Chương 6: Mùi vị tanh ói!

Trần Kiều cảm ơn chị lễ tân trước mặt, đi thẳng về phòng.

Lúc cô trở lại phòng, nhân viên vệ sinh vẫn đang lau dọn, vì thế cô chỉ đành trơ mắt nhìn cây lau nhà cọ tới cọ lùi trên mặt đất nhưng những chất lỏng màu đỏ đó vẫn còn y nguyên trên mặt đất, không có thay đổi gì.

Chúng giống như đang ở trong một vũ trụ sống song với thế giới thực, người bình thường căn bản không thể chạm vào chúng.

Nhân viên vệ sinh dọn dẹp xong rồi đi. Trần Kiều đứng trong phòng sững người một lúc lâu, bỗng nhiên ngồi xổm xuống, sờ sờ những vết bẩn đó.

Những chất lỏng vẫn còn đọng lại, thậm chí vẫn còn hơi ấm, cứ như là máu ở trong sinh vật sống.

Trần Kiều định dùng khăn giấy lau khô chúng nhưng lại phát hiện khăn giấy vốn dĩ không lau được vết bẩn, việc này hoàn toàn là tốn công vô ích.

Cô từ bỏ, đi xuống quầy lễ tân lấy một phòng khác, lòng thầm cảm ơn cha mẹ ngày thường hào phóng phát tiền tiêu vặt cho cô, sau đó đem toàn bộ hành lý dọn vào phòng mới.

Trong phòng mới không có mâm đựng trái cây, cũng không có nước khoáng, Trần Kiều thở dài một hơi nhẹ nhõm.

Trần Kiều không nói với cha mẹ việc đổi phòng.

Buổi tối, cả nhà ba người của cô cùng đi xuống phố ăn cơm chiều. Cô chờ cha mẹ trở về phòng, lúc này mới vào phòng mới của mình.

Đây là đêm thứ ba cô ở lại đây, đêm nay cô không có nằm mơ. Buổi sáng ngày thứ tư cũng không có xảy ra bất kỳ sự kiện đặc biệt gì.

Trần Kiều cho rằng tất cả mọi việc đều đã qua.

Nhưng những cái “Ảo giác” đó cũng không buông tha cô dễ dàng như vậy.

Buổi tối ngày thứ tư, lúc Trần Kiều đang ở trong phòng tắm, vừa mới xoa sữa tắm lên người thì nước đột nhiên ngừng.

"Mất nước?” Trần Kiều bật tắt lại công tắc vòi hoa sen, có chút bối rối.

Lúc này toàn thân cô đều ướt đẫm, đầy bọt xà phòng, không thể mặc quần áo được.

Cô chưa từ bỏ ý định, tiếp tục mở lại công tắc vòi hoa sen. Vòi hoa sen lại không chảy ra nước mà lại phát ra âm thanh kỳ quái.

Nó phát ra tiếng phụt phụt giống như có thứ gì chắn ở bên trong.

Trần Kiều trong lòng căng thẳng, gỡ vòi hoa sen xuống đặt đối diện với bồn cầu.

Nhưng chỉ trong phút chốc, vòi hoa sen bỗng nhiên phun ra một lượng lớn chất lỏng màu đỏ cùng với âm thanh phụt phụt, một đống vật thể từ nhỏ đến lớn cùng phun vào bồn cầu.

Chất lỏng này cùng với chất lỏng đó con mắt hôm qua nổ tung sinh ra có đặc điểm tương đồng, đều phát ra mùi vị tanh ói.

Trần Kiều nghĩ đến thiếu chút nữa cô tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ mà bị chất lỏng này phun đầy người, liền cảm thấy buồn nôn. Sắc mặt cô xanh mét, đóng công tắc vòi sen lại.

May quá, cái công tắc này còn có tác dụng, chất lỏng kỳ quái ở vòi hoa sen đã ngừng phun ra.