chốt lại.

“Ôn trưởng lão tới Bồng Lai Đảo đã truyền âm về cho ta, cần phải người tới giúp đỡ.”

Vân Mục Trách nhíu mày, “Vì ma khí sao?”

Vân Mục Trách cũng từng nghe nói tới ma khí ở đó, biết chưởng môn phái đệ tử tới giúp đỡ. Đàm Thanh Nhiễm nhíu mày, ở Bồng Lai Đảo có ma khí ư? Thảo nào hôm qua các tông môn ở giới tu chân tới đây tham gia hôn lễ, chỉ có người của Bồng Lai Đảo là không đến.

“Bồng Lai Đảo ở Doanh Châu, bốn phía là biển, ở khá xa Ma tộc, sao lại có ma khí được?” Đàm Thanh Nhiễm tò mò khẽ hỏi.

Sau khi cuộc đại chiến tiên ma chấm dứt, Ma tộc vẫn luôn an phận ở Ma giới, đã mấy trăm năm rồi nàng chưa từng nghe tin tức Ma tộc xâm chiếm nơi nào.

Bây giờ ở Bồng Lai Đảo lại có ma khí là chuyện rất lạ.
« Chương TrướcChương Tiếp »